Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Đây là một tòa nhà văn phòng, trước tai nạn là một công ty quảng cáo!
Khi đóng cửa lại dùng xích sắt chăm chú buộc lại, tang thi bên ngoài không cách nào tiến vào, chỉ có thể cách một tấm thủy tinh dùng móng tay bọn họ dùng sức cào cấu, hoặc là dùng đầu hư thối của bọn chúng nó hung hăng đụng vào tấm kiếng, thẳng đến khi huyết nhục không rõ, thậm chí có mắt rớt ra từ trong hốc mắt, để cho người ta thấy được da đầu tê dại.
Lăng Tu dẫn đám người Hòa Thượng trực tiếp đi lên lầu hai, rời khỏi tầm nhìn của bọn họ, tâm tình của đám tang thi này mới dần dần ổn định lại, nhưng vẫn vây tòa nhà văn phòng này lại, không có bất luận một con nào có ý tứ muốn rời khỏi.
Hàm rang của Tang thi bén nhọn như răng cưa, hơn nữa lực lượng cắn xé vô cùng lớn, vết thương trên cổ tay phải của Lăng Tu rất sâu, máu tươi chảy không ngừng. Hắn tự cái tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó kéo xuống một mảnh vải từ trên người tiến hành băng bó.
Hòa Thượng, Tiểu Bì và Lão Bát giống như là mất đi linh hồn của mình giật mình ở tại chỗ, không biết làm sao, bọn họ vẫn luôn đi theo Lăng Tu, Lăng Tu đi chỗ nào bọn họ đi nơi đó, hết thảy đều hướng Lăng Tu làm chuẩn.
Nhưng bây giờ, Lăng Tu bị tang thi cắn, không lâu sau đó nhất định sẽ biến thành cái xác không hồn không có lý trí chút nào, điều này làm cho bọn họ thoáng cái bị lạc phương hướng, không biết tiếp theo nên làm cái gì bây giờ, phảng phất như trời sập xuống vậy.
Lạc Duẫn Nhi cũng thất thần một trận, Lăng Tu bị tang thi cắn, đây tuyệt đối là điều ngoài ý liệu của nàng.
Nàng cũng như ba người Hòa Thượng, ngoài mặt nói là đi Huyễn Thành, kỳ thực chính là muốn đi theo bên người hắn, khắp nơi đều tràn đầy người có nhân tính hiểm ác đáng sợ, phải tìm được một gốc cây đại thụ để dựa vào, hoặc có thể nói là một cái bến cảng an toàn, trước đó, nàng cho rằng Lăng Tu, bởi vì Lăng Tu rất có bản lĩnh, ít nhất những gì nàng thấy qua đều đã chứng minh điều đó.
Nhưng cũng không nghĩ tới, nàng đại thụ muốn dựa vào sắp lập tức phải sụp đổ, nàng ngơ ngẩn nhìn Lăng Tu, cuối cùng cảm giác này rất không chân thực, nếu mà đây là ác mộng, thì tốt biết bao!
So với bọn họ, Tương Linh Tuệ và Tào Minh Khang lại không có bao nhiêu rung động, hơn nữa còn như ý nguyện của bọn họ, bởi vì bọn họ vốn là không có ý định đi tới Huyễn Thành, càng chưa nói đi cùng Lăng Tu cái tên gia hỏa đáng ghét này tới Huyễn Thành, chỉ cần Lăng Tu biến thành tang thi, Lạc Duẫn Nhi sẽ không kiên trì nữa.
Lúc này, Lăng Tu đã băng bó kỹ cho mình, quan sát một phen chỉnh tề quấn bên phải trên cánh tay vải, có chút hài lòng gật đầu.
"Phác thông ~ "
Tiểu Bì quỳ gối trên mặt đất, khuôn mặt bi thống, trong lòng hắn rất khó chịu, hắn tình nguyện mình bị tang thi ăn hết cũng không muốn có kết quả như bây giờ.
Lăng Tu nhìn hắn một chút, lại nhìn Hòa Thượng và Lão Bát một chút, đều là gương mặt trầm thống, mắt còn đỏ một vòng, biết bọn họ lo lắng bởi vì mình, ngữ khí kiên định nói: "Ta không sao, Tiểu Bì, ngươi quỳ trên mặt đất làm gì?"
"Thất ca, xin lỗi, đều là ta hại ngươi!" Tiểu Bì nói xong liền khóc.
"Yên tâm, ta thật không có chuyện!"
Lăng Tu đưa hắn nâng lên đến, tận tình nói, hắn trước đây đã bị D2 quào bị thường mà cũng không có biến thành Tang Thi, chứ đừng nói chi là bị tang thi bình thường cắn bị thương, hắn xác định, mình có thể miễn dịch với virut X.
"Cái gì mà không có việc gì, thất ca, ngươi đến bây giờ còn cân nhắc cảm thụ của chúng ta, ta... Ta..." Lão Bát trầm thống nói, bên trong viền mắt cũng là đầy nước mắt.
Lăng Tu không biết nên nói như thế nào, chỉ phải thở dài một tiếng giải thích: "Ta sẽ không có thay đổi Thành Tang Thi, trước đây ta bị D2 cắn rồi, cũng chính là “U Linh” tiến hóa hai lần mà các ngươi nói, nhưng ta vẫn tốt như cũ, cho nên lần này cũng không có việc gì."
