Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Nhìn Lăng Tu bại lui liên tiếp, bị người nhân bản chế trụ hoàn toàn, AVA cảm giác mình muốn làm chút gì đó để thay đổi tình huống như vậy, ở bên trong vô thức, nàng đứng ở trong trận doanh của Lăng Tu. Làm đã từng là trợ thủ của Bác sĩ Harry, nàng rất rõ ràng lai lịch của người nhân bản này.
Lữ Hồng Vũ, đây là tên khi người nhân bản này còn là một nhân loại!
Hắn là một cô nhi trong Huyễn Thành, thời điểm bị bắt đến trung tâm nghiên cứu làm đối tượng thực nghiệm thì mới chị là một cậu bé bảy tuổi, biến thành dáng dấp xấu xí hiện tại này, tất cả đều là do trung tâm nghiên cứu ban tặng.
Ở trong lúc làm vật dẫn cho t virut, hắn chưa nói qua một câu, cả ngày đều lẻ loi ngồi nhìn chính hắn trong căn phòng thủy tinh. Thậm chí khi có vô số kim đâm vào thân thể của hắn, hắn cũng không bởi vì đau đớn mà kêu lên. Ở trong mắt nàng, hắn là một cậu bé quái gở, nhưng nàng lại quan sát được, ở mỗi khi đi qua bên cạnh căn phòng thủy tinh số một thì, ánh mắt Lữ Hồng Vũ vân luôn chết lặng lại xuất hiện một tia sáng.
Có lẽ vì đều là hài tử, tuy số một không có nói câu nào cùng hắn mặc, nhưng bọn họ đã có một liên hệ nào đó, hàng ngày nàng có thể thấy bọn họ bị ngăn cách trong căn phòng thủy tinh, thường hà hơi lên bức tường thủy tinh, sau đó dùng ngón tay vẽ một phần đồ hình tiến hành giao lưu với nhau.
Bất kể là Lữ Hồng Vũ hay là số một, đều có thể lộ ra dáng vẻ tươi cười, nàng dám khẳng định, thời điểm đó Lữ Hồng Vũ cười rất là rực rỡ, ngây thơ chất phác, ngây thơ, tựa như khi bầu trời đang bị mấy đen phủ kín, thì xuất hiện một ánh mặt trời ấm áp, chiếu sáng toàn bộ thế giới.
Có thể, Lữ Hồng Vũ còn nhớ tới số một!
Chỉ cần thức tỉnh lại ký ức của Lữ Hồng Vũ một lần nữa, trận chiến đấu này sẽ không phải tiếp tục nữa.
Vừa nghĩ, AVA quay đầu nhìn phía căn phòng thủy tinh của Lăng Tuyết, ở bên trong hầu như không nghe được động tĩnh bên ngoài, cho nên Lăng Tuyết không có bị đánh thức, vẫn ở chỗ cũ điềm tĩnh ngủ say.
Nàng bò dậy từ dưới đất, đi từng bước một tới, dùng sức vỗ vào bức tường thủy tinh, lớn tiếng kêu to tên Lăng Tuyết. Kết quả vẫn nằm trong dự liệu, Lăng Tuyết căn bản không nghe được.
Cùng lúc đó, trạng thái giải phóng toàn bộ năng lực của Lăng Tu đã biến mất, khôi phục dáng vẻ nhân loại, người nhân bản sát khí ngập trời, thân thể rắn chắc cao lớn trực tiếp đánh về phía hắn.
"PHỐC "
Miệng phun ra máu tươi sềnh sệch, thân thể Lăng Tu run rẩy dữ dội, lúc này xoay tròn bay đi ra ngoài, tốc độ nhanh tới cực điểm, như ra viên đạn pháo, vừa vặn không khéo, va chạm vào bức tường thủy tinh của căn phòng Lăng Tuyết, phòng thí nghiệm lớn như vậy đều hơi rung động một cái.
"Răng rắc răng rắc ~ "
Thanh âm đầu khớp xương gãy vang lên, Lăng Tu dùng tư thế nửa quỳ rơi xuống đất, há mồm lại phun ra một ngụm máu đỏ tươi, suy yếu, mệt mỏi rã rời, đau đớn bao trùm toàn thân, để cho hắn nhất thời liền đứng lên không nôi.
"Lăng Tu!" AVA chuẩn bị xông lên dìu hắn.
Rống!
Nhưng ở lúc này, người nhân bản phát ra một tiếng hét điên cuồng, kích động như sấm sét, hai cái chân dài to lớn vũ động, giống một cái đầu Man Ngưu hai mắt đỏ ngầu, bằng phương thức dã man lao lại đây.
Ánh mắt Lăng Tu rung động, cắn thật chặt răng cửa, muốn để cho thân thể cử động, nhưng vô luận đầu óc của hắn có suy nghĩ thế nào, thân thể lại như là bị một lực lượng nào đó trói buộc không cách nào kháng cự, không thể động dù chỉ một cái.
Mau tránh ra, mau tránh ra!
