Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
"Tiểu Mạt, tại sao ngươi khóc? Là hạt cát bay vào trong mắt sao?"
Một nam tử đi tới, đưa ra mấy tờ khăn tay cho Đường Tiểu Mạt, tóc của hắn đen sẫm, mày kiếm, phía dưới là một đôi mắt đào hoa, tràn đầy ý nhị đa tình, để cho người ta không cẩn thận là sẽ rơi vào tay giặc.
Người này tên là Lệ Viên, bộ trưởng bộ ARR khu ba, giống như Lý Lâm, bản than có năng lực hỏa hệ, nhưng hắn chỉ có thể phát hỏa diễm bằng hai tay, dùng hỏa cầu tiến hành công kích, có thể nói là thực lực chênh lệch một cấp bậc với Lý Lâm, cũng bởi vì như thế, hắn không có bất kỳ sức lực theo đuổi bộ trưởng bộ ARR Lý Lâm cùng với Sở Ly Nguyệt.
Trong lúc đối kháng đại quân tang thi thì, thương thương Đường Tiểu Mạt đều có thể đánh vỡ đầu tang thi và cũng từ đó mà lọt vào tầm mắt của hắn, vô luận là từ khí chất vẻ ngoài hay vẫn là tính cách, đều rất phù hợp tiêu chuẩn hắn kén vợ, nên dùng hết thảy thủ đoạn để tiếp cận Đường Tiểu Mạt, tranh thủ hảo cảm của Đường Tiểu Mạt.
Đường Tiểu Mạt không để ý tới hắn, dụi mắt một cái, rồi đi qua một bên.
Trương Nhất vốn ngồi dưới đất ôm chân gào thét liền phát hỏa, đứng lên quát hướng Lệ Viên: "Tiểu tử, ta nói rồi biểu muội của ta là danh hoa đã có chủ, con mẹ nó ngươi bớt dụng tâm tư đi, mau cút!"
Nghe lời ấy, khóe miệng Lệ Viên hơi co rút, nếu bây giờ không phải là đang liên minh kháng đại quân tang thi, hắn tuyệt đối sẽ không ngại mà dạy dỗ một trận Trương Nhất thật tốt. Còn nữa, hắn biết theo đuổi con gái cần kiên trì cùng nghị lực, hắn tin tưởng vững chắc bản thân chỉ cần kiên trì, liền nhất định có thể bắt được tâm hồn thiếu nữ của Đường Tiểu Mạt, cái gì mà danh hoa có chủ, rõ ràng là toàn nói bậy, hắn quan sát lâu như vậy, cũng chưa thấy bên người Đường Tiểu Mạt có nam khác.
"Phi ca, là ngươi không đúng, ta thấy Tiểu Mạt rơi lệ, nên mới hảo tâm đưa tới mấy tờ khăn tay mà thôi, cũng không có cái ý nghĩ gì khác, ngươi không cần thiết phải nhằm vào ta như vậy."
"Ít vô nghĩa, lão tử đã từng tán gái ở quán bar vô số lần, thủ đoạn này của ngươi ta còn không biết sao?"
Trương Nhất dùng ngón tay chỉ chỉ vào ngực Lệ Viên, "Ta nói cho ngươi biết, muốn đánh chủ ý tới biểu muội của ta, thì cần xem lại bản thân có bao nhiêu cân lượng đã, đừng nói ngươi chỉ là bộ trưởng bộ ARR, coi như là “U Linh” của tập đoàn EVO cũng không có tư cách này, biểu muội ta vĩnh viễn là nữ nhân của huynh đệ ta."
"Phải không? Vậy huynh đệ Phi ca là ai, hắn ở chỗ nào?" Lệ Viên nói.
Hắn không biết gì về Trương Nhất, chỉ nghĩ Trương Nhất là biến chủng thông thường trong khu hai, tiếp nhận chiêu an chống lại đại quân tang thi.
"Hắn là..."
Trương Nhất vừa định nói, kết quả lại ngừng, bởi vì tên Lăng Tu là cấm kỵ đối với Đường Tiểu Mạt, vội ho một tiếng, hai tay khoanh để trước ngực, ánh mắt khiêu khích nhìn Lệ Viên, "DCMN, ca có cần phải nói cho ngươi biết sao?"
"Ha hả... Chẳng lẽ huynh đệ trong miệng Phi ca là do tự nghĩ ra."
Lệ Viên nghiền ngẫm cười, rồi cúi người nói, "Phi ca, ta là thật tình thích Tiểu Mạt, từ lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng, ta đã cảm thấy nàng là mục tiêu của cuộc đời ta, ta biết hiện tại lúc này nói những thứ này là không thích hợp, nhưng ta không khống chế được tình cảm của mình, Phi ca, ta hi vọng ngươi có thể cho ta một cơ hội." Mặt hướng Đường Tiểu Mạt, "Tiểu Mạt, cũng hi vọng ngươi có thể cho ta một cái cơ hội."
"Ngươi đi đi, ta chỉ thích Món ăn tình yêu, ta sẽ không thích ngươi." Đường Tiểu Mạt bình thản nói.
"Tiểu Mạt, bây giờ ngươi không thích ta cũng không quan hệ, ta sẽ từ từ làm cho ngươi thích, nhưng ngươi đừng biên ra một người hoàn toàn không tồn tại để ứng phó với ta được không?" Lệ Viên giọng thành khẩn nói.
