Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Chiếc Xe chạy đến trước cửa Thành Nam của Tổng Bộ EVO thì bị nhân viên của EVO mặc quần áo màu đen, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, còn cầm sung trong tay ngăn lại. Lăng Tu lấy ra giấy tiến cử do Lý Lâm viết mới được cho đi, nhưng xe thì bị giữ lại, tự có người dẫn bọn họ vào thành.
Trong này không có chênh lệch bao nhiêu với tờ bản đồ, kiến trúc bên trong Tổng Bộ EVO đều rất thấp, chỉ có tổng bộ tập đoàn evo, thì mới cao tới tận mây xanh đừng như hạc giữa bầy gà.
Các loại kiến trúc được thiết kế rất xảo diệu, đường phố lớn nhỏ hầu như nhau, không có một con ngõ nhỏ nào, trên đường phố thỉnh thoảng có đội tuần tra xếp thành hàng chỉnh tề đi qua, như là người máy không có linh hồn vậy, biểu tình đạm mạc lạnh lùng nghiêm nghị.
Lăng Tu và Trương Nhất bị dẫn đến một cái bàn.
Người dẫn đường dùng một loại giọng nói rất lạnh nhạt nói với bọn họ: "Các ngươi vào đi, bên trong sẽ có người an bài nơi ăn ở cho các ngươi, mọi thứ ở trong này rất đầy đủ, lúc không có chuyện gì thì nghiêm cấm đi loạn bên ngoài, không có giấy chứng nhận của Tổng Bộ EVO, các ngươi sẽ bị xem như kẻ phạm pháp bị đánh chết!"
"Lẽ nào cũng không thể đi ra ngoài mua chút đồ?" Trương Nhất hỏi.
"Vật tư đều là được cung cấp từ năm khu tới được, bên trong Tổng Bộ EVO không có bất luận cái cửa hang nào, ngươi đi ra ngoài mua cái gì?" người dẫn đường hừ nhẹ một tiếng nói.
Trương Nhất trợn tròn mắt, vốn còn muốn tìm chút cớ đi ra ngoài một chút, làm quen hoàn cảnh của Tổng Bộ EVO một chút, thử có thể tìm hiểu rõ lại một lần hay không, nhưng bây giờ lại xuất cái tình huống này thì thật là gay rồi, bên ngoài không có kỳ người nào đi lại, bọn họ nếu như đi ra ngoài, vậy thì quá chói mắt rồi, hơn nữa còn bị xem là kẻ phạm pháp mà bị đánh chết.
*
Nơi ở thì lại không tệ, mỗi người một phòng, dùng là mật mã văn tay. Dùng tiếng nói để điều khiển, gia cụ sang trọng, trang sức xinh đẹp, rất có cảm giác của khách sạn cấp năm sao, đặc biệt sân thượng còn có thể thấy được hơn phân nửa cảnh tượng của Tổng Bộ EVO.
Tổng Bộ EVO không lớn, khoảng cách đường kính chỉ khoảng bốn năm km.
Lăng Tu đang kinh ngạc nhìn tổng bộ tập đoàn evo tới xuất thần, một trận tiếng gõ cửa dồn dập đột nhiên vang lên. Mở cửa, thì nhìn thấy mặt mày Trương Nhất đang rạng rỡ, như là phát hiện tân đại lục phấn dị thường kích động.
"Lão Lăng, có chuyện ngươi tuyệt đối sẽ nghĩ không ra."
"Có chuyện gì nói mau!" Lăng Tu tức giận, hắn cũng không muốn đoán đi đoán lại, càng chưa nói còn là hai nam nhân chơi loại trò chơi này.
Trương Nhất cười hắc hắc hai tiếng, sau đó kéo người đứng ở bên cạnh, vừa đúng bị bức cách trở tầm nhìn, cho nên Lăng Tu không phát hiện có nữ tử đứng trước của phòng. Khi nhìn rõ sở nữ tử này, Lăng Tu sững sờ ở tại chỗ.
"Tiết Nam?" Lộ ra một loại giọng nói khó có thể tin.
Một bộ đồ ngắn tay, cái cổ áo có vết cắt tinh xảo, lộ ra cái cổ xinh đẹp. Tóc đen nhẹ nhàng vắt lên vai.
Con ngươi sang trong, ngũ quan tinh xảo, không phải là Tiết Nam thì là ai.
"Lăng Tu, đã lâu không gặp!"
Tiết Nam khẽ mỉm cười nói, bởi vì đã sớm làm chuẩn bị tâm lý, cho nên khi nhìn thấy Lăng Tu thì, nàng cũng không có quá nhiều kinh ngạc, thế nhưng cặp ánh mắt lấp lánh có thần kia nói cho nàng biết đây là Lăng Tu không thể nghi ngờ.
"Nghĩ sai rồi, là Ngô minh, không phải là Lăng Tu!" Trương Nhất nhắc nhở.
Tiết Nam vỗ trán một cái, vẻ mặt lúng túng nói: "Đúng vậy, là Ngô minh, xin lỗi, ta nhất thời..."
