Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Cũng chỉ có trong phòng thí nghiệm là bị khóa lại, còn địa phương còn lại thì không có bị khóa kín, nó vẫn hoạt động bình thường như cũ, chỉ cần có AVA là có thể thông hành.
Lăng Tu cõng Lăng Tuyết sau lưng, mắt nhìn phía trước, con ngươi đen ẩn chứa một phần lợi hại, khuôn mặt lãnh ngạo cô thanh, không có một tia nhiệt độ, hắn biết, “U Linh” nhất định đã chạy tới, sắp xảy ra một cuộc ác chiến, nhưng vô luận làm sao, hắn đều phải đem Lăng Tuyết đi ra ngoài, ai dám ngăn trở, hắn liền giết người đó.
Hai tay nhỏ bé của Lăng Tuyết ôm hắn thật chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn dán vào phía sau lưng của hắn, mấy tháng này đối với nàng mà nói, thì nó giống như là một hồi ác mộng, hiện tại rốt cục đã tỉnh lại từ ác mộng, cái lưng quen thuộc mà ấm áp này, làm cho nàng ỷ lại vô hạn.
"Ca ca, thật là ngươi đã đến rồi sao?" Lăng Tuyết đột nhiên mở miệng hỏi, bởi vì tất cả bây giờ, đều như một hồi mộng đẹp không chân thật.
Lăng Tu với nhãn thần nhu hòa, trả lời: "Là ta, Tuyết Nhi."
Yên lặng chỉ chốc lát, Lăng Tuyết nắm cổ Lăng Tu thật chặt, nức nở nói: "Ca ca, Tuyết Nhi rất nhớ ngươi!"
Tâm linh của Lăng Tu lại bị xúc động một lần nữa, mắt đỏ, hắn chưa bao giờ biết rơi nước mắt là gì nhưng bay giờ nó lại đang chuẩn bị trào ra, hắn âm thầm thề, coi như là bỏ ra cái giá thật lớn, hắn cũng muốn bảo hộ Lăng Tuyết không bị thương tổn gì.
Đi qua từng cái thông đạo, lại lên một cái thang máy, Lăng Tu cách cửa càng ngày càng gần, khi thân xuất hiện ở cửa vào thì, cảm giác nguy cơ khó có thể ngăn chặn lại phóng đại tới cực điểm.
"AVA, ngươi quyết định đi theo ta?" Lăng Tu quay đầu, nhìn về phía AVA.
AVA gật đầu, đôi mắt đẹp dường như thu thủy không có chút do dự nào: "Ta quyết định."
Bác sĩ Harry tàn nhẫn sát hại thành viên nghiên cứu làm cho nàng rất thất vọng đối với trung tâm nghiên cứu thậm chí cả toàn bộ tập đoàn evo, tuy rằng chỉ tiếp xúc một hồi ngắn ngủi với Lăng Tu, nhưng nàng nhận thức rất rõ ràng, đây là một người đáng tin cậy, nàng rất thích ý trở thành bạn đồng hành của hắn.
"Nhưng hiện tại ta lại khó tự bảo toàn!" Lăng Tu khổ sở cười cười.
Lúc này, cửa vào trung tâm nghiên cứu đang chậm rãi mở ra, bọn họ đi tới tầng một của tập đoàn evo.
"Ca ~ "
Bỗng nhiên, một tiếng chuyển động như tiếng khớp xương vang lên rất nhỏ, mang theo rung động gợn sóng như sóng âm, khuếch tán ra.
AVA theo bản năng trốn ở phía sau Lăng Tu, trên mặt hoàn mỹ không tỳ vết chút nào xuất hiện vẻ kinh hoảng.
Lăng Tu nhẹ nhàng để Lăng Tuyết từ trên lưng xuống sàn nhà, sau đó ngẩng đầu căn dặn AVA: "Giúp ta chiếu cố nàng."
AVA ngẩn người, chợt gật đầu.
"Ta không muốn rời khỏi ca ca!" Lăng Tuyết nắm chặt tay Lăng Tu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn ra biểu tình lo lắng.
Lăng Tu ngồi xổm xuống, dùng ngón cái lau nước mắt trên mặt nàng: "Tuyết Nhi ngoan, ở nơi này đợi ta, ta sẽ quay lại lập tức."
"Ân, tốt!"
Lăng Tuyết khéo léo gật đầu, sau đó vươn tay nhỏ bé, cũng lau nước mắt lưu trên khóe mắt thay Lăng Tu.
Lăng Tu vuốt ve gò má của nàng, lập tức đứng lên cất bước đi ra ngoài, ánh mắt chậm rãi co rút, khí thế vô thanh vô tức không ngừng tăng lên, đồng thời tìm kiếm nguồn gốc thanh âm.
Bầu không khí chết lặng để cho hắn có đầy áp lực, không khí bắt đầu băng lãnh, giai điệu im ắng vẫn đang kéo dài như cũ.
"Ca ~ "
Một lúc lâu sau đó, thanh âm cứng rắn cổ quái lại vang lên lần nữa, ở nơi đen kịt này, ở đó bị bóng tối vô biên bao phủ.