Được nghe lời ấy, đám người Hòa Thượng đều ngơ ngẩn, ngạc nhiên không thôi nhìn Lăng Tu, bị tang thi “U Linh” quào trầy mà lại không có thay đổi thành Tang Thi, điều này sao có thể?
Tiểu Bì cầm tay Lăng Tu, kích động nói: "Thất ca, trước đây ngươi thực sự bị tang thi “U Linh” quào trầy sao, ngươi không có gạt chúng ta?"
Lăng Tu hất tay của hắn ra, trắng mắt liếc hắn một cái: "Ta lừa các ngươi làm gì!" Lâm vào hồi tưởng, chậm rãi nói, "Ta nhớ kỹ rất rõ ràng, đó là ở một thành thị, lúc đó ta cũng cho rằng mình phải biến thành Tang Thi, còn bị một đoàn tang thi công kích, ta lựa chọn nhảy xuống sông kết thúc tính mạng của mình, nhưng ta vẫn còn sống."
Đoàn người nghe được mà kinh ngạc nhập thần, Lão Bát dẫn đầu phản ứng kịp, nhất tề ói ra hai cái biểu đạt kinh ngạc và rung động chữ.
"Thất ca, nói như vậy ngươi căn bản cũng không sợ bị nhiễm virut?" Hòa Thượng nói ra một lời then chốt.
Lăng Tu gật đầu, khẽ mỉm cười nói: "Không kém bao nhiêu đâu."
Lão Bát như thuốc cao bôi trên da chó dính lên, thần tình đen tối: "Thất ca, ngươi thế nào không nói sớm nha, hù chết cục cưng rồi!"
"Cũng hù chết bảo bối mà." Tiểu Bì vỗ vỗ ngực, hai người lại giả gái nói chuyện.
Lăng Tu chỉ cảm thấy cả người nổi lên một tầng da gà.
Mà Lạc Duẫn Nhi lại lẳng lặng nhìn hắn, nàng đột nhiên nghĩ đến Tương Linh Tuệ muội muội của mình, nếu mà Lăng Tu miễn dịch đối với virut X, như vậy Tương Linh Tuệ muội muội nàng có thu được công năng miễn dịch với virut X từ trên người Lăng Tu hay không? Dù sao khi đó nàng cũng đã thấy rõ, Tương Linh Tuệ đang chuyển biến thành tang thi, chỉ là quá trình chuyển biến đột nhiên bị bỏ dở.
Vừa nghĩ, nàng không khỏi nhìn về phía Tương Linh Tuệ, mà Tương Linh Tuệ cũng nhìn về phía nàng.
Hai tỷ muội không cần lên tiếng, chỉ bằng nhãn thần liền đã biết đối phương muốn nói điều gì, rất hiển nhiên, Tương Linh Tuệ cũng đã nghĩ đến chuyện phát sinh ở trên người mình.
Tương Linh Tuệ cẩn thận hồi tưởng một lần, nàng nhớ tới lúc đó đầu mình rất hỗn loạn, coi Lăng Tu thành tỷ tỷ Lạc Duẫn Nhi, hình ảnh ôm cánh tay Lăng Tu thật chặt, có phải hay không vào thời điểm đó, làm cho nàng chiếm được năng lực miễn dịch virut X từ trên người hắn?
Lúc này, ánh mắt nàng nhìn Lăng Tu có chút phức tạp, không có địch ý, càng nhiều hơn là một loại xấu hổ, nếu như hết thảy bây giờ của mình đều là do người kia ban cho, như vậy hành động trước của bản thân liền thật sự là quá ấu trĩ, quả thực chính là múa đao trước mặt Quan Công!
"Này, họ Lăng , ngươi thực sự không biến thành Tang Thi?" Tương Linh Tuệ lên tiếng hỏi.
Lăng Tu không có hứng thú giao lưu cùng nàng, cảm thấy rất mệt mỏi.
Ba người Hòa Thượng vốn đang ngạc nhiên mừng rỡ vì Lăng Tu miễn dịch với virut lại nghe Tương Linh Tuệ nói, nhất thời là ý thức được vấn đề của Tương Linh Tuệ, cái tiểu nha đầu này không phải là cũng miễn dịch với virut X sao? Chẳng lẽ có quan hệ với thất ca sao?
"Tương tiểu thư, ngươi có thể nói chuyện thật tốt với thất ca hay không, đừng bày ra bộ dạng Đại tiểu thư, tư thái cao hơn người một bậc, ta có thể nói rõ ràng, ngươi sở dĩ không có đổi Thành Tang Thi, nhất định là thất ca cứu ngươi, từ phương diện này, thất ca là ân nhân của ngươi, là phụ mẫu tái sinh của ngươi a, nói chuyện cùng thất ca, giọng nói phải phóng thấp một chút biết không?" Lão Bát dùng một loại giọng nói như người từng trải mà giáo huấn.
"Bản tiểu thư bình thường luôn nói chuyện như vậy, ngươi quản được sao!"
Tương Linh Tuệ chống nạnh, không phục nói, lập tức nhìn về phía Lăng Tu, bĩu môi, "Này, ngươi nói chuyện a, rốt cuộc là có phải ngươi đã cứu ta hay không?"