"DCMN, ngươi cút không, tin hay không lão tử đập nát đầu đầu ngươi!"
Trương Nhất cắn răng quát, thấy có người đánh chủ ý tới biểu muội của hắn, trong lòng hắn liền đặc biệt khó chịu, còn khó chịu hơn so với câu dẫn nữ nhân của hắn ngay trước mặt hắn vậy, bởi vì ở trong lòng hắn đã nhận định, biểu muội hắn chỉ có thể là nữ nhân của Lão Lăng.
Tính khí cho dù tốt, nhưng khi đối mặt với Trương Nhất hùng hổ doạ người như vậy, Lệ Viên vẫn là không nhịn được mà sắc mặt trầm xuống, cắn chặt hàm răng, mắt hung tợn trừng mắt Trương Nhất.
"Làm sao vậy?"
Một tiếng bình thường tỉnh táo vang lên.
Sở Ly Nguyệt cũng mặc quần áo tác chiến màu đen cùng đi tới cùng Thanh Tâm, mái tóc ngắn, vóc người lồi lõm tinh tế, chân mày to, mắt to, mũi quỳnh, cái miệng nhỏ nhắn, gương mặt tinh xảo không chút tỳ vết nào, như trứng gà vừa lột vỏ vậy, vô cùng mịn màng.
Lão luyện lãnh diễm!
Từ đầu đến chân, nàng khiến người ta có một khi chất lão luyện lãnh diễm. Đặc biệt ánh mắt kia, lợi hại như sương lạnh, toát ra một cổ lãnh ý một cách tự nhiên.
Nhìn thấy nàng, Lệ Viên lặng yên, hơi khom người nói: "Sở bộ trưởng!"
"Thì ra là bộ trưởng khu ba, ngươi không ở khu vực phòng thủ khu ba, đến khu vực phòng thủ khu hai của ta làm cái gì?" môi Sở Ly Nguyệt khẽ mở, nhàn nhạt hỏi.
"Còn có thể làm cái gì, muốn cua biểu muội của ta thôi mà!" Trương Nhất móc mũi giễu cợt nói.
Lệ Viên nhất thời như có cổ xung động muốn thổ huyết, nghĩ thầm: Ta quang minh chính đại truy cầu Đường Tiểu Mạt, có gì mà phải nói khó nghe như vậy.
Sắc mặt đỏ lên, xấu hổ không gì sánh được: "Phi ca nói cái gì vậy, ta truy cầu nữ hài trong long ta, hẳn không có sai chứ?"
"Sai, mười phần sai, truy cầu người khác có thể, nhưng truy cầu Đường Tiểu Mạt lại không được." Lại một thanh âm nữ nhân vang lên.
Nói chuyện là Lý Lâm, tóc dài màu đỏ hơi cuốn, nhìn có chút lười biếng, biểu tình trên mặt rất lạnh lùng, lông mày dài nhỏ, ánh mắt lóe lên một tia âm lãnh vẻ giảo hoạt.
Lần này, cả người Lệ Viên đều bối rối, tình huống gì, không phải là ta chỉ truy cầu một nữ hài thôi sao, sao cả Sở Ly Nguyệt và Lý Lâm bị kinh động như vậy, Tiểu Mạt có quan hệ như thế nào với các nàng?
"Nam bộ trường, ta không hiểu ngươi có ý tứ gì?"
"Ngươi không cần thiết phải hiểu, nói chung chỉ một câu, ngươi truy cầu người khác ta mặc kệ, nhưng ngươi nếu dám truy cầu Đường Tiểu Mạt, Lý Lâm ta là người thứ nhất đứng ra không đáp ứng."
Vì yêu ai yêu cả đường đi lối về, Lý Lâm có cảm tình với Lăng Tu nên có chút yêu mên cả Đường Tiểu Mạt, đồng thời, không cho phép bất luận kẻ nào có chủ ý với Đường Tiểu Mạt. Nàng và Sở Ly Nguyệt nhìn nhau, sau đó dời ánh mắt lạnh lung đi, hai người giống như với năng lực của các nàng, băng hỏa không thể hợp nhau.
Lệ Viên khẽ gật đầu, không dám nhiều lời, tuy rằng đều là bộ trưởng bộ ARR, nhưng thực lực Lý Lâm đủ để nghiền ép hắn, hơn nữa hắn hiểu rất rõ với Lý Lâm, tính tình cổ quái, được xưng là nữ diêm vương Xích Diễm.
"Trở về khu vực phòng thủ của ngươi!" Sở Ly Nguyệt hướng Lý Lâm lạnh lùng nói.
Khóe miệng Lý Lâm léo lên một nụ cười quyến rũ: "Nếu không phải là thấy tên này đui mù truy cầu Tiểu Mạt, ngươi nghĩ rằng ta nguyện ý tới đây nhìn ngươi sao?"
Sở Ly Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, không đáp lại.
"A ~ "
Một tiếng hét thảm bỗng nhiên truyền đến, là một con D2 lặng yên không tiếng động đã leo lên tường thành, cắn cổ một một người đang đứng phòng thủ ở đó, cứng rắn ném hắn từ trên tường thành xuống mặt đất.
Chờ mọi người thò đầu ra nhìn xuống phía dưới thì, chỉ thấy vô số tang thi như giòi bọ, người nọ đã mai một ở trong dòng tang thi, huyết nhục bị cắn xé trong khoảnh khắc.