Tới rồi! ?
Thanh âm rất nhỏ lại vang lên một lần nữa, chỉ là thanh âm lần này không trống vắng nữa, không khó tìm nữa, nó... Đang ở bên tai Lăng Tu.
Hoàn cảnh tĩnh mịch, không gian u ám, loại tiếng kêu quái dị lại rất nhỏ thấm lòng người này, làm cho người ta rợn cả tóc gáy, như có muôn vàn con kiến đang bò toàn thân, vô tình cắn xé linh hồn.
Thần tình Lăng Tu từ từ ngưng trọng, vừa mới bắt đầu thì hắn đã cảm thấy vài phần cổ quái, hiện tại càng ngày càng rõ ràng. Ngoại trừ này tiếng "Ca ca" thì lại không có động tĩnh gì, tiếng bước chân, tiếng hít thở cũng không có.
Không có thanh âm, một chút xíu cũng không có, thế nhưng, cổ khí tức lạnh lẽo lại quỷ dị không thể tưởng tượng nổi, hình như bốn phương tám hướng đều có.
"Ca ~ "
Thanh âm quái dị lại vang lên một lần nữa không ngắn không dài như đầu khớp xương bị ma sát, mà lần này, không xa không gần, đang ở chỗ gò má của Lăng Tu. Mặc dù không có bất kỳ tiếp xúc thân thể, nhưng cũng đã có thể cảm giác rõ ràng cảm giác làm người ta hít thở không thông.
Lăng Tu chậm rãi thích ứng với hoàn cảnh bóng tối, đại khái có thể thấy rõ đồ đạc gần ngay trước mắt.
Đó là... Tay, một cái tay thon dài mà ảm đạm!
Không chỉ không có chút huyết sắc nào, ảm đạm thấm lòng người, hơn nữa còn có một chút lấm tấm màu nâu hồng.
Lăng Tu lặng yên hít một hơi, bởi vì hắn rất rõ ràng, đó là thi ban, nói cách khác, đó là một cái tay của người chết.
Bầu không khí âm trầm quỷ dị, khiến sắc mặt AVA và Lăng Tuyết bên trong thang máy trắng bệch, thân thể hơi run rẩy.
"Giả thần giả quỷ!"
Lấy lại bình tĩnh, chợt quát một tiếng, khí thế đột nhiên tăng lên, Lăng Tu vượt qua không gian lao ra khoảng cách ba bước, thân hình xoay chuyển, hữu trảo xuất kích, mang theo khí thế cực độ bén nhọn hướng về phía mục tiêu kia.
"Oành ~ "
Lợi trảo như ưng vậy hung mãnh va chạm cánh tay ảm đạm kia, trong bóng tối, một thân ảnh tóc tai bù xù tựa như bị sét đánh rung động kịch liệt, đồng thời cấp tốc bay đi ra ngoài.
Lăng Tu ngẩn người, hắn cảm nhận được lực đạo phản chấn thập phần không bình thường, có chút cứng ngắc, lại có chút mềm mại, càng trọng yếu hơn chính là, cái tay kia rất lạnh lẽo, không có chút nào nhiệt độ, ngay cả khi đạo thân ảnh kia rung động thì cũng không giống như động tác người sống nên có.
Hắn phong tỏa xung quanh, bóng người kia ngừng lại, tia sáng thập phần yếu ớt, khó có thể thấy rõ hết thảy, nhưng nhìn bộ đồ màu hồng này, tóc dài rũ xuống cùng với gò má ảm đạm, lại càng lộ ra khí tức quỷ dị.
Thật chẳng lẽ chính là người chết sao?
Lăng Tu lẳng lặng đối diện cùng nàng, lạnh lùng giằng co, nữ tử áo đỏ đứng như cọc gỗ vậy, đầu đứng thẳng, vẫn không nhúc nhích. Trong đầu lướt qua một lần tư liệu của “U Linh”, rốt cục xác định “U Linh” đã đến là ai.
Bạch Uyển Như và Bạch Uyển Tình, tỷ muội song bào thai, năng lực là điều khiển khôi lỗi!
Tất cả sinh vật đều có thể bị các nàng điều khiển.
"Bạch Uyển Như, Bạch Uyển Tình, ta biết là các ngươi, hiện thân đi?!" Lăng Tu khẽ quát một tiếng.
"Ai nha, thoáng cái mà đã bị nhận ra, thật là không có ý tứ."
"Đúng rồi, còn tưởng rằng hắn sẽ bị sợ đến tè ra quần."
Theo hai tiếng như chuông bạc thanh thúy dễ nghe, một thanh âm đồng thanh vang lên, hai vóc người mạn diệu, lồi lõm tinh tế xinh đẹp đi ra từ trong bóng tối.
Mặc quần áo màu đen, hình dạng giống nhau như đúc, màu da trắng muốt, rất giống nữ hài đi ra từ thế giới hai chiều, khiến nhãn tình của người ta sáng lên, đặc biệt lúc cười lên còn lộ ra hai cái răng khểnh, quả nhiên là nghiêng nước nghiêng thành, thuần mỹ không gì sánh được.