Trong lòng Lăng Tu rống to hơn, gân xanh trên trán xuất hiện trên trán, thân thể của hắn hơi run rẩy, nhưng không thể di động được một chút, chỉ có thể trơ mắt nhìn người nhân bản càng ngày càng gần, cái loại sát khí hung hãn vô cùng này để cho hắn cảm thấy da đầu tê dại, hai mắt trợn to tới cực điểm.
Đột nhiên, khi đang lao tới rất hung hãn chuẩn bị đập vào người Lăng Tu thì, nhãn thần người nhân bản trở nên nhu hòa, tốc độ cũng chậm lại, đến cuối cùng, thì ngừng lại, cặp mắt màu trắng kia không còn chút lệ khí nào nữa, mà là toát ra ánh mắt đầy tình cảm của loài người.
Nó kinh ngạc nhìn Lăng Tu, nói đúng ra, là nhìn không gian thủy tinh sau lưng Lăng Tu, trong cổ họng phát ra một tiếng gầm trầm thấp buồn bực, cảm giác giống như là nó đang nghẹn ngào vậy.
Lăng Tu kinh ngạc.
Lúc này, AVA rất cấp thiết ý bảo nhìn lại sau lưng Lăng Tu.
Lăng Tu chịu đựng đau nhức, chậm rãi nghiêng đầu qua, chỉ một cái động tác đơn giản này, nhưng đối với hắn mà nói lại dài dằng như một thế kỷ vậy, một loại tâm tình kích động dâng trào, để cho hắn nín thở, tim như ngừng đập, thậm chí ngay cả thanh âm xung quanh cũng đều không còn tồn tại nữa.
Rốt cục, tầm mắt của hắn thấy được tất cả bên trong không gian thuy tinh.
Chẳng biết từ lúc nào Lăng Tuyết đã tỉnh lại, chạy tới trước mặt hắn, cùng chỉ cách hắn một mặt thủy tinh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, ánh mắt trong veo như nước, tóc đen thui nhu thuận xõa xuống, mũi quỳnh cái miệng nhỏ nhắn, chỉ là cái tiểu cô nương có khuôn mặt như phấn điêu ngọc trác này, đang rơi lệ, nàng để hai bàn tay nhỏ bé trắng noãn dính sát vào mặt thủy tinh, giống như là muốn nâng khuôn mặt Lăng Tu.
Tuy rằng không nghe được thanh âm nàng khóc, nhưng từ gương mặt của nàng thì cũng có thể đoán được, nàng không ngừng hô lên "Ca ca".
Tim đau đớn Lăng Tu như bị đao cắt vậy, vươn tay, chạm vào bức tường thủy tinh: "Tuyết Nhi ngoan, không khóc!"
Nói xong, hai hàng nhiệt lệ tuột xuống từ khóe mắt, tầm nhìn dần dần trở nên không rõ.
AVA giật mình, bên ngoài đều đang đồn Lăng Tu là một biến chủng giết người không chớp mắt, ma đầu, thế nhưng những gì nàng nhìn thấy, thì lại trái ngược hoàn toàn, là một người có tình cảm, phần tình cảm này đã thấm nhuần nàng, cũng xúc động được nàng.
"Lại còn có loại chuyện này?"
Nhìn người nhân bản đã dừng lại trên màn hình, trên mặt Bác sĩ Harry tràn đầy thần sắc khó có thể tin, tiếp theo, hắn bắt tay vào việc đưa các mệnh lệnh ở trong máy vi tính.
Theo chỉ lệnh đưa vào, người nhân bản vốn đã dừng lại, thì giờ lại ôm đầu không ngừng rít gào, gào thét, bộ mặt lại trở nên dữ tợn đáng sợ một lần nữa, đại lượng nước dãi sềnh sệch chảy ra từ trong miệng.
Tiếng thét này kéo Lăng Tu về thực tế, hắn lau nước mắt, quay đầu hướng AVA hỏi: "Nó làm sao vậy?"
"Bác sĩ Harry đang tăng mạnh khống chế đối với nó, để cho trạng thái của nó trở nên cực kỳ không ổn định." AVA khẩn trương nói.
...
"Bảo bối của ta, thả ra ngươi ra là vì ta có thể nắm ngươi trong tay, mau giết chết Lăng Tu, giết chết hắn cho ta!"
Khuôn mặt Bác sĩ Harry vặn vẹo biến hình, như là ác quỷ vậy âm trầm quỷ dị, lộ ra vẻ điên cuồng, ngón tay của hắn linh hoạt gõ ở trên máy vi tính, từng hàng chỉ lệnh được đưa vào, một người trong máy vi tính bắt đầu từ màu xanh biến thành màu đỏ, thậm chí còn có tiếng cảnh báo “tích tích tích tích” vang lên, ý nói trạng thái người nhân bản trở nên cực kỳ không xong, tùy thời cũng có thể giải thể.
Rống!
Bên trong phòng thí nghiệm xuất hiện một tiếng hô rung trời, người nhân bản tựa như một con ruồi không đầu đụng loạn cả lên, đau đầu muốn nứt ra, hai con mắt màu trắng hiện đầy tơ máu như mạng nhện. Cuối cùng ở một lát sau, đã tiếp thu chỉ lệnh, lao tới hướng Lăng Tu, giống như trâu rừng chạy như điên, sát khí cuồn cuộn, cực kỳ hung hãn.