Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Sau khi an bài thỏa đáng chỗ ở, nhà mướn có một phòng ngủ một phòng khách, hai người ở coi như rất rộng, có sân thượng, có thể thấy hơn phân nửa cảnh đêm của khu một. Tủ lạnh, TV đều có đủ, đã thật lâu chưa có xem qua TV Đường Tiểu Mạt lập tức an vị ở trên ghế sa lon hào hứng xem, kết quả phát hiện chỉ có hai cái kênh, một là tin tức Huyễn Thành, một là kênh giải trí.
"Cái gì đó, có hai đài, thật nhàm chán!" Không khỏi thất lạc một trận vứt điều khiển xuống một bên.
Lăng Tu nhìn nàng.
Nếu không có tràng tai nạn này bạo phát, cho dù không bị cha mẹ đối xử như trước, Đường Tiểu Mạt cũng vẫn là một công chúa, nhưng hôm nay nàng lại chỉ có thể ủy than ở cùng hắn trong một căn phòng có mười sáu thước vuông. so sánh với biệt tở Thành Hải Dương hự, nơi này giống như là cái xóm nghèo, mà nàng thì như công chúa gặp vận rủi vậy.
Phát giác Lăng Tu đang nhìn bản thân, mặt Đường Tiểu Mạt đỏ lên, hai tay đặt ở phía sau, mắt sáng quắc đi tới trước mặt Lăng Tu nói: "Món ăn tình yêu, ngươi nhìn ta làm gì?"
Lăng Tu trừng mắt phục hồi lại tinh thần: "Có đói bụng không?"
Nghe nói thế, Đường Tiểu Mạt mới đột nhiên ý thức được đã một ngày không ăn gì rồi, bụng cũng "Lộc cộc" kêu kháng nghị.
Gật đầu như con gà con mổ thóc: "Ân, thật là đói nè, Món ăn tình yêu, ngươi làm cơm cho ta ăn có được hay không?"
"Không có nguyên liệu thì làm như thế nào, dẫn ngươi đi bên ngoài một chút." Lăng Tu liếc nàng một cái.
"Được rồi, vừa mới lúc khi tiến vào đây ta thấy dưới đường lớn có bán bánh ướt, ta muốn ăn bánh ướt."
" bánh ướt có cái gì tốt, một chút dinh dưỡng cũng không có."
"Người ta thích nha!"
Đường Tiểu Mạt chu mỏ một cái, thật vất vả mới đi tới xã hội loài người, hơn nữa lại gặp được thứ chính bản thân đặc biệt thích ăn, hiện tại đương nhiên nàng không thể bỏ qua.
Lăng Tu không nói thêm gì, mang theo nàng đi ra cửa.
Lúc này đã tới gần nửa đêm, như trước khi tai nạn phát sinh, Huyễn Thành chuyển vào nhịp sống về đêm.
Đường Tiểu Mạt ăn xong bánh ướt, lại lôi kéo Lăng Tu tiến vào một cái đường phố ăn vặt, một lần muốn ăn cháo cá, chao, con rắn..., tất cả đều nếm một lần.
"Đường Tiểu Mạt, ngươi xác định mình là cầm tinh con thỏ?"
Lăng Tu hỏi nàng, ăn nhiều như vậy, lại còn chưa thỏa mãn, thật sự là để cho hắn cảm thấy rất không hiểu, nghĩ thầm: Rốt cuộc bụng Đường Tiểu Mạt được làm từ cái gì, sao có thể ăn nhiều như vậy nè.
"Đúng nha, ta thực sự là cầm tinh con thỏ. Món ăn tình yêu, đây là lần đầu tiên chúng ta ước hội ga, ta sẽ vĩnh viễn nhớ nó." Đường Tiểu Mạt ăn một cây chuỗi nướng, kéo cánh tay hắn với vẻ mặt hạnh phúc nói.
Ước hội? !
Lăng Tu dở khóc dở cười, bất quá vừa nghĩ lại, thật đúng là như vậy, bồi Đường Tiểu Mạt đi dạo phố ăn vặt, mặc dù mình không ăn được, nhưng đúng là có tính chất ước hẹn.
Đột nhiên, hắn phát giác được có vài ánh mắt đang ngó chừng bọn họ, khi hắn xoay người sang chỗ khác, mấy người kia lại lập tức giả bộ nói chuyện với nhau như đang mua đồ.
Chẳng lẽ là arr?
Lăng Tu nhíu mày, nếu quả thật là người của arr, vậy thật là rất phiền toái, hắn cũng còn không có bắt đầu tìm kiếm Lăng Tuyết mà đã bị theo dõi.
Quay đầu hỏi: "Ngươi đã ăn no chưa?"
"Ăn no nha." Đường Tiểu Mạt gật gật đầu nói.
Lăng Tu không nói hai lời, nắm tay nàng liền đi ra.
"Di, Món ăn tình yêu, đây không phải là đi chỗ chúng ta ở a." Đường Tiểu Mạt nghi ngờ nói.
"Ngươi ăn nhiều như vậy, không tản bộ sao được." Lăng Tu tức giận trả lời một câu.
"Hừ, người ta nào có ăn nhiều như vậy."
Đường Tiểu Mạt có chút bất mãn cau chân mày lại, nhưng nàng thích tản bộ cùng nam nhân trong long mình, liền ôm chặt cánh tay Lăng Tu, thân thể dán vào hắn, "Bất quá Món ăn tình yêu nói rất đúng, ăn no là nên đi tản bộ một chút, hì hì..."
