Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Lăng Tu cũng thật không ngờ tên kia này sẽ làm khó dễ với mình, khi phát giác được bên cạnh có một tia hàn ý thì mới hồi phục lại tinh thần, tay trái như thiểm điện, nắm tay tên kia giữ chủy thủ, năm ngón tay co rút, một tiếng đầu khớp xương "Răng rắc" vang lên, tên kia phát ra tiếng la hét, chủy thủ rơi xuống đất.
Lập tức đứng lên, tay phải hung hãn bóp lấy yết hầu của tên kia, nâng cánh tay lên, hai chân tên kia liền rời khỏi mặt đất, bị giơ lên giữa không trung. Toàn bộ quá trình rất lưu loát, không hề có chút hoa mỹ, nhưng lại rất hữu hiệu, trực tiếp quần áo tên kia.
Nhìn thấy một màn này, mỗi người trong xe đều nhịn không được phải hít một hơi thật sâu, không phải bởi vì tên kia đột nhiên làm khó dễ, mà là bởi vì Lăng Tu có thể dùng một tay nhấc một người trưởng thành lên không trung. Trong đầu của tất cả mọi người đều hiện lên một vấn đề: Tên này tới cùng thì có lai lịch gì? Thoạt nhìn thì rất bình thường, thế nhưng thân thủ lại cường đại đến biến thái, quả thực không giống nhân loại a!
Tần Vô "Rầm" một tiếng nuốt nước miếng một cái, lúc trước hắn và đồng bạn còn lớn tiếng trào phúng đối phương, ngẫm lại liền cảm thấy sợ, hối hận, bọn họ lại giám trêu chọc tồn tại đáng sợ như vậy.
Lăng Tu thần tình đạm mạc, lạnh lùng ngưng mắt nhìn tên kia giãy dụa trong tay hắn, nếu như ở bên ngoài huyễn thành, hắn sẽ không chút do dự mà giết hắn, nhưng là bây giờ, vì Lăng Tuyết, hắn nhất thiết phải tuân theo nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, dù sao trong huyễn thành cũng có cảnh sát.
Vừa nghĩ song, liền buông lỏng bàn tay, đùi phải vung lên, đạp vào giữa ngực tên kia.
"Oành ~ "
Một tiếng trầm đục, lực lượng tuân ra, tên kia nện ở trên lối đi, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Trong xe rất nhiều nam hành khách đều phản ứng lại, đều tiến lên chế trụ tên kia, tài xế xe buýt còn cầm tới dây thừng, trói tên kia như trói bánh chưng.
Báo cảnh sat1, nơi này cách khu một gần hơn, chờ cảnh sát đem tên kia cùng thi thể tang thi đi, không khí trong buồng xe liền từ từ khôi phục. Có mấy nữ tử xit nước hoa, xua đuổi mùi tang thi tanh hôi, mọi người đàm luận càng nhiều hơn, chính là Lăng Tu.
"Huynh đệ, thực sự là nhờ có ngươi, bằng không mọi người chúng ta sợ rằng cũng bị cái người điên kia hại chết."
"Đúng vậy, huynh đệ phản ứng nhanh, trước tiên đánh chết xác chết chuẩn bị biến thành tang thi, cứu mọi người một mạng, ngươi quá mạnh!" (giơ ngón tay cái lên)
"Anh đẹp trai, ngươi có bạn gái hay không a?"
...
Mọi người biểu đạt cảm tạ đối với Lăng Tu, còn có nữ tử trực tiếp hỏi hắn có bạn gái hay không, còn không ngừng liếc mắt với hắn.
Lăng Tu rất không thích trở thành tiêu điểm, lần này để cho hắn không được tự nhiên, đối mặt những lời cảm tạ này, hắn chỉ có thể dùng một nụ cười nhàn nhạt yếu ớt, cũng không nói nửa câu. Hắn có thái độ đạm mạc, tự nhiên để cho mọi người chậm rãi đình chỉ việc nói chuyện đối với hắn, cuối cùng chủ đề cũng trở về những vấn đề trước kia của bọn họ.
Không bị quấy rối, đây là mục đích Lăng Tu muốn đạt tới, nhắm mắt lại, tiếp tục nghỉ ngơi.
Thẳng đến khi bị một trận động tĩnh làm cho giật mình tỉnh giấc, mở mắt ra, phát hiện nguyên bản nữ tử Lăng Như thay đổi chỗ ngồi ra ngồi sau hắn, cách nhau gần như vậy, hắn có thể nghe thấy được mùi nước hoa trên người nàng, thứ mùi này, để cho hắn cảm thấy còn khó nghe hơn so với mùi tang thi tanh hôi, hắn không thích cái mùi này tý nào.
Thấy hắn nhìn lại, Lăng Như khẽ mỉm cười: "Ta gọi Lăng Như, ngươi xưng hô như thế nào?"
Điều này làm cho sắc mặt Tần Vô xấu xí tới cực điểm, cuối cùng thở dài một hơi: Chênh lệch a, xem ra là mình không có phúc hưởng thụ cái vưu vật này rồi.
