Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Tựa hồ như đoán được Lăng Tu đang suy nghĩ cái gì, Nam Tung Sơn giải thích: "Ta cũng không có giám thị ngươi, chỉ là ngươi gây ra động tĩnh thật sự hơi lớn, lúc này mới để cho ta đi xem, được rồi, thân phận biến chủng của ngươi không có bại lộ chứ?"
Tâm thần Lăng Tu run lên, Nam Tung Sơn nói trắng ra, để cho hắn cảm thấy một tia kinh hoảng.
Lấy lại bình tĩnh, hỏi dò: "Nam lão, ngươi nói mớ sao?"
"Ha hả a... Lăng Tu, ngươi vẫn chưa tin ta!"
Nam Tung Sơn ngừng một chút nói, đổi chủ đề, "Thanh niên có chút máu nóng thì có thể lý giải được, thế nhưng không thể mất đi lý trí, dù cho không suy nghĩ vì mình, cũng phải suy nghĩ cho người bên cạnh mới được."
Nghe lời ấy, Lăng Tu lúc này mới ý thức được tối nay đã quá xung động, hầu như có thể nói hoàn toàn mất đi lý trí, nếu mà hắn xảy ra ngoài ý muốn, Tuyết Nhi làm sao bây giờ? Đường Tiểu Mạt lại nên làm cái gì bây giờ?
"Bất quá bây giờ đã không sao, ta đã bảo nữ nhi ta đè tất cả mọi chuyện xuống giúp ngươi, ngươi an tâm ngủ đi, ngày mai cứ làm việc như bình thường, chuyện tối nay, coi như không có phát sinh qua." Nam Tung Sơn nói.
Lăng Tu đứng lên, ánh mắt đông lạnh, thanh âm trầm giọng nói: "Ngươi để cho Lý Lâm giúp ta?"
Đối với hắn mà nói, cần phải trành né bộ ARR, nhưng Nam Tung Sơn trực tiếp để cho hắn có quan hệ cùng bộ trưởng bộ ARR, như vậy là đang giúp hắn sao?
Tuy hắn không sợ nữ nhân kia, nhưng tập đoàn evo có thực lực cỡ nào hắn lại không biết được gì, đối địch với tập đoàn evo là không phải lựa chọn sáng suốt, trừ phi là bị buộc đến tuyệt cảnh.
Nam Tung Sơn lơ đễnh cười nói: "Không cần khẩn trương, chuyện cũng không có như ngươi nghĩ, có nghe nói qua dưới đèn có bóng đen chưa? LÀm bằng hữu với nữ nhi của ta cũng không phải là chuyện gì xấu, khi ngươi không bại lộ thân phận biến chủng, nàng còn có thể bảo vệ ngươi."
"Ngươi cảm thấy nữ nhi ngươi rất ngu? Một biến chủng hoạt động ở dưới mí mắt nàng mà nàng không biết?" Lăng Tu cười nhạt.
"Nàng đương nhiên không ngu, bằng không nàng cũng không làm tới bộ trưởng bộ ARR. Nhưng ngươi suy nghĩ một chút, ngẫm lại cửa hàng của ta, không phải là không có việc gì sao?" Nam Tung Sơn kiêu ngạo nói.
Lăng Tu suy nghĩ một chút, như thế, tâm tình không khỏi bình ổn một chút.
"Ngày mai đến cửa hàng bán hoa đi, được rồi, đem Tiểu Mạt cô nương đến."
"Vì sao?"
"Bởi vì ngươi trêu chọc vào 'Kiêu', Hoàng Quang là thành viên của 'Kiêu', ngươi và Tiểu Mạt cô sẽ bị 'Kiêu' để mắt tới, Tiểu Mạt cô nương ở một mình nhất định sẽ gặp nguy hiểm."
Nam Tung Sơn nghiêm túc nói, hắn cũng là thông qua bên Lý Lâm biết được Hoàng Quang là thành viên của 'Kiêu', bằng không nhất định sẽ ngăn cản Lăng Tu giết Hoàng Quang, tránh cho Lăng Tu trêu chọc tới 'Kiêu'.
Cúp điện thoại, Lăng Tu ngưng trọng tâm tình đi vào buồng vệ sinh tắm rửa, đổi lại một bộ quần áo mới.
Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ đi vào, mượn quang mang hơi yếu bên ngoài, thấy Đường Tiểu Mạt nằm ở trên giường ngủ.
Khuôn mặt xinh đẹp thanh lệ, ô da thịt như ngọc, trên người nàng đang đắp một cái chăn đơn thật mỏng, vóc người hoàn mỹ, ngủ rất điềm tĩnh, tựa như mỹ nhân đang ngủ, lông mi cong cong nhẹ nhàng rung động, cái miệng anh đào nhỏ nhắn.
Lăng Tu đi tới, chậm rãi ngồi xuống ở bên mép giường.
Nhìn Đường Tiểu Mạt, đột nhiên liền sinh ra xung động muốn hôn môi nàng một cái, liền từ từ cúi người xuống, môi nhẹ nhàng hôn lên cánh môi mềm mại của Đường Tiểu Mạt. Đang định muốn đứng lên rời đi, hai cánh tay ngọc trắng nõn của Đường Tiểu Mạt ôm cổ của hắn.
