Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Tĩnh dưỡng hai ba ngày ở bộ ARR của khu một, có tác dụng của thuốc khôi phục, vết thương trên người Lăng Tu, Đường Tiểu Mạt cùng với Trương Nhất đã khôi phục không sai biệt lắm.
Bên trong một gian phòng phối trí đơn giản, Lăng Tu đứng ở trước cửa sổ, lẳng lặng nhìn cảnh sắc bên ngoài. Đường Tiểu Mạt ôm cánh tay của hắn, vô cùng thân thiết rúc vào lòng hắn, mắt trong vắt sáng lên, xạn lạn đầy sao; khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn, toàn thân tán lộ ra một cổ khí tức động nhân.
Chẳng biết nghĩ tới điều gì, Đường Tiểu Mạt nhịn không được cười khúc khích, mắt chớp chớp giống như ánh trăng noi: "Món ăn tình yêu, không nghĩ tới ta đây lại lợi hại như vậy, sau này ta thực sự có thể bảo hộ ngươi nga!"
Lăng Tu liếc nàng một cái: "Lại vểnh đuôi lên rồi đúng không?"
"Nào có, người ta nói là sự thực nha, không có khoa trương nhà, ngươi xem, ta có thể đánh bại được cả “U Linh” kìa!"
Đường Tiểu Mạt cũng không cảm thấy có bất kỳ chút khuyếch đại nào, tuy rằng không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì, cũng không cách nào khống chế thân thể của mình, nhưng nàng lại phải nhớ rõ ràng nàng tiến hành một hồi chiến đấu kịch liệt cùng k-88, ngay cả bức tường dày cũng bị nàng tung một cước đá sụp đổ, cái loại lực lượng này, làm cho nàng ảo tưởng vô hạn.
Lăng Tu không biết nói gì, cau mày đánh giá co nàng xinh đẹp bên cạnh mình, hắn không nghĩ ra trong thân thể Đường Tiểu Mạt đã sinh ra loại biến hóa nào, nàng cũng không có thay đổi thành biến chủng, bởi vì nàng còn có thể ăn thực vật, nhưng lại còn mạnh hơn biến chủng cấp S.
Mà hắn không cách nào khống chế trạng thái giải phóng toàn bộ năng lực, nàng cũng không cách nào nắm trong tay cổ lực lượng cường đại trong cơ thể này, đêm đó mặc dù bị phóng thích ra ngoài, tất cả đều bởi vì hắn bị k-88 đánh bại, tới kề cận cái chết.
Vừa nghĩ, Lăng Tu không rõ, lại nhớ tới khi ở Quảng Lăng thị gặp phải một đầu s2 thì Đường Tiểu Mạt cũng ngăn ở trước mặt mình, thì càng không nói được gì, muốn vĩnh viễn giữ nàng ở bên người, dùng hết hết thảy khả năng bảo hộ nàng không bị thương tổn. Hắn nắm tay nàng, kéo Đường Tiểu Mạt vào trong lòng.
Đường Tiểu Mạt ngẩn người, chợt ngọt ngào hạnh phúc rúc vào trong lòng Lăng Tu, hai cánh tay cũng ôm eo Lăng Tu.
Linh hồn Hai người như giao hòa với nhau, cảnh sắc bên ngoài không có ở trong mắt bọn hắn.
"Kẽo kẹt ~ "
Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Trương Nhất đi đến, thấy Lăng Tu cùng Đường Tiểu Mạt ôm nhau, nhất thời làm một cái động tác phi lễ chớ nhìn.
"Ta đi, đi nhầm phòng, các ngươi không cần quản ta, coi ta như là không khí!" Nói xong, liền muốn lui ra ngoài.
Lăng Tu buông Đường Tiểu Mạt ra, xoay người gọi hắn lại: "Có chuyện gì?"
"Biểu ca thúi, ngươi có chuyện gì a, không có việc gì vào để làm gì nha?" Đường Tiểu Mạt chu cái miệng nhỏ nhắn mang theo một tia oán trách nói, bầu không khí vừa rồi tốt như vậy, kết quả lại bị Trương Nhất phá hư, thực là không để cho nàng hài long mà.
Trương Nhất nghe vậy, khuôn mặt uể oải: "Biểu muội ngươi nói như vậy, để cho trong lòng biểu ca ta rất đau nha, cho dù ta không có gì chuyện, đi vào tìm Lão Lăng và ngươi tâm sự một chút cũng rất bình thường mà, rất hợp tình hợp lý mà?, ngươi xem ngươi, sao vẻ mặt lại ghét bỏ ta như vậy, ta là thân biểu ca của ngươi a, có tình lang rồi cũng không cần biểu ca a, ai nha ta rất đau long đó, đau đến mật cũng muốn ói ra..."
Lăng Tu ngắt lời nói: "Nói một hai lời thì được rồi, vẫn chưa xong có đúng không?"
"Khụ khụ khụ..."
Trương Nhất ho khan hai tiếng, sau đó mở bàn tay ra, hô một chữ "cầm".
"Là như vậy, chỗ này ta có một tấm địa đồ của tổng khu, cầm đến nghiên cứu cùng ngươi." Vung tay lên, địa đồ trong tay trái liền "Rầm" một tiếng được trải ra ở trên bàn.
