Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
"Trực tiếp hiển lộ ra dáng dấp biến chủng? Tên kia điên rồi sao?"
Lăng Như rất là khiếp sợ, thân phận biến chủng bị lộ ra ngoài ánh sáng cũng không phải là chuyện nhỏ, một khi vào danh sách biến chủng của Huyễn Thành, không phải chỉ thừa nhận truy bắt của bộ ARR một khu, còn đến từ 'U linh' của tổng bộ của tập đoàn evo, vô luận là ở đâu, đều không có nơi sống yên ổn.
Hơn nữa có người nói trong 'U linh' còn có người có năng lực cấp S!
"Ngu xuẩn, thực lực đã kém thì còn không nói, ngay cả tính nhẫn nại cũng kém như vậy sao, cho dù chết cũng là đáng đời."
Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép đánh giá một câu, rồi nói với tên áo đen kia, "Quỷ ảnh, ngươi tiếp tục quan sát, có tin tức gì lập tức hồi báo cho ta, đặc biệt khi Địch triết xuất thủ. Mặt khác, tập hợp hết thảy thành viên, ta cảm thấy Khu hai sắp có một hồi bão tố!"
"Vâng "
Tên kia khom người đáp, đang chuẩn bị lui ra ngoài, lại bỗng dưng nghĩ tới một việc, quỳ một chân trên đất hỏi, "Thủ lĩnh, cần kêu quỷ phó lên sao?"
"Quỷ phó là người hai mặt, ngươi không cách nào gọi hắn, hay vẫn là để ta tự mình đi tìm hắn một chuyến." Lăng Như thản nhiên nói.
...
Đồn cảnh sát, trong phòng làm việc của cục trưởng
"Cái gì, Cung Tu Cẩn cùng hết thảy cảnh viên đều đạ bị giết?"
Cục trưởng Liêu Chí Bình nhìn tên Cảnh Sát trước mắt, giọng rống lên, "Ai làm?"
"Nhất định là Lăng Tu và Trương Nhất, Cung Tu Cẩn mang đội đi bắt bọn họ." Người Cảnh Sát này nói không chút nghĩ ngợi.
Vừa dứt lời, lại đột nhiên rùng mình một cái, định nhãn vừa nhìn, phát giác Liêu chí dùng nhãn thần như ăn thịt người nhìn hắn chằm chằm.
"Hỏi ngươi một lần nữa, ai làm?" âm điệu của Liêu Chí Bình đột nhiên lên cao.
Người Cảnh Sát này toát mồ hôi lạnh như mưa, toàn thân run run kịch liệt một chút rồi nói: "Lăng Tu, là cái tên đến từ khu một làm!"
Liêu Chí Bình vỗ án: "Hơn một trăm người toàn bộ đều chết trong tay hắn, hắn tuyệt đối không phải là hạng người bình thường, có thể là một biến chủng."
"Biến... Biến chủng?"
Tâm thần Cảnh Sát này run lên, "Cục trưởng, nếu mà hắn là biến chủng, vậy thì không ở trong phạm vi Cảnh Sát chúng ta quản a."
"Không sai, nhất thiết phải báo cáo việc này cho bộ ARR."
"Tốt, thuộc hạ hội báo việc này với bộ ARR."
"Chờ một chút!"
Liêu Chí Bình phất tay ngăn lại, "Có thể hiền chất của ta bị Lăng Tu mê hoặc, chờ ta khuyên hắn rời khỏi Lăng Tu, thì ngươi lại hội báo với bộ ARR cũng không muộn."
Người Cảnh Sát này cung kính gật đầu: "Hết thảy đều nghe cục trưởng phân phó."
Liêu Chí Bình thở dài một cái, trên mặt mũi lộ ra chút bất đắc dĩ, ở giữa hai người Trương Nhất và Lăng Tu, tất nhiên hắn sẽ không chút do dự mà lựa chọn bảo trụ Trương Nhất, sống chết của Lăng Tu, ở trong mắt của hắn cũng không trọng yếu.
Ở sau khi dùng thủ xuyên thủng đầu của tất cả thi thể Cảnh Sát, Lăng Tu và Trương Nhất mới rời đi.
Kỳ thực Lăng Tu rất rõ ràng, đối kháng trực tiếp cùng tập đoàn evo thì phương pháp hữu hiệu nhất chính là làm cho cả Huyễn Thành thay đổi thành thiên hạ của Tang Thi, mà muốn đạt được điểm này thì kỳ thực đơn giản, chính là không ngừng sát nhân, lại không phá đầu cảu thi thể, rất nhanh những thi thể này sẽ thay đổi thành Tang Thi sống lại cắn người khắp nơi.
Mà sở dĩ không có làm như vậy, là vì cảm thấy trong huyễn thành này tràn ngập dơ bẩn, nhưng như thế nào đi thì nó cũng đang là nơi ở của rất nhiều con người, nó như một cái xã hội loài người thu nhỏ, rất nhiều người an cư lạc nghiệp ở chỗ này, cho nên nếu để cho Huyễn Thành rơi vào tay giặc, thì khi hắn còn có lý trí là không thể nào làm được.
Rời đi, Lăng Tu đã khôi phục lại dáng dấp, cùng Trương Nhất chạy xe tới bờ đâp của Khu hai, nguyên nhân tới đây tất nhiên là vì đã hẹn gặp mặt cùng Liêu Chí Bình ở tại cái chỗ này.
Một chiếc xe màu đen, một người khôi ngô bận đồ cảnh vệ, chính là Liêu Chí Bình.