Không đợi hắn phản ứng, đã bị Đường Tiểu Mạt xoay người đề xuống phía dưới.
Mà Đường Tiểu Mạt căn bản không có tỉnh dậy, trực tiếp ôm hắn, đầu gối lên ngực của hắn, tiếp tục giấc mộng đẹp của nàng.
Lăng Tu ngây ngẩn cả người, Đường Tiểu Mạt này rốt cuộc là giả ngủ hay là ngủ thật? Còn có, vừa mới này nàng phát lực mạnh như vậy là chuyện gì xảy ra?
Hắn nhẹ nhàng đẩy Đường Tiểu Mạt một cái, Đường Tiểu Mạt mở to con mắt đang buồn ngủ tới cực điểm, sau đó phát hiện mình nằm ở trong lòng Lăng Tu, liền lẩm bẩm nói mớ: "Món ăn tình yêu ngươi thật đáng ghét, lại tùy tiện chạy vào trong mộng của ta..."
Lăng Tu không biết nói gì, bất quá bây giờ đã xác định, Đường Tiểu Mạt là đang ngủ thật, ngẫm lại thật đúng là có chút lạ, hắn làm sao lại bị Đường Tiểu Mạt mạnh mẽ áp trên giường?
Ôm nàng, lắng nghe tiếng mưa rơi bên ngoài, nghe mùi hương thoang thoảng trên người nàng, cảm thụ được nàng hô hấp bình tĩnh, trong lúc bất chợt cảm thấy toàn bộ thế giới đều yên lặng lại.
...
Dựng thẳng chơi, Lăng Tu bởi vì trở về tương đối trễ, cho nên cũng không có tỉnh lại quá sớm.
Mà Đường Tiểu Mạt ở nhà nghỉ ngơi cả ngày, giấc ngủ sung túc, không chỉ có da dẻ trở nên càng thêm trắng nõn, còn lần đầu tiên tỉnh lại sớm hơn so với Lăng Tu.
Vừa mở ra mắt, phát hiện mình nằm ở trong lòng Lăng Tu, còn tưởng rằng mình đang nằm mộng, mắt nháy mắt vài dưới mới rốt cục xác định được, cả đêm tối hôm qua nàng nằm ở trong lòng Lăng Tu.
Thì ra không phải là nằm mơ!
Đường Tiểu Mạt bừng tỉnh đại ngộ, lập tức mở to mắt, si ngốc nhìn Lăng Tu, thấy thế nào cũng nhìn xem không chán, đến cuối cùng nhìn còn không đã nghiền, từ từ nằm úp sấp trên người Lăng Tu, mân mê cái miệng nhỏ nhắn hôn một cái vào môi Lăng Tu.
Khi môi vừa chạm vào thì Lăng Tu tỉnh lại, cặp mắt trừng nàng.
Đường Tiểu Mạt vểnh cái miệng nhỏ nhắn, mặt đỏ lên, hì hì cười nói: "Món ăn tình yêu, ngươi đã tỉnh nha!"
Lăng Tu giơ tay lên, gõ đầu của nàng một cái, đau đến nàng dùng ngồi ở một bên, ôm đầu kêu "Ôi chao ôi chao".
"Đừng giả vờ, ta không dùng sức!" Lăng Tu liếc nàng một cái.
Đường Tiểu Mạt lập tức tiến lên ôm cánh tay của hắn, mắc cở đỏ mặt nói: "Món ăn tình yêu, tối hôm qua ngươi ôm ta ngủ mà sao không gọi ta tỉnh lại nha?"
Lăng Tu đen lại, nghĩ thầm: Người nào ôm ngươi ngủ, là ngươi không biết bị thần kinh hay sao, như con sư tử mẹ đè ta xuống giường!
Ngoài miệng lại không tức giận nói: "Đánh thức ngươi làm gì?"
"Đánh thức ta, ta liền có thể cùng ngủ với Món ăn tình yêu!"
"Là cái quỷ gì!"
Lăng Tu cau mày đánh giá một câu, rồi ra lệnh, "Đi đánh răng rửa mặt, ngày hôm nay dẫn ngươi đi tới một chỗ đi làm."
"Đi làm?" Đường Tiểu Mạt chớp chớp mắt không thể tin nói.
"Đúng vậy, ngươi không phải là oán giận ở nhà ngây ngô là rất buồn chán sao, tìm phần công việc cho ngươi. Không có việc gì liền đứng có chạy lung tung, sau khi tan việc chờ ta tới đón ngươi về nhà." Lăng Tu nói.
"Thực sự, quá tốt!"
Đường Tiểu Mạt dùng sức ôm Lăng Tu, sau đó dùng sức hôn môi một cái, "Ân oa, Món ăn tình yêu, ta thích ngươi, sau này ta nhất định phải sinh thật nhiều thật nhiều em bé cho ngươi!"
Rồi nhảy xuống giường, đi đánh răng rửa mặt, như chim hoàng yến, hôm nay Lăng Tu tìm việc cho nàng, hai người còn có thể cùng đi về, vừa ngẫm lại đã cảm thấy rất lãng mạn.