Các loại kiến trúc cùng đường phố nhìn không sót một cái gì, còn là một cái địa đồ ba chiều!
Lúc này tâm tình Lăng Tu kích động chạy lên đi, cúi đầu cẩn thận xem tường tận, sau đó ngẩng đầu hiếu kỳ hỏi: "Ở đâu ra?"
"Lý Lâm cho." Trương Nhất nói.
Lăng Tu bất ngờ, hắn cảm giác mình nợ Lý Lâm càng ngày càng nhiều.
"Tổng Bộ EVO ở trung tâm Huyễn Thành, cũng có tường thành thật dày thật cao vây quanh, cửa ra vào chia làm bốn cái Đông Nam tây bắc, ở bên trong không phải là nhân viên nghiên cứu của tập đoàn evo thì chính là bộ hạ của “U Linh”. Boss của tập đoàn evo gọi là Vũ Văn Phục, là người khống chế toàn bộ tập đoàn evo, có người nói hắn rất thần bí, ngay bộ trưởng bộ ARR cả năm khu cũng không có được gặp mặt."
Trương Nhất đem tin tức lấy được từ Sở Ly Nguyệt và Lý Lâm nói lại cho Lăng Tu.
Lăng Tu vừa nghe hắn nói vừa nghiêm túc nhìn địa đồ Tổng Bộ EVO, hắn muốn đem nó khắc ở trong đầu, dù sao rất nhanh bọn họ phải xông vào Tổng Bộ EVO, khai triển hành động cứu viện Lăng Tuyết.
"Trung tâm nghiên cứu ở đâu?"
"Trên bản đồ không có, trung tâm nghiên cứu được thiết lập ở dưới đất." Trương Nhất nói.
"Thiết lập ở dưới đất?" Lăng Tu mày nhăn lại.
"DCM, chưa có xem qua Resident Evil a, trong phim trung tâm nghiên cứu đều được thiết lập ở dưới đất, phòng ngừa virut phát tán ra?"
Trương Nhất đảo cặp mắt trắng dã, rồi lại chỉ vào một tòa cao ốc trên bản đồ, tiếp tục giới thiệu tin tức về nó, "Cửa vào của trung tâm nghiên cứu ở nơi này, thấy không, mặt trên kiến trúc này còn biểu thị mấy chữ này 'tập đoàn evo'."
"Di, nó hình như ở trung tâm nè!" Đường Tiểu Mạt chớp chớp mắt nói.
"Hay vẫn là biểu muội quan sát tỉ mỉ, không sai, trung tâm nghiên cứu đúng là vị trí trung tâm của Tổng Bộ EVO, vô luận tiến vào Tổng Bộ EVO từ cái phương hướng, chúng ta cũng phải xông qua sự phong tỏa của “U Linh”. Ai, một tên k-88 đã khiến cho chúng ta thống khổ không dứt, nếu như chống lại mười một “U Linh” còn lại, hình ảnh kia... Ca cũng không dám nghĩ a."
Trương Nhất nói lời, để cho lông mày Lăng Tu nhíu thật chặt lại, nội tâm hiện ra một tia cảm giác vô lực.
Thoạt nhìn thì dường như không có bất kỳ hi vọng nào xông vào trung tâm nghiên cứu, càng chưa nói đến việc cứu Lăng Tuyết ra từ trung tâm nghiên cứu, lại thoát ra khỏi Huyễn Thành!
Thế nhưng, vô luận phía trước có cái trở ngại hiểm trở gì, hắn đều sẽ không lùi bước.
Nhãn thần trở nên kiên định trong sát na, trong đầu nhất thời hiện ra một cái ý nghĩ: "“U Linh” bộ hạ đều mặc thanh một loại quần áo, sau khi chúng ta tiến vào Tổng Bộ EVO, liền ngụy trang thành bộ dáng của bọn họ, sau đó thâm nhập vào Tổng Bộ EVO, phá hoại ben trong rồi đợi đục nước béo cò!"
"Đục nước béo cò? Ý gì? Lão Lăng, ngươi đừng làm vẻ nho nhã như vậy a!" Trương Nhất không rõ cho nên.
Lăng Tu chỉ một ngón tay vào một cái kiến trúc trên bản đồ: "Nơi này là nhà giam sao??"
"Đúng vậy, theo Lý Lâm nói, nơi này giam giữ rất nhiều biến chủng có thực lực siêu cường."
Trương Nhất dùng sức gật đầu, đột nhiên giật mình tỉnh lại, "Ta sát, không phải là ngươi muốn đem thả toàn bộ bọn họ ra chứ?"
"Nếu bắt buộc, vậy cũng chỉ có thể làm như vậy, chỉ có phân tán lực lượng của “U Linh” ra, chúng ta mới có cơ hội." ánh mắt Lăng Tu sáng quắc nói.
"DCM đủ kích thích, cái suy nghĩ này là ca rất hưng phấn a, Aha hắc..." Trương Nhất xoa tay, một bộ nóng lòng muốn thử.
"Biểu ca thúi, chú ý hình tượng!" Đường Tiểu Mạt chu mỏ nhắc nhở.
Trương Nhất lau nước bọt chảy ra từ khóe miệng, lúng túng cười cười: "Không có biện pháp, quá hưng phấn, hắc hắc..."