Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Sau khi nằm trên mặt đất, Lô Phái lại phun ra một ngụm máu tươi, che ngực, trợn to hai mắt hoảng sợ không dứt nhìn Lăng Tu. Toàn trường giống như chết lặng vậy, có thể nghe được cà tiếng châm rơi, mỗi người đều trợn mắt hốc mồm nhìn Lăng Tu đứng thẳng ở phía trước.
"Ý niệm lực, đây là ý niệm lực giống lão bản!"
Phan Trường Vân kinh hãi nói, trước đó vài ngày, một màn Lăng Tu lợi dụng ý niệm lực khống chế thổ địa lại lần nữa hiện lên ở trong đầu của hắn, rõ rang như ở trước mắt, giống như là ác mộng để cho hắn run như cầy sấy.
Những người còn lại cũng ngạc nhiên không gì sánh được, ý niệm lực cường đại đến trình độ nhất định có thể điều khiển vạn vật, giống như là tập hợp tất cả năng lực của bọn họ, không thể nghi ngờ đây là năng lực đáng sợ, làm người ta sợ hãi nhất.
Diêu Chấn Vũ và Trì Húc Thiên bởi vì lúc trước đã gặp một lần, nên đã chuẩn bị tâm lý, cũng không có quá mức kinh ngạc.
Khi những người khác đều nhìn hắn, hỏi nên phá giải ý niệm lực của Lăng Tu như thế nào thì, Diêu Chấn Vũ nhàn nhạt mở miệng: "Không cần khẩn trương, hắn không cách nào nắm ý niệm lực trong tay, hơn nữa mỗi một lần thi triển sẽ để cho hắn bị tổn thương rất lớn."
Nghe vậy, mọi người tỉ mỉ quan sát Lăng Tu một phen, phát hiện hơi thở của hắn quả nhiên trở nên không ổn, hơn nữa sắc mặt cũng rất khó nhìn, không có bao nhiêu huyết sắc, hẳn là di chứng khi thi triển ý niệm lực, liền biết Diêu Chấn Vũ nói không giả, không khỏi lặng yên thở phào nhẹ nhõm.
"Các ngươi đều lo lắng làm gì, mau giết hắn!" Lô Phái bò dậy từ dưới đất, hắn đầy lửa giận lập tức liền lớn tiếng hô quát.
"Tiểu tử, ngươi để cho ta phải giật mình, bất quá..." Trì Húc Thiên cùng các “U Linh” khác thu liễm tâm thần, cất bước lao ra, ép thẳng vào Lăng Tu.
"Người tổn thương Lão Lăng, chết!"
Một tiếng bạo rống vang vọng thiên địa, giống như là lạch trời nào đó, hồi âm lượn lờ. Một cái thân ảnh khổng lồ giáng xuống từ trên trời, mang theo chi thế Thái Sơn áp đỉnh rơi trên mặt đất.
Ầm!
Đất đá quay cuồng, bụi bặm phi dương, giống thiên thạch va chạm vào mặt đất, tạo ra một đợt cơn sóng cực lớn, làm “U Linh” cùng các nhân viên của EVO bị đẩy đi ra ba bốn Mét.
Đợi cho cơn bụi tán đi, thân ảnh cao lớn kia rốt cục cũng xuất hiện rõ ràng trong tầm mắt của mọi người.
Thân cao tiếp cận bốn thước, cơ ắp trên người giống những con rồng đang uốn lượn. Da dẻ hiện ra màu gỉ sét, móng tay đen kịt, toàn thân chỉ mặc một cái quần cộc màu xám tro.
Khóe mắt như sắp nứt ra, giống Sát Thần lâm thế, một đôi mắt màu đỏ tươi giống như là Minh Hỏa trong đêm đen, tràn đầy khí tức khát máu và hung tàn, đặc biệt quanh thân, sát khí màu đen đang lượn lờ, chỉ đứng ở nơi đó, cũng đã khiến người ta có một loại cảm giác áp bách cường đại, có chút nhân viên của EVO không cầm được mà run rẩy.
Trương Nhất?
Tại sao là hắn? Hắn không phải là bị thực vật của Dương Thi Vân nuốt chửng tiêu hóa rồi sao? Sao lại có thể hoàn hảo đứng ở đây? Hơn nữa nhìn dáng vẻ bên ngoài, dường như đã đạt đến thực lực cấp S?
Một loạt vấn đề xuất hiện trong đầu mọi người “U Linh”.
"Không có khả năng, hắn làm sao có thể còn sống!"
Lô Phái không thể tin được mở to hai mắt, hắn không phải là không có dũng khí tin
Xa xa sắc mặt Tiết Nam cứng đờ, càng ngày càng cảm thấy chuyện đã không như nàng dự liệu, Trương Nhất xuất hiện, cho thấy Tổng Bộ EVO còn có người cùng phe với Lăng Tu, trận chiến đấu này, không phải chỉ có một mình Lăng Tu chiến đấu.
"Hừ, bản tôn đã sớm nói Dương Thi Vân kia có vấn đề, các ngươi hết lần này tới lần khác lại không có ai tin tưởng, lần hành động này nàng không có tới, còn lấy lý do thân thể không khỏe thì càng có thể chứng minh điểm này!" Âu Dương Tu hừ lạnh nói, thanh âm tục tằng.