Lăng Tu không muốn trả lời, thế nhưng khi nhìn thấy nữ nhân này hữu hảo tươi cười và ánh mắt mong đợi, hắn lại không thể im lặng,chỉ phải nhàn nhạt trả lời: "Lăng Tu!"
"Ngươi cũng họ Lăng a, xem ra chúng ta thật là hữu duyên nè!"
Lăng Như cười khanh khách nói, "Cảm ơn ngươi vừa rồi đã xuất thủ cứu giúp, nếu không phải là ngươi, khẳng định ta đã bị tang thi cắn bị thương, ngươi là ân nhân cứu mạng của ta."
Lăng Tu không đáp, dựa vào ghế ngồi, nhắm mắt lại, dụng ý rất rõ ràng, đó chính là: Không muốn nói chuyện.
Thế nhưng Lăng Như lại hồn nhiên như không có ý thức được, cặp kia mắt nhỏ nhìn Lăng Tu dường như nhìn một món trân bảo vậy, nói: "Ta là một người tác giả, bình thường sẽ ở trong nhà đánh chữ, sinh hoạt rất khô khan buồn chán, được rồi, ngươi làm cái gì?"
Lăng Tu mắt cũng không tĩnh, dùng một loại giọng nói rất lười biếng nói: "Không nghề nghiệp!"
"Nga, như vậy a!"
Lăng Như trừng mắt nhìn, tiếp tục hỏi, "Vậy ngươi có bằng hữu ở Khu hai không? Nếu mà không có tìm được chỗ đặt chân, có thể đi tới chỗ của ta, nhà ta có hai phòng ngủ một phòng khách."
Tần Vô nghe được thì ước ao đố kị một trận, thật hi vọng mình chính là Lăng Tu.
"Không cần!" Lăng Tu lúc này mở mắt ra, rất nghiêm nghị hồi đáp.
Dựa vào , đây là ngu x sao? Có pháo mà không bắn, đây chính là cực phẩm a!
Tần Vô kiên nhẫn đánh giá một câu đối với Lăng Tu.
Lăng như có chút ủy khuất bĩu môi, nói với Lăng Tu: "Ngươi không thích nói chuyện phiếm với ta sao? Mỗi lần đều chỉ trả lời ta hai chữ."
Nàng lần đầu sinh ra nghi vấn đối với tướng mạo cùng vóc người của mình, trước đây tất cả nam nhân nhìn thấy mình, đều là một đám tận hết khả năng tìm cơ hội tới gần nàng, thậm chí còn muốn lên giường cùng nàng, trực tiếp dùng tiền tài dụ dỗ, thế nhưng trước mặt người đàn ông này, nàng đã rất nói rõ ràng, nhưng vì sao lại xa cách đối với nàng như vậy.
Lăng Tu thật sự là không có cách nào khác, bình tĩnh trực tiếp nói: "Lăng tiểu thư, ta muốn nghỉ ngơi, xin ngươi không nên quấy rầy ta." Thanh âm tuy rằng không lớn, nhưng cũng không nhỏ, rất nhiều người trong xe đều nghe được.
Một số người cảm thấy Lăng Tu quá nam nhân, đối mặt với mỹ nữ như vậy mà không có chút dao động nào. Đương nhiên, còn có một chút người thì cho rằng Lăng Tu đang giả bộ, là lạt mềm buộc chặt, giữ thái độ khinh bỉ đối với chuyện này.
Lăng Như có chút không nhịn được, chủ động tiếp cận một nam nhân, kết quả ăn cái bế môn canh, điều này làm cho nàng nhất thời không biết nên làm gì mới tốt.
Cuối cùng gật đầu, nói: "Vậy ta... Ta chờ ngươi nghỉ ngơi tốt rồi trò chuyện tiếp."
Lăng Tu lười nhiều lời, người nữ nhân này ăn mặc cùng với ngôn hành cử chỉ cũng làm cho hắn rất phản cảm, rõ ràng là phải đi xe công cộng, lại ăn mặc quần áo bại lộ như vậy, còn xịt nước hoa, thì có khác gì nữ tử ở các quán bar?
*
Bởi vì xảy ra biến cố tang thi, cho nên trì hoãn quá nhiều thời gian, chờ đến Khu hai thì cũng đã là mười giờ tối .
Trương Nhất đã ở bến xe, chờ khi thấy Lăng Tu bước xuống từ trên xe thì, kích động cùng oán trách bạo phát tâm tình.
"DCM , sao trễ như thế mới đến, ca ngay còn chưa đi ỉa, chỉ sợ bỏ qua thời khắc tiếp giá. Di, sao có mùi nam nhân, Lão Lăng, ngươi làm gì có lỗi với muội muội của ta rồi ah?" Một câu hỏi rất là tà ác.
Nói đến cái đề tài này, Lăng Tu nhịn không được ho khan lên, đảo cặp mắt trắng dã bình luận: "Vĩnh viễn đều là cái dạng chết bằm này!"
"Ha ha... Không có biện pháp!"
Trương Nhất sang sảng cười to.