Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Thiết quyền mang theo khí thế vô cùng, đánh ra cường thế như lôi đình!
Nhưng khi tới gần gương mặt Long Thần thì bị một bàn tay nắm lại thật chặt, quyền chưởng đụng nhau, bắn ra ra một tiếng vang trầm thấp. Mà chủ nhân cái bàn tay này, chính là Long Thần.
Lăng Tu khẽ nhíu mày, một quyền của Trương Nhất mặc dù không có sử dụng toàn lực, nhưng lực lượng cũng không mà coi thường, kết quả lại bị đối phương hời hợt ngăn cản, đủ để nói rõ Long Thần có thực lực không tầm thường.
"Miệng Lạp xưởng, ngươi thực sự muốn tìm chết sao?" Long Thần lộ hung quang, ánh mắt giống như là muốn sát nhân.
"Chết tiệt thả ra!"
Trương Nhất hét lớn một tiếng, dùng sức vùng thoát khỏi khống chế của Long Thần, tay trái xoay chuyển, cầm tay phải của Long Thần, tay phải lại lần vung lên lần nữa. Long Thần phản ứng cực nhanh, ở trước khi quả đấm của Trương Nhất đánh vào trên người thì đã nhấc chân đạp một cái vào bụng Trương Nhất.
"Oành ~ "
Lực lượng hung hãn ùa ra, Trương Nhất chỉ cảm thấy bản thân như bị đầu tàu chạy nhanh đụng phải một cái, thân thể bay về phía sau, bụng đau nhức khó nhịn, giống như có máy khoan điện đang quấy kịch liệt ở bên trong.
Khi hắn cho là mình phải xấu mặt té xuống đất thì, Lăng Tu đi tới phía sau, đỡ lấy hắn.
"Trương Nhất, ngươi không sao chứ?" Tiết Nam tiến lên dò hỏi, trong mắt còn chảy nước mắt lưng tròng đầy ủy khuất.
"Ta không sao!"
Trương Nhất hơi có chút kiêng kỵ nhìn Long Thần, thản nhiên nói, "Thiết cước, ngươi lại
Long Thần chậm rãi thu hồi chân, có chút đắc ý nói: "Coi như Miệng Lạp xưởng này cũng có chút nhãn lực, không sai, đây chính là tuyệt học thiết cước của Thiếu Lâm."
Đạt được xác nhận, Trương Nhất biết mình đụng phải cao thủ, nếu mà không giải phóng lực lượng biến chủng, hắn tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của Long Thần, hắn từng là đệ tử tục gia của Thiếu Lâm Tự, tự nhiên biết thiết cước có uy lực như thế nào, luyện tới đại thành, một cước có thể đá một chiếc xe thành một đống sắt vụn, có uy lực như Kim Cương Quyền có thể dùng một quyền đánh một người thành kẻ ngu si.
"Thế nào không lên tiếng, sợ? Ta nói cho các ngươi biết, Tiết Nam nhất thiết phải nói rõ ràng chuyện này, ngươi cũng nhất thiết phải xin lỗi Vi Vi của ta, bằng không chuyện ngày hôm nay sẽ không được để yên đâu." Thử thân thủ của Trương Nhất, biết được đối phương không phải là đối thủ của mình, dáng vẻ Long Thần nhất thời trở nên cuồng vọng lớn lối.
Đồng bạn của hắn đều cười nhạt bàng quan, đứng cùng với Diệp Trần Vi xem náo nhiệt.
Lăng Tu bước về phía trước một bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Long Thần: "Ngươi muốn thế nào?"
Đối phương một mực trào phúng Tiết Nam, tâm tình của hắn đã không tốt rồi, lúc này lại thấy Trương Nhất bị đã trúng một cước, tuy nói không bị thương tích gì, lại làm cho hắn không thể chịu đựng được.
"Ai ui, ngươi một tên như vây tăm. Không biết có phải là một nam nhân khác của tiện nữ nhân Tiết Nam này sao??" Diệp Trần Vi âm dương quái khí chen một câu, có Long Thần ở bên cạnh, nàng thế không có chút e ngại.
Nàng vừa dứt lời, Lăng Tu giống như một đạo huyễn ảnh lao tới trước mặt nàng, vung tay phải lên, lại không chút khách khí tát xuống.
"Ba ~ "
Một cái tiếng thanh thúy vang lên, không chỉ có làm Diệp Trần Vi tỉnh mộng, liền ngay cả đồng bạn của Diệp Trần Vi cùng với Long Thần cùng năm tên khác tham gia tuyển chọn cũng bối rối. Tiết Nam cũng mở to hai mắt, kinh ngạc sững sờ ở tại chỗ.
"Ngươi... Ngươi dám đánh ta?" Diệp Trần Vi không dám tin nhìn Lăng Tu.
Lăng Tu thần tình đạm mạc, nói: "Đánh ngươi thì như thế nào, miệng thối nên đánh!"
"bà mẽ nó thằng nhãi con, giám đánh nữ nhân ta, con mẹ nó ta giết chết ngươi!"
Lúc này, Long Thần phục hồi lại tinh thần, trên mặt đầy vẻ hung tướng, thiết đùi như lò xo nén đến cực hạn lao về phía Lăng Tu, ven đường tạo ra tiếng gió thổi sắc bén.
