Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 648 - Chương 649: Huyết Chiến Duy Trì Liên Tục

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 649: Huyết chiến duy trì liên tục

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Lý Lâm ho khan ra một búng máu, cả người vô lực quỳ một chân trên đất, ngẩng đầu, sắc mặt trắng bệch nhìn Sở Ly Nguyệt, kiêu ngạo cười cười: "Không cần cảm tạ ta, nếu mà ngươi không phải xuất đầu vì hắn, ta cũng sẽ không ra tay cứu ngươi!"

Sở Ly Nguyệt sửng sốt chỉ chốc lát, thật không ngờ Lý Lâm lại dùng lời của chính bản thân đáp lại cho mình, làm cho nàng có chút dở khóc dở cười, cuối cùng cũng là chỉ mỉm cười cảm kích.

"U a, phối hợp quả nhiên là rất hoàn mỹ, quả thực chính là kỳ tích a."

Ma La Duyên Kha liếm môi một cái, khí chất cả người bỗng nhiên dữ tợn, huyết sát ngập trời, giọng điệu thay đổi, sát khí tràn ra, "Bất quá, vẫn phải là chết!"

Nhưng ở hắn đang chuẩn bị xuất thủ với Sở Ly Nguyệt thì, vô số sợi tơ trong suốt bao phủ hắn lại đây, cánh tay, chân, đầu, thân... tất cả đều bị quấn chặt, làm hắn không thể động đậy.

"Năng lực khống chế khôi lỗi!"

Ma La Duyên Kha híp hai mắt lại, quét về phía Bạch Uyển Tinh, hàn ý phụt ra.

"Ca ca ~ "

Như thanh âm đầu khớp xương ma sát vang lên, một thân ảnh nhợt nhạt móng tay mang theo khí thế bén nhọn, hướng về ánh mắt của hắn. Khi tới gần, ngón trỏ cùng ngón giữa liền biến thành kéo, móng tay dài nhỏ bén nhọn ẩn chứa hơi thở sắc bén, tựa như hai thanh tiểu đao tán lộ ra hàn ý, đâm thẳng hai mắt của hắn.

Ma La Duyên Kha phục hồi lại tinh thần từ kinh ngạc, khí cơ trên người tăng vọt, một cổ uy áp cường đại bạo phát ra từ trên người hắn, chấn đứt toàn bộ sợi tơ vô hình của của Bạch Uyển Tinh, cánh tay vừa nhấc, mu bàn tay liền đón đỡ ở phía trước cặp mắt của mình.

Hai cái móng tay bén nhọn này va chạm cùng mu bàn tay, "Khi ~ keng” phát ra một tiếng kim loại va chạm sau đó bị hung hăng bắn ra.

Cùng lúc đó, Bạch Uyển Tinh bị phá năng lực kêu thảm một tiếng, miệng phun máu tươi té trên mặt đất.

"Muội muội!"

Sắc mặt của Bạch Uyển Như đại biến, nhìn thấy Bạch Uyển Tinh thụ thương, khí tức trên người đột nhiên trở nên lăng lệ, đằng đằng sát khí trừng Ma La Duyên Kha, "Hỗn đản, ta giết ngươi!"

Hồng y khôi lỗi tiếp thu được mệnh lệnh...

"Ca ~ "

Thanh âm thanh thúy lại vang lên lần nữa, làm ra rung động kịch liệt rồi lại cực kỳ cổ quái, không hề có bất luận cái lực lượng gì trợ giúp mà có thể bay lượn, bay vút tới đỉnh đầu Ma La Duyên Kha, đầu ngón chân xoay chuyển, như viên bạn bắn xuống hướng cột sống.

Ma La Duyên Kha gắng gượng nhận một kích như vậy, nhưng lại không bị gì vẻ mặt dữ tợn cười nói: "Phế vật về nhà mà chơi búp bê đi!"

Vừa dứt lời, thân thể xoay cấp tốc, vũ động đùi phải tấn công.

"Oành ~ "

Hai chân nhô lên cao đối kích, tiếng đánh trầm muộn, tiếng đầu khớp xương nứt ra vang lên thanh thúy, khôi lỗi hồng y tựa như diều đứt giây bay ra khỏi tường thành.

Ma La Duyên Kha nâng cánh tay lên, một cái năng lượng màu vàng được phát ra, gào thét xẹt qua trời cao, lúc bắn trúng hồng y khôi lỗi, giống như một quả bom có uy lực to lớn bạo liệt, một đóa mây hình nấm bay lên, hồng y khôi lỗi này liền biến thành tro tàn.

Giải quyết xong hồng y khôi lỗi, ánh mắt Ma La Duyên Kha ngưng lại, dùng tốc độ cực nhanh xẹt qua mặt đất.

Chờ Bạch Uyển Như phản ứng kịp thì, chỉ thấy một bàn tay đã dừng lại ở trước mắt mình, cách mặt nàng không tới mười lăm cm, hai mắt nàng trợn tròn, một loại khí tức tử vong mãnh liệt bao phủ xuống, mồ hôi lạnh ùa ra toàn thân trong nháy mắt.

"Chết đi!" Ma La Duyên Kha cắn hàm răng, kiệt kiệt cười lạnh một tiếng.

Một đạo tia sáng năng lượng màu vàng phát ra từ trong bàn tay, con ngươi của Bạch Uyển Như xuất hiện vẻ kinh khủng, rồi nó xuyên qua đầu Bạch Uyển Như, sau đó thẳng tắp thâm nhập vào bức tường thành, chẳng biết tung tích, chỉ để lại một cái lỗ sâu hoắm chẳng biết có mấy phần, lớn như bát ăn cơm vậy.