"Ngươi câm miệng cho ta!" hai mắt Lô Phái đỏ ngầu trừng hắn liếc mắt, gần như rít gào quát.
"Ngươi để cho người nào câm miệng?"
Tính khí của Âu Dương Tu vốn đã rất nóng, lúc này bị Lô Phái vừa hô, nhất thời biến ảo thành người khổng lồ cao ba bốn thước, một thân thể người khổng lồ đột ngột mọc lên từ mặt đất, giống một ngọn núi, uy áp mênh mông cuồn cuộn, "Lô Phái, bản tôn hiện tại có giết chết ngươi tựa như nghiền chết một con rệp vậy."
Hai mắt như chuông đồng, mặt như ác quỷ, hai răng nanh trắng hếu hướng về phía trước, bị quang mang thiểm điện chiếu rọi, nhìn càng âm trầm đáng sợ.
"Ngươi..." Lô Phái tức giận đến thân thể hơi rung động.
"Được rồi, đều yên tĩnh một chút cho ta, lão bản đang nhìn, các ngươi dù cho không nể mặt ta, cũng phải cho lão bản mặt mũi chứ?." Diêu Chấn Vũ lạnh giọng quát lên, tiếng như chuông lớn, kích động tâm thần.
Nghe nói lời ấy, Lô Phái dù có nhiều ủy khuất, nhưng cũng phải nhẫn lại.
Âu Dương Tu cũng rống to một tiếng, thân thể cao lớn nhảy ra về phía trước, mặt đối mặt giằng co cùng Trương Nhất.
Giễu cợt nói: "Bại tướng dưới tay, lần này lại đi ra tìm mất mặt xấu hổ sao?" Thanh thế mênh mông cuồn cuộn, như thiên lôi.
"Lần trước lão tử quả thực thất bại, bất quá lúc này đây, ta muốn đòi lại tất cả!" hai mắt Trương Nhất híp lại.
"Ha ha ha..."
Âu Dương Tu giống như là nghe được chuyện buồn cười nhất trên thế giới cười lên, lập tức ánh mắt ngưng lại, "Mặc kệ bao nhiêu lần, ngươi đều là thủ hạ bại tướng của bản tôn."
"Con mẹ nó, ngươi ăn cứt lớn lên ah, ngươi quá mù quáng tự tin rồi đó." Trương Nhất chê cười nói.
"Ngươi nói cái gì?" khuôn mặt Âu Dương Tu lãnh ăng, hai mắt nổ ra hàn quang.
"DM, lão tử nói ngươi ăn cứt, cứt a, các ngươi nghe rõ ràng không?!" Trương Nhất lớn tiếng kêu lên.
Sau khi khổng lồ hóa, giọng cũng trở nên lớn, một tiếng kêu to này, thanh âm giống như là còi báo động vang dội.
Một phần nhân viên của EVO nghe được, cũng không nhịn được muốn bật cười, thế nhưng vừa nghĩ lại, ở vào thời điểm này thì tuyệt đối không thể cười, cho nên sắc mặt mỗi người đều đỏ bừng.
Diêu Chấn Vũ trừng một người nhân viên của EVO đang phải cong người, nhàn nhạt hạ lệnh: "Lui về phía sau một trăm thước." Hai người khổng lồ muốn chiến đấu, cuộc chiến sẽ lan ra rất rộng, lui ra phía sau một trăm thước cũng không nhất định sẽ an toàn.
Ở trong lời nói bị thua thiệt, Âu Dương Tu tức giận đến lỗ mũi phun hơi nước như Man Ngưu, tức giận trừng Trương Nhất, gằn từng chữ một: "Ngươi muốn chết!"
"Chết mẹ ngươi a!"
Trương Nhất vẻ mặt dữ tợn, rống to một tiếng dẫn đầu phát động tập kích, chạy như điên, trong sát na đã tới gần Âu Dương Tu, nắm tay thật lớn mang theo sát khí oanh kích hướng trên người Âu Dương Tu.
Trên mặt Âu Dương Tu lộ vẻ coi rẻ: "Hừ, bản tôn vẫn không nhúc nhích cho ngươi đánh, cũng muốn xem quả đấm của ngươi có bao nhiêu..."
Thanh âm chưa kịp dứt, một quyền của Trương Nhất đã xé rách không gian, mang theo lực lượng mênh mông phá không giã ở trên mặt của hắn, lực lượng kinh khủng cuộn trào mãnh liệt, Âu Dương Tu vặn vẹo biến hình ở trong nháy mắt, hết thảy bắp thịt đều bị biến dạng.
"A ~ "
Phát ra một tiếng kêu rên, thân thể cao lớn tựa như một viên đạn pháo bay vụt đi ra ngoài, đồng thời, còn có một cái răng bay từ trong miệng ra ngoài, trong đầu Âu Dương Tu lúc này chỉ có một ý niệm trong đầu: Làm sao có thể, lực lượng của người này sao lại cường đại như vậy?