Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 426 - Chương 427: Lâm Di Trở Về

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 427: Lâm Di trở về

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Kình phong gào thét, uy áp mênh mông cuồn cuộn!

Lăng Tu dùng tốc độ vô cùng nhanh hướng tới chỗ đối phương, trực tiếp dùng vai hung hăng đánh vào trên người của hắn.

"Oành ~ "

Nổ vang giống một tiếng sét trống rỗng, tên bộ hạ của Địch triết này phun máu như điên, xương sườn cũng đứt từng khúc nứt ra, nội tạng cũng đã bị một cổ lực lượng cường đại đè ép vỡ tan trong nháy mắt, thân thể đập xuống đất co giật vài cái sau đó liền không còn động tĩnh gì, hai mắt trợn tròn, cũng không thế nào nghĩ tới tử vong sẽ đột nhiên phủ xuống trên người của hắn như thế.

Hắc vô thường Âm thầm đi theo thấy thế, nhịn không được cũng phải rùng mình, tuy nói đã xác định Lăng Tu là Tu La, nhưng vô luận thấy bao nhiêu lần Lăng Tu triển lộ thực lực, hắn vẫn còn có càm giác kinh hãi đảm chiến, hơn nữa hắn thức ý đến một vấn đề, đó chính là Lăng Tu dường như đang không ngừng trở nên mạnh mẽ.

Hắn biết rõ, đây là trạng thái bán giải phong, nếu là lúc ban đầu đi tới Huyễn Thành, tuyệt đối Lăng Tu không có khả năng dùng loại trạng thái này dễ dàng nghiền ép bộ hạ của Địch triết, dù sao người này cũng có thực lực không sai biệt nhiều với hắn, đều được tập đoàn evo cải tạo thân thể, có thể so với biến chủng cấp A a.

Lấy điện thoại ra, gọi cho Lý Lâm: "Bộ trưởng, thạch tả bị Lăng Tu giết!"

"Đã biết."

Lý Lâm cũng không có một tia ngoài ý muốn, thản nhiên nói, "Thi thể xử lý cho tốt, ta cũng không hi vọng khu một xuất hiện tang thi!"

“Vâng” Hắc vô thường cung kính đáp.

Cúp điện thoại, đang chuẩn bị thò đầu ra xem tình huống dưới tong ngõ hẻm, lại bỗng dưng phát hiện một bóng người không biết lúc nào xuất hiện ở bên cạnh hắn, hắn sợ đến cả người toát ra một cổ mồ hôi lạnh. Toàn thân rung động, một thiết trảo từ trước đến nay hắn chưa gặp bao giờ đang tập kích tới, bất kể là địch hay là bạn, tiên phát chế nhân là không sai.

Chẳng qua khi hắn thấy rõ đối phương là ai, động tác liền chợt dừng lại.

"Lăng... Lăng Tu?"

Vùng xung quanh lông mày nhăn lại, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, đây đã là lần thứ hai Lăng Tu phát hiện chỗ hắn ẩn thân. ẩn giấu khí tức theo dõi mục tiêu vẫn là điều hắn lấy làm tự hào, nhưng bây giờ, trong lòng hắn tràn đầy cảm giác thất bại.

Đôi mắt Lăng Tu đã khôi phục lại trạng thái bình thường, nhìn thấy Hắc vô thường thì hắn cũng có chút vô cùng kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng là một bộ hạ khác của Địch triết.

"Thì ra là ngươi a!"

Rồi cười yếu ớt, sau đó xoay người rời đi.

Chờ hắn biến mất ở trên mái nhà, Hắc vô thường mới thở ra một hơi thật dài, vừa rồi có cảm giác như lâm đại địch, sợ đến hắn ngay muốn đi tiểu trong quần. Bây giờ hồi tưởng lại, không khỏi cảm thấy không giải thích được, chính bản than sao lại e ngại Lăng Tu như vậy? Hắn là biến chủng, mình là thành viên bộ ARR, phải là hắn e ngại mình mới đúng chứ!

Trăm điều không hiểu được, cũng không nghĩ nhiều nữa, thành thật nghe theo mệnh lệnh Lý Lâm đi xử lý thi thể dưới đất.

Ngày thứ hai, một cái tin tức tốt phủ xuống, Triệu Lâm Di cuối cùng cũng đã trở về!

Ở Lăng Tu mới vừa chạy tới thì, Triệu Lang Nhi liền không kịp chờ đợi giới thiệu hắn cho Triệu Lâm Di quen biết.

Một mái tóc dài màu tím nhạt, mái tóc tà tà lưu hải vừa vặn xẹt qua mí mắt, lông mi thật dài, mắt hiện đẹp như ngọc, mũi cao xinh xắn, khuôn mặt trắng noãn hồng nhạt, môi kiều diễm ướt át. Mặc một bộ váy liền áo màu trắng, không có bất kỳ món đồ thời trang nào chút nào, nhưng mặc lên người lại sẽ không để cho người khác cảm thấy bình thường.

Tên rất đẹp, người đẹp hơn!

Trước đây chỉ nghe được thanh âm Triệu Lâm Di ở trong radio, hôm nay sờ sờ đứng ở trước mặt của mình, nói thật ra, Lăng Tu đột nhiên sinh ra một cảm giác rất không chân thật, hắn bỗng dưng nhớ tới thời gian trước, chính bản thân co đầu rút cổ ở trong phòng trọ, mỗi ngày đều thừa nhận tinh thần dằn vặt.

