Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 524 - Chương 525: Hỗn Chiến

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 525: Hỗn chiến

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Bị Trương Nhất nhục mạ một phen, sắc mặt Phan Trường Vân đen lại, xấu xí tới cực điểm, vô luận như thế nào hắn cũng không có nghĩ đến Trương Nhất sẽ chửi chẳng cố kỵ hình tượng như thế.

"Ngươi ngươi ngươi... Ngươi câm miệng cho gia gia..."

"Câm miệng cai con mẹ ngươi a, ngươi là tên sinh nhi tử không có jj. Ngươi là tên ngu x, thiếu thốn tình thương từ nhỏ, lớn lên cũng thiếu tình thương, bà ngoại không thương, cậu không yêu, má trái nợ đánh, má phải nợ đạp, con lừa thấy con lừa đá, heo thấy heo đạp, thấy bộ dáng của ngươi thì lão tử đã muốn nôn, còn dám đứng ở đây như vậy, là sợ người khác không nhìn thấy ngươi lùn hay sao? Ngu, mẹ ngươi gọi ngươi về nhà ăn cơm, cút nhanh lên!" Trương Nhất mắng thật là có vần có điệu.

Phan Trường Vân chưa từng bị nói tới mức này, tức giận đến thân thể phát run, vẻ mặt đỏ đậm, trán nổi lên gân xanh, thở không ra hơi quát: "Ta... Ta, ngươi cái... thằng nhãi con, ngươi cái vương... Vương bát đản..."

Nhìn hai tay hắn chống nạnh, kêu lắp ba lắp bắp, đám nhân viên của EVO lo lắng hắn có thể bất chợt té trên mặt đất bỏ mình hay không.

Hiện tại Lăng Tu lại rất bội phục Trương Nhất, còn chưa đại chiến thì đã khiến cho quân địch bị thương.

"Ngu, với bộ dạng của ngươi mà cũng muốn làm mẹ ta, mẹ ta chỉ kẹp hai cái đùi là cũng có thể kẹp chết ngươi, sát..."

"Sưu sưu sưu ~ "

Giữa lúc Trương Nhất đáp lễ Phan Trường Vân thì, một trường thương màu đen phá không lao đến, giống một đạo sao chổi màu đen, vẽ ra một cái quỹ tích hung hãn lao vào yết hầu Trương Nhất.

"Cẩn thận!" Lăng Tu và Dương Thi Vân đồng thời biến sắc.

Trương Nhất cũng cảm giác được một cổ run sợ đến từ linh hồn, con ngươi đột nhiên co rút, theo bản năng quay đầu tách ra, trường thương màu đen kia cắt cổ hắn tạo ra một vết thương, đâm vào hậu kiến trúc ba bốn tầng.

Ầm! !

Trong kiến trúc kia phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, khói đặc cuồn cuộn phô thiên cái địa bay lên trời, hỏa diễm màu đỏ tươi nỡ rộ, phảng phất như một đóa Hoa Bỉ Ngạn thật lớn xinh đẹp diễm lệ. Kiến trúc này chậm rãi sụp xuống, xi măng cốt thép vỡ vụn tựa như mưa sao sa vậy, toàn bộ không gian đều ở rung động hẳn lên.

"Rầm ~ "

Trương Nhất để ý tới vết thương ngay cổ họng mà ngơ ngẩn nhìn kiến trúc sụp xuống, chật vật nuốt một ngụm nước bọt, tóc gáy và long tơ cũng dụng hết lên.

Một trường thương phá hủy một dãy nhà trong nháy mắt, này... Đây là lực lượng cường đại cở nào! ?

Lăng Tu lâm vào một trận ngạc nhiên, sau đó ánh mắt rơi vào người mang một bộ kính mắt, là Diêu Chấn Vũ trên mặt lộ vẻ đạm mạc, hắn biết rõ, trường thương kia là do Diêu Chấn Vũ kích phát tới.

"Lão đại rốt cục đã tự mình xuất thủ!" Xa xa trên mái nhà cao tầng, Lai Minh Quyết khá hưng phấn cùng kích động nói.

Tiết Nam chỉ rung động nhìn khu vực hiện trường, bị lực lượng của Diêu Chấn Vũ làm rung động, trong lúc giở tay nhấc chân liền phá hủy một dãy nhà, loại lực lượng này làm cho nàng run động thật sâu, cảm giác bản thân vô cùng nhỏ bé.

"Xem ra Diêu Chấn Vũ đã tức giận, ha hả... Cũng nên là để cho trò khôi hài lúc kết thúc đi." Một ... nhà lầu khác, Vũ Văn Phục bưng một chén trà nóng, uống một hớp nhỏ, sau đó liền tiếp tục quan sát tình huống dưới tổng bộ.

...