Lăng Tu lại phát hiện, so sánh với ít ngày trước đây, trên người lão đầu này có một cổ khí tức lăng nhân, cặp mắt kia tuy rằng đục ngầu, nhưng lại tán lộ ra một cổ hàn quang, chắp hai tay sau lưng, rất bình tĩnh.
"Thúc!"
Đi tới trước mặt hắn, Trương Nhất hô hắn một tiếng.
Lăng Tu thì gật đầu chào hỏi, tâm tình của hắn ở giờ khắc này đã rất không xong, bằng không cũng sẽ không bị Cung Tu Cẩn chọc giận, làm phải đại khai sát giới.
Liêu Chí Bình không có nhìn hắn, chỉ có ánh mắt sáng quắc, lộ ra sự ân cần nồng đậm nhìn Trương Nhất: "Hồn tiểu tử, từ giờ trở đi, ta muốn ngươi phân rõ giới tuyến cùng Lăng Tu, đi theo ta, không nên xen lẫn cùng hắn."
"Thúc, nếu như ngươi vì sự kiện mà đến, vậy ta có thể phải làm cho ngươi thất vọng rồi."
Trương Nhất áy náy nói, "Hắn là huynh đệ của ta, với cảm tình của ta và hắn, vô luận như thế nào đi nữa, ta đều có thể đứng ở cùng trận doanh với hắn..."
Còn chưa nói xong, đã bị Liêu Chí Bình quát lên cắt đứt: "Nhưng hắn sẽ hại ngươi, giết hơn một trăm danh Cảnh Sát, tội nghiệt ngập trời bực này quả thực là đã không thể tha thứ, cho dù hắn chết một trăm lần cũng khó mà chuộc tội được, ngươi mù quáng lăn lộn theo hắn, sớm muộn gì cũng sẽ bồi cái mệnh của mình đi theo, ta là hảo huynh đệ với ba ngươi, ta quyết không thể trơ mắt nhìn ngươi làm chuyện điên rồ."
"Thúc, ngươi thực sự nên kiến thức thế giới bên ngoài một chút, nếu mà ngươi đã gặp qua dơi biến dị ăn thịt người, giun kéo người vào dưới nền đất, còn có đỉa chui vào thân thể người, dùng thân thể nhân loại là nơi sinh trưởng, ngươi sẽ ý thức được, thế giới này đã thay đổi hoàn toàn, trở nên vặn vẹo,Trở nên ly kỳ, trở nên tàn khốc, Huyễn Thành chỉ là một tòa thành thị mộng ảo, có thể một ngày kia nó sẽ sụp đổ, bị thế giới bên ngoài đồng hóa, sinh mệnh mọi người quá yếu đuối cùng nhỏ bé." Trương Nhất thay đổi vẻ hi hi ha ha bình thường, mà nghiêm trang nói.
"Ngươi là đang nói ta còn sống ở trong thế giới trước khi tai nạn đến sao, dùng giá trị quan trước khi tai nạn nới để nhìn tất cả sao?" Liêu Chí Bình hơi giận nói.
"Chẳng lẽ không đúng sao?"
Trương Nhất hỏi lại, "Nếu như không phải vừa nhìn thấy tang thi, ngay cả ta cũng cảm thấy sinh hoạt đã quay lại lúc trước khi tai nạn phát sinh, cứ nghĩ mình đã trải qua giấc mộng Nam Kha, mùi vị hủ thi này để cho ta tỉnh lại hoàn toàn, nhắc nhở ta, ở đây vẫn là Thời mạt thế. Ta và Lão Lăng, vì chấp nhất trong lòng mà đến, vốn không muốn quấy rầy bất luận kẻ nào trong Huyễn Thành, hoàn thành chuyện của mình sau đó liền rời đi, thế nhưng hết lần này tới lần khác còn mẹ hắn lại có một tên rảnh hang phá đám."
"Ta mặc kệ ngươi nói cái gì, nói chung ngày hôm nay ngươi nhất thiết phải đi theo ta. Lăng Tu có thể giết chết hơn một tram tên bộ hạ của ta ở giữa mưa bom bão đạn, thân phận của hắn hẳn là biến chủng không thể nghi ngờ, điểm này người có thể kiểm chứng khi ánh mắt của hắn biến thành màu đỏ là có thể xác định, ngươi ở cùng biến chủng thì sẽ tuyệt đối không có kết cục tốt." tâm tình Liêu Chí Bình kích động, cơ hồ như đang gầm thét lên.
"Ta cũng là biến chủng!" Trương Nhất bình tĩnh nói.
Cái gì? !
Liêu chí Bình yên lăng.
Nhưng lúc này, con ngươi Trương Nhất bỗng dưng biến thành màu lục sắc, quang mang lục sắc yếu ớt này, như ánh ma trơi trong đêm tối, tán lộ ra một tia hàn ý đóng băng linh hồn.
"Ngươi... Ngươi..."
Liêu Chí Bình trợn to hai mắt, không thể tin được hết thảy, phảng phất như pháo đài ở sâu trong nội tâm đã tan rã.
"Thúc, ngươi cũng đừng khó sử, nên báo cáo thế nào thì báo cáo thế đó, Lão Lăng nhất thời xung động bại lộ thân phận, ta làm huynh đệ của hắn, cũng không cần thiết che che giấu giấu, rồi lại nói, huynh đệ chúng ta không có sợ qua người nào, ai dám đến tìm không thoải mái, chúng ta để cho người đó chết!" Trương Nhất lớn tiếng nói.