Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Làm thế nào Lăng Tu cũng không nghĩ tới Đường Tiểu Mạt ở trong nhà mà còn bị người bắt cóc, điều này làm cho hắn rất không yên tâm.
Đường Tiểu Mạt mặc một bộ tay ngắn liền thân, tóc cắt được chải gọn gàng, tóc dài, cả người lộ ra vẻ nhẹ nhàng khoan khoái lưu loát, khuôn mặt xinh đẹp, mắt sang ngời, nhìn thật xinh đẹp đáng yêu.
Nàng ngồi chồm hổm dưới đất, tay nâng hai má, trơ mắt nhìn Lăng Tu ngồi trên ghế sa lon, nàng biết, Lăng Tu khẳng định đang khổ não vì an nguy của nàng, cảnh này khiến nàng rất áy náy, bởi vì nàng lúc nào cũng lien lụy tới Lăng Tu.
Liến rất là khó chịu nói: "Món ăn tình yêu, xin lỗi!"
"Nói xin lỗi ta làm cái gì."
Lăng Tu thở dài, sau đó nàng cầm điện thoại di động quay số điện thoại, chỉ cần mở khóa, sau này chỉ cần nhấn dấu "#" là có thể gọi vào số của hắn, dặn dò, "Sau này nếu gặp lại chuyện gì, trước tiên phải gọi điện thoại ta."
"Ân, tốt!" Đường Tiểu Mạt gật đầu một cái.
Lăng Tu quay đầu liếc nhìn đồng hồ báo thức treo trên tường, đã là sáu giờ chiều, liền hỏi: "Muốn ăn cái gì?"
"Chỉ cần là đồ ăn Món ăn tình yêu làm, ta đều ăn." Đường Tiểu Mạt ngọt ngào cười nói.
Lăng Tu lắc đầu, đi ra cùng nàng, đi vào siêu thị bên cạnh, mua chút nguyên liệu nấu ăn và thịt, sau khi trở về liền tiến vào phòng bếp. Đường Tiểu Mạt chưa từng làm cơm, muốn làm trợ thủ cho hắn, thế nhưng nàng liên tiếp làm bể hai cái mâm thức ăn, bị Lăng Tu đuổi ra khỏi phòng bếp.
Nàng liền đứng ở cạnh cửa phòng bếp, chu cái miệng nhỏ nhắn, mắt nhìn vào trong phòng bếp, muốn học mấy chiêu, lại phát hiện Lăng Tu ở trong phòng bếp rất thành thạo, thần tình chuyên chú, làm cho nàng thấy si mê tới cực điểm, nguyên bản còn muốn học nấu ăn, thế nhưng bay giờ tất cả lực chú ý đều tập chung ở trên người Lăng Tu, hoàn toàn không biết các loại nguyên liệu nấu ăn vào nồi có trình tự như thế nào.
Chờ khi hương thơm ngào ngạt xuất hiện ở trước mặt nàng thì, nàng mới như mới tỉnh lại từ trong mộng.
"Món ăn tình yêu..."
Gương mặt Đường Tiểu Mạt đỏ bừng, khẽ cúi đầu xấu hổ nói, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Lăng Tu, trong lòng giống như có con nai nhỏ đang chạy tán loạn.
Lăng Tu nhăn mày lại, hắn rất hiểu Đường Tiểu Mạt. Hiện tại cũng rất rõ ràng cái gì gọi là thiếu nữ hoài xuân, hiện tại Đường Tiểu Mạt là ví dụ điển hình.
Giơ tay lên, gõ đầu của nàng một cái, thoáng làm cho nàng tỉnh táo lại.
"Đường Tiểu Mạt, đem này ra, đói bụng thì ăn trước!"
"Nga "
Đường Tiểu Mạt chu mỏ một cái, hai tay tiếp nhận bàn đồ ăn, xoay người đi hướng đại sảnh.
Lăng Tu thì đi lấy đũa và muổng, sau đó mới ngồi xuống bàn cơm, đương nhiên, hắn không có thể ăn cơm, chỉ ăn thịt bò.
"Ăn quá ngon, Món ăn tình yêu, tài nấu nướng của ngươi thực sự là quá tuyệt vời, còn lợi hại hơn so với đầu bếp trong tửu điếm!" Đường Tiểu Mạt nồng nhiệt ăn đồ ăn Lăng Tu làm, trong miệng khen không dứt miệng.
"Ăn cơm còn không chặn nổi miệng của ngươi." Lăng Tu tức giận.
"Hì hì..."
Đường Tiểu Mạt khẽ cười hai tiếng, đột nhiên nghiêm túc nghiêm chỉnh, hai mắt sáng quắc nhìn Lăng Tu, "Món ăn tình yêu..."
"Làm sao vậy?"
"Gặp phải ngươi thật là tốt!"
Thời điểm Đường Tiểu Mạt nói câu này trong mắt liền có một tầng sương mù, nàng hiểu rất rõ, nếu không gặp được người nam nhân trước mắt này, hiện tại sợ rằng nàng đã chết ở trong phòng trên cây kia, biến thành một con quái vật ăn thịt người xấu xí du đãng mọi nơi, nàng thực sự rất cảm kích thượng thiên đã cho nàng gặp phải Lăng Tu.