"Không quan hệ, vào rồi nói sao?!"
Lăng Tu đưa bọn họ vào phòng, có lời gì đều đóng cửa lại rồi nói, sợ tai vách mạch rừng.
Trương Nhất tùy tiện đi đến, sau đó nằm xuống trên giường của Lăng Tu, không hề có bất kỳ chút cố kỵ nào, coi như là gian phòng của mình. Tiết Nam lại tương đối câu thúc, khi Lăng Tu bảo mới ở ngồi xuống.
Gặp lại bằng hữu lần nữa, hơn nữa còn là bạn học thời đại học, không khỏi cảm khái vàn phần, đồng dạng, cũng để cho Lăng Tu nhớ lại Ti Đồ Mộng, thanh âm âm dương quái khí của tên kia như phảng phất lại đang lượn lờ bên tai.
"Ngươi không phải là ở khu năm sao, sao lại tới Tổng Bộ EVO?" Lăng Tu hỏi.
"Nói nhảm, Tiết Nam của chúng ta đương nhiên cũng tới tham gia tuyển chọn của tập đoàn evo rồi!" Trương Nhất giành trước.
Tiết Nam cười cười, rồi gật đầu thầm chấp nhận, khi Lăng Tu còn đang nghi hoặc không hiểu thì, Tiết Nam liền mở miệng giải thích: "Từ khi đi vào khu năm, ta vẫn có rèn luyện thân thể, còn học tán đả. Ở cơ duyên xảo hợp gia nhập bộ ARR khu năm, nghe nói Tổng Bộ EVO muốn chọn ra nhân viên của EVO, liền tới đây thử một chút."
"Đúng là sĩ biệt ba ngày thì sẽ nhìn với cặp mắt khác xưa a, xem ra thân thủ của Tiết Nam bây giờ cũng rất tốt, ngày mai chớ đánh ngã ta cùng Lão Lăng a, bằng không nam nhân chúng ta sẽ rất mất mặt đó nha." Trương Nhất đùa cho vui nói.
"Các ngươi không biết sao, nữ và nam đều sẽ tách ra, cho nên chúng ta không phải là đối thủ của nhau."
Tiết Nam mặt mày đầy hớn hở nói, sau đó ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Lăng Tu, "Rồi lại nói, Lăng Tu thế nhưng... Ta xem trên lệnh truy nã có bố cáo biết các ngươi gây ra hai sự tích ở khu một, ngay cả bộ trưởng bộ ARR và “U Linh” đều..." Phát giác chủ đề có chút sai sai, lập tức quay lại, "Ta chỉ muốn biểu đạt ý tứ là, cho dù ta lại rèn luyện 100 năm, cũng sẽ không là đối thủ của các ngươi."
"Người này khi có ba người chúng ta, có cái gì thì nói cái đó, không cần kiêng kỵ, chúng ta không chỉ là bạn học thời đại học, còn cùng nhau hoạn nạn, chúng ta vẫn rất tin tưởng đối với ngươi." Trương Nhất ngồi dậy, thuận tiện cởi giày, lại ngồi xếp bằng.
Lăng Tu cau mũi, bởi vì nghe thấy được một mùi thúi chân rất gay mũi, liền ho khan vài tiếng nhắc nhở Trương Nhất đi giày vào.
Trương Nhất lại như không biết, tò mò hỏi: "Lão Lăng ngươi sao vậy, cổ họng không thoải mái?"
Lăng Tu không muốn nói Trương Nhất chân thối trước mặt Tiết Nam, để cho Trương Nhất xấu hổ, tuy rằng hắn xác định Tiết Nam cũng đã nghe được, thế nhưng nói ra và hiểu lòng có sư bất đồng rất lớn, cho nên chỉ trắng mắt liếc Trương Nhất.
Ba người lại hàn huyên chút đề tài râu ria, cuối cùng Tiết Nam thực sự chịu không nổi mùi chân của Trương Nhất, liền đứng dậy cáo từ.
Lăng Tu đưa nàng đi ra, đóng cửa lại xoay người nhìn lại, Trương Nhất còn cởi bít tất ra, một đôi chân đầy mồ hôi dùng sức cọ lên giường của hắn, trong cả căn phòng, đều tràn ngập một mùi thúi khó có thể dung từ ngữ để hình dung.
Lập tức mở cửa phòng ra, bảo trì việc thông gió.
Không có Tiết Nam ở đây, Lăng Tu sẽ không có cố kỵ gì, đi tới giọng nói mang theo một tia trách cứ nói: "Con mẹ nó ngươi có thể gi9 giày vào hay không, hiện tại khắp phòng đều là mùi chân thúi của ngươi."
"Mùi chân thúi? Có sao?"
Trương Nhất hồ nghi một trận, lấy tay chà xát bàn chân, để lên mũi vừa ngửi, ngẩng đầu vô tội nói, "Không có a, ta không nghe thấy được."
Lăng Tu cảm thấy buồn nôn một trận, thật sự là không nhịn được, một cước đạp hắn xuống giường, đỡ để hắn làm bẩn giường của mình.