Trong con ngươi Dương Thi Vân xinh đẹp hiện lên một tia kiêng kỵ, nhìn Diêu Chấn Vũ nói: "Hắn có thể khống chế hết thảy kim loại, cùng với các loại nguyên tố kim loại, biến hình kim loại, lại khảm vào nguyên tố kim loại, mỗi một trường thương mà hắn tạo ra đều có uy lực cường đại như một quả bom, ngoài ra, hắn còn có thể tạo một cái áo giáp kim loại quanh thân mình, lực cận chiến cũng vô cùng kinh khủng."

"Hình thành áo giáp kim loại? Không biết có như Iron Man không?" Trương Nhất hoảng hốt.

"Không kém bao nhiêu đâu, nói chung, hắn là người mạnh nhất, nhất định phải ứng phó cẩn thận." Dương Thi Vân chân mày to nhíu chặt, ngưng trọng nói.

"Chơi đã chưa? Vậy thì chết đi!"

Quanh thân Diêu Chấn Vũ ngưng kết thành một bộ áo giáp kim loại màu đen, đúng là thân thể sắt thép, ẩn chứa lực bạo phát kinh khủng, quát lạnh một tiếng, mang theo uy thế phô thiên cái địa trực tiếp lao tới hướng Lăng Tu, tay móng chợt vẽ xuống, nhanh vượt ra khỏi tưởng tượng của Lăng Tu, càng khó bắt được quỹ di động.

Lăng Tu sợ hãi cả kinh, không chút do dự xuất thủ chặn lại, thế nhưng, thực lực của Diêu Chấn Vũ quá đáng sợ, tâm trí càng cứng cỏi, cứng rắn đỡ lấy một quyền này, thiết trảo lại chế trụ bờ vai của hắn, chợt một kéo.

"Phốc xuy ~ "

Máu tươi phun tung toé, phun khắp trời cao, năm vết thương như năm cái rãnh xuất hiện trên cánh tay, máu loãng mông lung, có thể thấy được xương trắng.

"A! !" Lăng Tu phát ra một tiếng kêu rên.

"Rốt cuộc thu được chút lợi tức, ngày hôm nay ta muốn làm thịt ba người các ngươi!"

Diêu Chấn Vũ tháo kính mắt xuống, hiển lộ ra tướng mạo sẵn có, gương mặt lỗ vẻ dữ tợn, lộ ra thần tình hưng phấn khát máu, tương phản cùng vẻ bình thản ung dung lúc trước, thật giống như một đầu dã thú lộ ra răng nanh bén nhọn.

"Hỗn đản, con mẹ nó ngươi đi tìm chết đi!"

Trương Nhất phát nộ lao đến, thân thể cao lớn sát khí lành lạnh, khí thế đáng sợ lao tới.

"Đối thủ của ngươi là ta!" Cười lạnh một tiếng.

Thân thể Vân Mộng Trạch đột ngột lao lên từ mặt đất, hóa thành người khổng lồ, hắn phục chế năng lực người khổng lồ hóa của Âu Dương Tu, đối phó với người khổng lồ Trương Nhất, nhất thiết phải dùng hình thái như vậy mới không có rơi vào hoàn cảnh xấu.

"Áh a ~" rống to một tiếng, đẩy Trương Nhất ngã nhào xuống đất, hai người dây dưa trên mặt đất lăn ra ngoài mấy chục thước.

"Chết đi!"

Trương Nhất táo bạo như sấm, một quyền một cước, không ngừng chào hỏi vào người Vân Mộng Trạch.

Nhưng năng lực của Vân Mộng Trạch ngoại trừ có thể phục chế năng lực của người khác, còn có thể tăng cường phòng ngự, đả kích vật lý thuần túy, thì nó không có chút tác dụng gì cả.

"Hắc hắc... Vậy thì phải xem ngươi có thực lực như vậy hay không!" Vân Mộng Trạch liên tục cười lạnh, đồng dạng cũng dùng nắm tay oanh kích.

Bên kia, Dương Thi Vân và Phan Trường Vân đối mặt, gốc cây thực vật to lớn phát ra từng tiếng gào thét thấm lòng người, xúc tua lắc lư mở rộng, búp hoa màu đỏ tươi trên đỉnh mở ra, tựa như một cái miệng khổng lồ không ngừng hung mãnh cắn Phan Trường Vân.

"Ầm" "Ầm" "Ầm" ...

Mỗi một lần tấn công, mặt đất lại xuất hiện một cái hố to.

Phan Trường Vân có chút chật vật, dùng năng lực hành thổ lẻn vào dưới nền đất tránh né, thế nhưng mộc khắc thổ, gốc cây thực vật có bộ rễ kéo dài trong lòng đất, bao phủ hắn từ bốn phương tám hướng.

khi hắn vừa vặn lộ đầu ra thì, bộ rễ dưới đất đã chăm chú quấn hắn lại, để cho hắn không cách nào cử động nữa, đồng thời, búp hoa mở ra, phun nước dãi sềnh sệch tung toé, từ không trung cắn xuống hướng hắn. Trên mặt hắn sợ đến huyết sắc trắng bệch, nếu như bị nuốt vào, sợ rằng không ra nửa phút hắn sẽ bị hủ thực thành dịch thể.

 

 

Bình Luận (0)
Comment