Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Tên Phong Lãnh kia bẻ các đốt ngón tay nghe rang rắc rung động, chiến ý cao ngất. Là người của tổng bộ, khi đối mặt với người khu một đến khu năm thì luôn có cảm giác rất ưu việt, hôm nay gặp phải người dùng tay không ngăn cản lại hắn, tất nhiên hắn sẽ rất hứng thú rồi.
Nhìn Lăng Tu nói: "Đến đây đi, qua mấy chiêu, ngươi đừng có áp lực gì, vui đùa một chút mà thôi!"
Lăng Tu chỉ phải ứng chiến, bước về phía trước một bước, thản nhiên nói: "Vậy thì vui đùa một chút."
Vừa dứt lời, Phong Lãnh dẫn đầu phát động công kích, một tiếng rống đột nhiên nổ vang, tiếng rít quái dị chói tai xé rách không gian, lực lượng hung hãn bạo phát ra, hắn tựa như một cái đầu Man Ngưu lao qua, lại đánh ra một thiết quyền cường thế.
Sắc mặt Lăng Tu trầm xuống, đồng dạng cũng tung một quyền đón nhận.
"Oành ~ "
Âm thanh nổ vang, như hai đạo thiết chùy đụng vào nhau, hình ảnh nhất thời đình trệ một lúc, hai cổ lực lượng như thủy triều phản chấn quay trở về, lực lượng cuộn trào mãnh liệt bao trùm hơn phân nửa thân thể. Hai người mỗi người lui lại một khoảng cách.
Cảm thụ được ngón tay tê dại cùng đau nhức, ánh mắt Phong Lãnh kinh ngạc một trận, rốt cục ý thức được Lăng Tu rất cường hãn, không dám có chút khinh địch.
Nhưng lúc này, Lăng Tu bị kích khởi chiến ý đã động bước chân, chủ động đi lên, quyền cước vung ra, dùng lực bác lực, như bị một đầu man hoang dã thú phụ thân, sát khí nồng nặc cuồn cuộn đầy kích động, lại thêm vẻ mặt bang lãnh không có chút tình cảm nào, uy áp tán thấu ra từ trên người, khiến cho mỗi người ở đây đều cảm nhận được một cổ cảm giác áp bách cường đại.
"Dưới bề ngoài bình tĩnh lại ẩn dấu một đầu dã thú, thật là một người thú vị!"
Phong Lãnh đánh tới, hai người đánh nhau bằng tay không, huyết nhục thân thể đụng chạm kịch liệt, bắn ra từng tiếng vang, càng đánh càng nhanh, càng nhanh càng hung mãnh, khí thế bị kéo lên, mặt đất biệt thự bị đổ nát, cả tòa biệt thự tựa hồ như vì bọn họ chiến đấu mà rung động.
Thì ra Lăng Tu lợi hại như vậy a!
Triệu Lang Nhi mở to hai mắt, trên gương mặt tinh xảo tràn đầy vẻ rung động, kỳ thực nàng cũng không có rõ ràng thực lực của Lăng Tu, cho tới bây giờ, nàng mới chính thức mắt thấy thân thủ đáng sợ của Lăng Tu, như thế nào cũng không nghĩ tới, cái thân thể không có chút cường tráng nào lại ẩn chứa lực bạo phát kinh khủng như vậy.
Triệu Lâm Di cũng bất ngờ sửng sốt, chiến đấu trùng kích thị giác như vậy, làm cho nàng hồn nhiên không có ý thức được biệt thự của mình đang bị tàn phá nghiêm trọng.
Mà mặt mũi Tô Tuệ Hân có chút không nhịn được, nàng vốn tưởng rằng lần này là một hồi tỷ thí nghiền ép, chỉ là trăm triệu lần không ngờ tới rằng thân thủ của Lăng Tu lại mạnh mẽ như vậy, nàng lớn tiếng kêu lên: "Lãnh Phong tiên sinh, nhanh sử xuất toàn lực của ngươi đánh ngã hắn!"
Nghe nói thế, trong lòng Phong Lãnh không khỏi cay đắng cười, hắn ngay từ đầu thì có giữ lại một chút, nhưng bây giờ, hắn đã thực sự đánh ra toàn lực, cũng vẫn như cũ không cách nào ngăn chặn được Lăng Tu. Đương nhiên, đụng tới đối thủ có lực lượng ngang nhau, tâm tình của hắn rất hưng phấn, chiến ý trong nội tâm càng thêm tang cao.
"Hủy hoại nơi ở của Triệu tiểu thư cũng không tốt, chúng ta đi ra bên ngoài được không?"
"Đang có ý này!" Lăng Tu đạm mạc trả lời một câu.
"Ngươi, rất tốt."
Trong mắt Phong Lãnh sự thưởng thức đối với Lăng Tu lại dâng lên cao thêm, lập tức chạy vội đi ra ngoài biệt thự.
Lăng Tu phát ra một tiếng hừ nhẹ, không nói nửa câu, khẽ động, đuổi theo như một đạo sao chổi.
Chờ Triệu Lâm Di, Tô Tuệ Hân cùng Triệu Lang Nhi đuổi ra ngoài thì, hai người đã qua năm sáu chục chiêu.
Cái loại cảm giác va chạm này rất vui sướng lâm ly, để cho người ta phảng phất như thấy có hai đầu mãnh thú hung hãn đang chém giết.