Lăng Tu ngẩn người, ngạc nhiên nhìn Đường Tiểu Mạt một hồi, chợt vội ho một tiếng nói: "Ăn cơm đi!"
Đường Tiểu Mạt bĩu môi, suy nghĩ một chút hỏi: "Món ăn tình yêu, ngươi là không phải là cảm thấy ta không xứng làm nữ nhân của ngươi chứ?"
Được nghe lời ấy, Lăng Tu thiếu chút nữa bị thức ăn trong miệng làm nghẹn chết.
"Ngươi nói bậy bạ gì đó?"
"Ta không có nói bậy, ta cảm giác ngươi vẫn luôn coi ta là thành một tiểu hài tử không có lớn lên." Đường Tiểu Mạt chu mỏ nói.
Lăng Tu cũng không phủ nhận, hỏi ngược lại: "Ngươi là vị thành niên, chẳng lẽ không phải là tiểu hài tử sao?"
"Hừ, ngươi mới là tiểu hài tử, Món ăn tình yêu thối, Món ăn tình yêu nát, ta ghét ngươi!"
Đường Tiểu Mạt thở phì phò hướng Lăng Tu la một câu, sau đó liền bưng chén cơm chạy vào phòng, sẽ đem cửa phòng nặng nề đóng cửa.
Lăng Tu bất đắc dĩ lắc đầu, tự lẩm bẩm than nhẹ một tiếng: "Dễ dàng giận hờn như vậy!"
Hắn kỳ thực còn chưa nói hết, hắn thích Đường Tiểu Mạt, chính là thích nàng không chút tâm cơ nào, tính cách hồn nhiên như hài tử, vui vẻ chính là vui vẻ, không vui chính là không vui, không giả tạo, rất chân thực, dám yêu dám hận.
Yên lặng ăn xong thịt bò trong bát, sau đó liền thu thập bàn ăn, rửa chén đũa, trước khi tai nạn phát sinh, hắn vẫn phải làm việc này.
Sau khi xong việc, liền ngồi xuống máy vi tính trước mặt, ở trên diễn đàn Huyễn Thành dán một cái thông báo tìm người, ảnh chụp Lăng Tuyết cũng được đăng lên. Internet là Local Network, nhưng bao trùm hết thảy Huyễn Thành, hắn muốn lợi dụng tất cả phương pháp để đi tìm Lăng Tuyết.
Trong lúc này, Trương Nhất điện thoại tới, nói công việc của hắn đã được chứng thực, là quản lí chi nhánh ngân hàng Huyễn Thành, khi hắn triển khai công việc tìm kiếm Lăng Tuyết.
Hai huynh đệ cùng nhau đi tới, đã trải qua mưa gió cùng các loại trở ngại hiểm nguy, hiện tại tuy nói đã ở Huyễn Thành, nhưng trên thực tế thì tương đương với ở ở hai tòa thành thị riêng biệt, lần nói chuyện này, tâm tình có chút trầm trọng.
"Chú ý an toàn!"
"Yên tâm, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay ca, ngược lại ngươi, khi không tìm được Tiểu Tuyết thì đừng bại lộ thân phận biến chủng."
"Ngươi cái miệng quạ đen đừng nói lung tung." Lăng Tu tức giận trách mắng.
"Ha ha..."
Trương Nhất cười to vài tiếng, "Được rồi, không nói bậy nữa, thay ta ân cần hỏi thăm biểu muội một tiếng."
Lăng Tu cười nói: "Nàng đang giận ta núp ở trong phòng đây nè!"
"Dựa vào, không đơn giản, ngươi đi vào làm Bá Vương ngạnh thượng cung, dùng phương thức dã man nhất giữ lấy nàng, nàng tuyệt đối sẽ không tức giận nữa, còn có thể như con cừu nhỏ nằm ở trong lòng ngươi."
"Cút!"
...
Cúp điện thoại, Lăng Tu kinh ngạc xem cửa phòng đóng chặt một hồi, càng xem càng cảm thấy không nỡ, Đường Tiểu Mạt này núp ở trong phòng cũng đã một giờ, lấy tính tình thì sớm đã hết giận mới đúng là, làm sao lại cùng lâu như vậy.
Sẽ không xẩy ra chuyện gì chứ?
Vừa nghĩ, đi tới gõ cửa một cái, hô vài tiếng, lại không đạt được đáp lại, chỉ nghe được bên trong có tiếng ngâm hơi yếu. Trong lòng quýnh lên, lập tức liền mở cửa phòng ra xông vào.
Chỉ thấy Đường Tiểu Mạt nằm ở trên giường, khuôn mặt xinh đẹp cùng cánh tay đỏ ứng, có rất nhiều nốt ban màu đỏ.
"Đường Tiểu Mạt, ngươi làm sao vậy?"
Lăng Tu vọt tới, vội vàng hỏi.
Đường Tiểu Mạt sử xuất khí lực rất lớn mới mở mắt ra, hai mắt đẫm lệ nói: "Món ăn tình yêu, ta... Ta quên ta bị dị với thức ăn ..."
"Ngươi cái con heo!"
Lòng Lăng Tu nóng như lửa đốt, nói cái gì cũng không nói, ôm lấy nàng đưa tới y viện.