"Oành ~ "

Bạch Uyển Như vô lực ngã xuống, đầu bị xỏ xuyên qua, máu loãng "Xì xào" ùa ra bên ngoài, rất nhanh chảy xuống đầy đất, tay trắng nõn của nàng lẳng lặng nằm ở vũng máu trong, thân thể dần dần làm lạnh đi, mất đi nhiệt độ vốn có.

Quân coi giữ trên tường thành đều trừng lớn hai mắt, hai chân như nhũn ra, nhìn thi thể Bạch Uyển Như trên mặt đất, ngơ ngác đứng ở tại chỗ, một loại cảm giác sợ hãi nhộn nhạo ở trong nội tâm.

Mà Bạch Uyển Tinh đã bối rối, triệt để bối rối, hoảng sợ nhìn Bạch Uyển Như nằm dưới đất, hết thảy thanh âm xung quanh cùng tất cả mọi người đã không còn tồn tại nữa, trái tim như là bị một bàn tay vô hình nắm lại, hít thở không thông.

Trong lòng chỉ có một thanh âm đang vang vọng: Tỷ tỷ... Tỷ tỷ nàng... Chết rồi...

"A "

Trong lúc bất chợt, nàng không khống chế được tâm tình, lệ rơi đầy mặt quát to một tiếng vọt tới, quỳ gối kế bên thi thể Bạch Uyển Như, ánh mắt run rẩy, vươn tay khẽ đẩy Bạch Uyển Như: "Tỷ, tỷ..."

Từng tiếng sợ hãi nghẹn ngào, xúc động linh hồn mỗi người ở đây.

Tới cuối cùng, trực tiếp biến thành tiếng khóc tê tâm liệt phế.

"Nhìn ngươi thống khổ như vậy, ta liền thành toàn cho người, đưa ngươi đi xuống gặp nàng đi, hắc hắc..." Ma La Duyên Kha xòe bàn tay ra, nhìn xuống Bạch Uyển Tinh từ trên cao, trong miệng phát ra tiếng cười âm lãnh.

Một tia năng lượng màu vàng kinh khủng, chậm rãi ngưng tụ ở trong lòng bàn tay.

"Dừng tay!"

Một tiếng quát mắng xé rách không gian, Vũ Văn Phục cuối cùng cũng xuất thủ, ý niệm lực hóa thành một bàn tay, hung hăng đập hạ xuống Ma La Duyên Kha từ không trung.

Uy thế mênh mông cuồn cuộn!

Khắp không gian đều đang rung động kịch liệt.

Ma La Duyên Kha ngẩng đầu, ánh mắt lộ ra vài phần chê cười: "Ý niệm lực của Thần tộc thì có gì đáng sợ!"

Khóe mắt như sắp nứt ra, hai chân giang rộng ra, giơ tay phải lên, đối chiến cùng bàn tay do ý niệm biến ảo thành.

Ầm!

Tường thành sắt thép hoảng động, mặt đất dưới chân Ma La Duyên Kha rạn nứt hướng ra bốn phía, hắn hiển nhiên là đã đánh giá thấp lực lượng của bàn tay này, hai chân khảm thật sâu vào trong tường thành sắt thép, cuối cùng bức bách hắn phải giơ tay kia lên, chống đối bàn tay khổng lồ.

"Cứu Bạch Uyển Tinh ra!" Vũ Văn Phục hướng Lãnh Mạc quát lên.

Lãnh Mạc gật đầu lĩnh mệnh, thi triển năng lực không gian, xuất hiện ở bên người Bạch Uyển Tinh đang bi thống vạn phần, ôm lấy nàng, lại thi triển không gian năng lực rời khỏi phạm vi bàn tay khổng lồ bao trùm.

Vũ Văn Phục không có cố kỵ nào nữa, rống to một tiếng, bàn tay khổng lồ nhất thời như thực chất hóa vậy, ngay cả vân tay cũng lộ ra rõ ràng.

Rống!

Giống dã thú rít gào, bàn tay khổng lồ làm rung động thiên địa, năng lượng bắt đầu bạo động, kình phong gào thét, cuồng phong thổi tóc Vũ Văn Phục rối loạn, nhưng thân thể hắn lại như một cây đinh đinh ở nơi đó, vào giờ khắc này, thân ảnh của hắn khiến người ta một loại cảm giác cao không thể leo tới.

Quân coi giữ trên tường thành hoảng sợ thất sắc, loại lực lượng rung động thiên địa như vậy thì đúng là lần đầu tiên họ được nhìn thấy, mang cho bọn họ lay động cùng sợ run vô hạn.

Cuồng phong dần dần dừng lại, một cái hố sâu ba bốn thước thật lớn xuất hiện ở chỗ bàn tay khổng lồ chụp xuống, sắt thép tường thành nứt ra, đã có một đạo vết nứt lan đến chân tường, làm người ta cảm thấy rợn cả tóc gáy, đại chiến như vậy thì sẽ hủy hoại toàn bộ tường thành, đến lúc đó, thiên thiên vạn vạn con tang thi sẽ xông vào Huyễn Thành, vừa nghĩ đến cái hình ảnh kia, mọi người liền tê dại da đầu một trận.

"Thần Tộc! ! !"

Một tiếng tức giận cao vút mà trầm thấp tiếng phát ra từ bên trong hố sâu, ngay sau đó, một bàn tay đưa ra khỏi cái hố, quần áo nửa người trên bị nghiền nát, trên người phun ra vài ngụm máu, Ma La Duyên Kha có chút chật vật leo lên tự trong hầm.

 

 

Bình Luận (0)
Comment