Thời điểm đó hắn, hắn nào dám tưởng tượng chính bản thân có thể thực sự đi hơn hai ngàn km, để tới Huyễn Thành. Tuy rằng thời gian mới qua ba bốn tháng, nhưng đối với hắn mà nói, dài dằng giống như một thế kỷ vậy.

"Ngươi tốt!" Lăng Tu vươn tay, mỉm cười nói.

"Ngươi tốt!" Triệu Lâm Di cầm tay Lăng Tu.

Tay của hai người nắm vào rồi thả ra ngay, điều này làm cho ấn tượng đầu tiên của Triệu Lâm Di đối với Lăng Tu rất tốt, nàng đã gặp nhiều nam nhân lòng mang bất chính, mà ánh mắt Lăng Tu trong suốt, không hề chút tạp niệm nào, thậm chí một chút tâm lý chiếm tiện nghi cũng không có, hoàn toàn là lễ nghi xã giao.

"Nghe Lang Nhi nói, ngươi cứu nàng một mạng?" Triệu Lâm Di hăng hái quan sát Lăng Tu.

"Thân là hộ vệ của nàng, bảo hộ an toàn của nàng là chức trách của tta." Lăng Tu không nhanh không chậm nói, giọng nói rất bình thường, không có tận lực tiếp cận, cũng không có làm bất hòa.

"Nga? Phải không, ngươi dùng thân thể, có thể ngăn cây sắt mấy trăm cân? không phải là ngươi đùa bỡn chướng nhãn pháp nào đó chứ, là muốn lừa gạt ánh mắt muội muội ta đó chứ?" Một thanh âm không có chút hòa khí đột nhiên vang lên.

Lăng Tu quay đầu nhìn lại, đã thấy một người mặc đỏ trắng đi tới, hai tay giao nhau để xuống trước ngực, bên cạnh dân theo hai bảo tiêu có khuôn mặt lạnh lùng.

Quần đùi màu lam nhạt mê ngươi lộ ra bắp đùi thon dài trắng nõn, tóc xoã, vành tai như tuyết trắng đeo hai cái vòng tai, lông mi cong cong, khóe miệng hơi giơ lên, tựa như đang cười.

"Vị này chính là?" Lăng Tu hỏi.

Triệu Lang Nhi giới thiệu: "Nàng là Tuệ Hân tỷ tỷ, là đồng sự của tỷ tỷ ta."

"Ngoại trừ đồng sự, còn là khuê mật nga." Tô Tuệ Hân bổ sung một câu nói.

Triệu Lâm Di bất đắc dĩ lắc đầu, nói với Tô Tuệ Hân: "Ngươi ah, không phải nói muốn đi dạo một chút sao, sao còn chưa đi?"

"Một người đi dạo thì không có ý nghĩa gì, tối hôm qua Lang Nhi muội muội nói có bảo tiêu đỡ một thanh sắt cho nàng, ta cũng tương đối hiếu kỳ hộ vệ kia có hình dạng thế nào, hiện tại gặp được, thực sự chênh lệch rất nhiều so với ta nghĩ!"

Tô Tuệ Hân nhìn Lăng Tu, dùng một loại giọng hoài nghi nói, "Thân thể nhỏ yếu này nhìn thấy thế nào cũng không có thể đỡ được cây sặt mấy trăm cân, nếu để cho hắn thay một bộ phục sức cổ đại, lại đeo mũ lên đỉnh đầu, thì không khác nào một bạch diện thư sinh nhu nhược."

"Tuệ Hân tỷ tỷ, ngươi có ý tứ gì a?"

Triệu Lang Nhi hơi có chút bất mãn, Lăng Tu không ngừng cứu mạng của nàng, còn cứu Sở Mộng từ bộ ARR ra, thấy Tô Tuệ Hân hạ thấp Lăng Tu, thật giống như anh hùng sùng bái trong lòng bị người khác vũ nhục, rất là tức giận bất bình.

"Lang Nhi muội muội, đừng dùng tràn ánh mắt ngập địch ý nhìn ta, chẳng phải là vì tỷ tỷ vì muốn tốt cho ngươi sao? Ngươi tuổi còn nhỏ, không biết thế giới này dơ bẩn bao nhiêu, nam nhân vì có thể chiếm đoạt các cô gái thì, sẽ không từ thủ đoạn, tỷ tỷ là sợ ngươi bị Lăng Tu này lừa thôi." Tô Tuệ Hân vội ho một tiếng dùng giọng nói trưởng bối dạy dỗ vãn bối.

Triệu Lang Nhi càng thêm mất hứng, hai tay chống nạnh, chất vấn: "Lăng Tu gạt ta thế nào? Ta và Dao Dao là tự mình trải qua, cái thanh sắt đó rớt thẳng xuống đầu ta và Dao Dao, nếu không phải vì có Lăng Tu, ta à Dao Dao đều bị đập chết."

"Nha đầu ngốc, ngươi không nghĩ tới này rất có thể là Lăng Tu đã sớm thiết kế rồi sao? Có thể cái thanh sắt này căn bản không có trọng lượng, thay ngươi và Sở Mộng đỡ một cái cũng là làm chò cho các ngươi nhìn, vì muốn có được tín nhiệm của các ngươi mà thôi. Ngươi suy nghĩ một chút, nếu mà không phải vì Lăng Tu đã sớm thiết kế tốt, thì sao có chuyện trùng hợp như vậy nè?"

Tô Tuệ Hân ngay trước mặt Lăng Tu, không chút kiêng kỵ nào nói ra tất cả các điều nội tâm đang nghĩ.

 

 

Bình Luận (0)
Comment