Lăng Tu phát ra một tiếng hừ nhẹ, cước bộ cũng hoạt động, rút về phía sau một bước, vừa lúc tránh được một cước của Long Thần, một giây kế tiếp, tay phải hóa trảo, gắt gao chế trụ cổ chân của Long Thần, cánh tay lại vung, thân thể Long Thần liền bị vứt bay ra ngoài.
Long Thần quả thực cũng được coi là cao thủ, có thể thay đổi trọng tâm trên không trung, thế cho nên không có chật vật ngã trên mặt đất, mà là rơi hai chân xuống đất, lảo đảo bốn năm bước sau đó liền vững vàng dừng lại.
Đám người tứ khu năm tới tham gia tuyển chọn cũng lộ ra vẻ hoảng sợ, cũng không nghĩ tới tên nhìn có vẻ gầy yếu trước mắt này lại có lực bạo phát mạnh mẽ như vậy, vừa đối mặt thì đã làm long đội trưởng của bọn họ bay ra ngoài.
"Ách a ~ "
Nhất thời Long Thần cảm thấy mất mặt, sát khí tuôn ra toàn thân, bạo rống một tiếng liền muốn lại phát động tập kích Lăng Tu lần nữa.
Nhưng ở lúc này, vài tên cầm súng, nhân viên của EVO duy trì trật tự vọt tới, lớn tiếng quát chỉ: "Dừng tay, các ngươi còn dám càn rỡ, thủ tiêu tư cách tuyển chọn, trực tiếp đánh trở khu nguyên!"
Nghe lời ấy, đoàn người đều bình tĩnh lại.
"Hắc hắc... Quan lớn, chúng ta là đang đùa giỡn mà, không phải là nghiêm túc!" trên mặt Long Thần bày ra một bộ mặt khiêm tốn.
"Ta mặc kệ các ngươi có phải là đùa giỡn hay không, có lực thì giữ lại mà thi triển ở trên lôi đài, đọ sức tại đây thì bị coi là phá hư trật tự tuyển chọn." Tên đầu lĩnh lạnh giọng quát lên.
"Đúng đúng đúng, chúng ta sẽ chú ý, sẽ tuyệt không tái phạm!" Long Thần cúi đầu khom lưng.
Đạt được bảo đảm, lúc này nhân viên của EVO mới rời đi.
"Thật con mẹ nó nịnh bợ thành tinh luôn!" Trương Nhất hung hăng nhổ ra một bãi nước miếng.
Mí mắt Long Thần nhảy lên, mặt nở nụ cười âm trầm nói: "Miệng Lạp xưởng, hãy cầu khẩn với ông trời là sẽ không đụng tới ta ở trên lôi đài đi, bằng không ta sẽ cho ngươi muốn chết không được muốn sống không xong. Còn ngươi nữa cái thằng nhãi con, nếu gặp phải ta, ngươi sẽ chờ bị..."
Hướng Lăng Tu làm một cái động tác cắt yết hầu, những người khác của khu năm, cũng đều ném cho Lăng Tu một cái nhìn hèn mọn cùng với có chút hả hê.
Lăng Tu không để ý đến Long Thần, kêu Trương Nhất và Tiết Nam, rời khỏi nơi đây.
Trên đài thật cao, Lô Phái đã sớm chú ý tới tình huống của bên này, chuyện vừa xảy đã được hắn là thu hết vào mắt.
Giễu giễu nói: "Không nghĩ tới đám nhân viên ARR tham gia tuyển chọn lần này lại có lệ khí nặng như vậy, xem ra lần tranh tài này rất có kịch tính nha!" Vừa nghiêng đầu, phát giác ánh mắt Diêu Chấn Vũ cũng rơi vào khu vực này, không khỏi hiếu kỳ, "Vũ ca, ngươi cũng thấy sao?"
"Mặt người kia rất kỳ quái!" Diêu Chấn Vũ nhàn nhạt mở miệng nói.
"Người nào? Cái tên Miệng Lạp xưởng kia hay là cái tên khỏe mạnh kia?" Lô Phái cau mày hỏi.
"Đều không phải, là cái tên mặc áo sơ mi trắng kia."
"Nga? Ngươi nói cái tên xuất thủ tát nữ nhân kia a." Lô Phái bừng tỉnh đại ngộ.
Trì Húc Thiên cũng hiếu kỳ: "Vũ ca, khuôn mặt của hắn kỳ quái chỗ nào?"
Diêu Chấn Vũ tỉ mỉ quan sát Lăng Tu tốt hồi lâu, rồi nói: "Quá cứng ngắc!"
"Cứng ngắc? Chẳng lẽ là chỉnh dung sao?" Lô Phái nói.
"Không thể nào, nếu là chỉnh dung, thì tay nghề của bác sĩ này thật là quá tệ." Trì Húc Thiên làm trò cười nói.
Diêu Chấn Vũ không nói gì, ánh mắt vẫn rơi vào trên người Lăng Tu, hắn luôn cảm thấy rất kỳ quái, nhưng cụ thể kỳ quái ở đâu lại nói không được, nơi duy nhất có một chút không bình thường chính là gương mặt quá mức cứng ngắc, cũng không có chút cảm tình nào.