Lăng Tu nhịn không được nhéo mũi nàng, nói: "Ở trong khoảng thời gian ta tìm Tuyết Nhi này, ngươi liền thành thật ở chỗ ở, đợi khi tìm được Tuyết Nhi sau đó chúng ta liền rời khỏi nơi này."
"Đừng, một mình ta ở nhà là rất buồn chán nha."
Đường Tiểu Mạt kháng nghị nói, "Ta muốn kiếm tiền nuôi ngươi, như vậy ngươi liền có thể an tâm tìm Tiểu Tuyết rồi."
"Ai muốn ngươi nuôi, phải nuôi cũng là ta nuôi ngươi đầu heo a." Lăng Tu gõ đầu của nàng một cái nói.
Tuy rằng đầu đau nhức, nhưng Đường Tiểu Mạt lại cảm thấy lúc này vô cùng ngọt ngào, ánh mắt nhìn Lăng Tu thâm tình: "Món ăn tình yêu, ngươi thật tốt!"
"Cứ quyết định như vậy, bắt đầu từ ngày mai thành thật ở chỗ ở, đừng chạy ra ngoài một mình, ăn thì dung đồ ăn ta mua về, ngươi bảo đảm tốt an toàn của chính mình là đang giúp ta rồi." Lăng Tu nói.
Tình huống trong Huyễn Thành hắn còn không có hiểu rõ, long ngư hỗn tạp, Đường Tiểu Mạt lại không có thực lực gì, hắn cũng không hi vọng Đường Tiểu Mạt xuất hiện cái ngoài ý muốn gì, lại càng không hi vọng nàng đi làm hộ sĩ.
"A? Thật muốn như vậy nha, vậy ta không phải là không có tự do gì sao?" Đường Tiểu Mạt có chút thất lạc.
Lăng Tu hỏi: "Trước đây ngươi ở trong nhà trên cây bao lâu?"
"Hơn một tháng." Đường Tiểu Mạt suy nghĩ một chút đáp.
"Ngươi có thể ở không gian nhỏ hẹp như vậy trong hơn một tháng, hiện tại lại không thể?" Lăng Tu hỏi lại.
"Không giống nha, khi đó là vì sợ hãi quái vật ăn thịt người, núp ở cây mới có cảm giác an toàn." Đường Tiểu Mạt giải thích.
Lăng Tu phất tay như đinh chém sắt nói: "Nói cái gì đều vô dụngngoan ngoãn ở nhà." Cường thế bá đạo không thể nghi ngờ.
Đường Tiểu Mạt trong lúc bất chợt cảm giác hạnh phúc tang mạnh, nắm thật chặt cánh tay Lăng Tu, gương mặt đỏ bừng nói: "Tốt, ta nguyên làm chim hoàng yến, để cho Món ăn tình yêu nuôi."
Chim hoàng yến? !
Lăng Tu không lời để nói.
"Thật đúng là một đôi vợ chồng son ân ái a, thực là để cho người ta ước ao!"
Kèm theo một đạo thanh âm âm lãnh vang lên, năm tên chạy ra từ chỗ tối, chặn lối đi của Lăng Tu và Đường Tiểu Mạt.
Trong mũi Lăng Tu phát sinh một tiếng hừ nhẹ, lúc trước vẫn đang ngó chừng bọn họ, nếu đã xuất hiện lúc này, xem ra bọn họ cũng không phải người của arr, chẳng qua là một đám lưu manh mà thôi, điều này cũng làm cho trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm.
"Các ngươi là người nào, muốn làm gì?" Đường Tiểu Mạt nhíu chặt chân mày to, lớn tiếng kêu lên.
"Muốn làm gì? Đương nhiên là muốn... chơi ~ ngươi a!"
Ánh mắt tên cầm đầu kia tùy ý chạy ở trên người nàng, khuôn mặt dâm ~ tà. Mặt chữ quốc, lông mày rậm đôi mắt nhỏ, ngạc cốt cao vót, thoạt nhìn thì rất hung thần ác sát, vóc người lưng hùm vai gấu, lộ ra một cổ tử khí, "Thời điểm ở phố ăn vặt Lão tử đã chú ý tới ngươi, cô nàng, dáng dấp ngươi thật tốt, làm nữ nhân của ta không?, bảo đảm cho ngươi đầy đủ, mỗi ngày còn có thể được lão tử hầu hạ hết hai lỗ, hắc hắc hắc..."
Ngôn ngữ ô uế như vậy, nhất thời để cho mặt Đường Tiểu Mạt đỏ tới mang tai, xấu hổ vạn phần, nàng trăm triệu lần không ngờ tới, ở Huyễn Thành mà còn gặp phải loại lưu ~ manh bại hoại không biết xấu hổ này, đang muốn lên tiếng phản kích, lại bị Lăng Tu kéo về phía sau.
"Món ăn tình yêu..."
"Ngươi không nhớ được ta nói cái gì sao?" Lăng Tu răn dạy nàng một câu.
Đường Tiểu Mạt bĩu môi, có chút ủy khuất, nàng quả thực lại quên mất, Lăng Tu từng kêu lên nàng đừng xuất đầu loạn, gặp phải chuyện thì đứng ở phía sau hắn là tốt rồi .