Ở một thời khắc, Phong Lãnh phát hiện Lăng Tu xuất hiện kẽ hở, liền tung ra một cú đá quét ngang, như côn thép quất vào bên hông Lăng Tu, lực lượng tựa như nộ hải phong ba lực. Cùng lúc đó, tay phải Lăng Tu lại rất nhanh tung ra một quả đấm mang theo thế lôi đình đánh vào ngực của hắn.
"Oành" "Oành "
Kèm theo hai tiếng nổ, hai người đồng thời bay ra, khó khăn lắm mới ổn định được thân hình, thì đều há miệng thở phì phò mắt nhìn đối phương. Lăng Tu Không có giải phóng lực lượng biến chủng, tối đa chỉ có thể đánh tới loại trình độ này.
"Không nghĩ tới khu một còn có cao thủ có thực lực siêu quần bực này, có ý tứ, thật sự là quá có ý tứ !" Lãnh Phong Cuồng cười lên, chiến ý cuồng nhiệt trong mắt càng lớn hơn.
Máu tươi trong cơ thể Lăng Tu đang từ từ sôi trào, càng chiến đấu kịch liệt, sẽ tự chủ kích phát lực lượng biến chủng trong cơ thể hắn.
Khu hai người hét lớn một tiếng lần thứ hai như hai con dã thú phát cuồng hung hăng lao vào đối phương thì, một đoàn hỏa cầu nóng bỏng giáng xuống từ trên trời, rơi vào mặt đất giữa hai người bọn họ, "Hô" một tiếng hóa thành một bức tường lửa, găn cách bọn họ ở hai bên.
Tất cả mọi người ý thức được, là Lý Lâm bộ trưởng bộ ARR khu một đã tới rồi!
Quay đầu nhìn lại, chính là Lý Lâm và Hắc Bạch vô thường đang đi đến.
Phong Lãnh cùng đồng bạn hơi thất sắc, tuy bọn họ ở tổng bộ, nhưng danh tiếng Xích Diễm nữ Diêm vương bọn họ đã nghe từng, có người nói nữ diêm vương này có tính khí quái dị, động một chút là đem người ra thiếu sống, bọn họ mặc dù tương đối tự tin đối với thân thủ của mình, thế nhưng một khi chống lại loại người sinh hóa có năng lực khống chế lửa này, chỉ có thể đứng một bên mà nhìn không giám có ý kiến.
Thậm chí bị cổ uy áp ở trên người Lý Lâm ảnh hưởng, bọn họ còn không tự chủ được mà cung kính khom người, trên mặt không dám lộ ra chút bất kính nào.
Tô Tuệ Hân cũng vội vàng nghênh đón.
"Lâm bộ trường!" Chào hỏi một tiếng.
Nàng như là bộ hạ nhìn thấy thượng cấp, giọng nói có chút cung kính, nàng còn nhớ kỹ tình cảnh trước đây của khu một, Lý Lâm sử dụng năng lực, đem tên gia hỏa nói vô lễ ra thiêu thành tro tàn, đây là nữ nhân có đại quyền sinh sát ở khu một, địa vị ở trong lòng nàng cực cao, đủ để đánh đồng cùng các đại ngạc ở tổng bộ.
"Lý Lâm tỷ tỷ!" Triệu Lang Nhi như tiểu cô nương bay qua, ôm cánh tay Lý Lâm.
Mặc dù không có cảm tình gì đối với Triệu Lang Nhi loại con nhà giàu này, nhưng Lý Lâm sẽ không biểu lộ ra bên ngoài, dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ mi tâm của nàng một chút, khẽ cười nói: "Cười cái gì."
"Hì hì..." Triệu Lang Nhi vui cười hai tiếng.
Lúc này, Triệu Lâm Di cũng đi lên, mỉm cười gật đầu: "Ngày hôm nay sao lạu có thời gian đến đây?"
"Nghe nói ngươi đã trở về, đương nhiên muốn tới gặp ngươi một chút, một cái nữa, chính là đến gọi người của ta về." Lý Lâm nói.
"Người của ngươi?" Triệu Lâm Di có chút không giải thích được.
"Đúng vậy, Lăng Tu, hắn chính là người của ta, Lang Nhi không có nói cho ngươi?" Lý Lâm nhìn Lăng Tu nói.
Triệu Lâm Di đem ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Triệu Lang Nhi, Triệu Lang Nhi lại lúng túng cười cười, nàng quả thực quên nói, ngày hôm qua Triệu Lâm Di vừa về tới nhà, nàng chỉ nói về Lăng Tu, mà lúc đó Triệu Lâm Di cũng có chút mệt mỏi, cho nên chưa từng có hỏi nhiều Tu tin liên quan tới Lăng tức thì đã nghỉ ngơi, chỉ nói Lăng Tu và Trần Hào cùng Lương Ưu được điều tới từ khu một.
"Hắn cũng là bộ ARR?" Nói chuyện là Tô Tuệ Hân, trong giọng nói khó có thể che giấu được vẻ khiếp sợ.
SAu khi hỏi câu này, trên người của nàng đột nhiên toát ra một cổ mồ hôi lạnh, nàng cư nhiên dám làm khó dễ người của Lý Lâm, này... Đây không phải là đắc tội Lý Lâm sao?