Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Triền miên suốt đêm, trời đã sáng mà Đường Tiểu Mạt còn đang ngủ say, khuôn mặt xinh đẹp hồng nhuận, trên mặt toát lên vẻ khí chất thanh thuần. Lăng Tu không có quấy rầy nàng, đứng dậy mặc quần áo tử tế, nhẹ nhàng đẩy cửa đi ra ngoài.
Bên cạnh chính là phòng Lăng Tuyết, mở cửa vừa nhìn, hết thảy vật phẩm bên trong gian phòng đều bay lên giữa không trung, bao gồm bàn, ghế, giường, đồ chơi..., Lăng Tuyết ngưng lại ở giữa không trung, đắm chìm trong mộng đẹp.
Đây là thứ Lăng Tu đã thấy nhiều lần, cho nên cũng không có bao nhiêu kinh ngạc, liền sử dụng ý niệm lực hút Lăng Tuyết ở giữa không trung đến trong tay mình. Khi Lăng Tuyết bị hắn ôm vào trong ngực, năng lực liền tự động tiêu trừ, gian phòng vật phẩm đều trở về chỗ cũ từ không trung.
Lăng Tuyết ngủ được rất sâu, đôi mắt đóng chặt, lông mi cong cong, khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú lộ ra vẻ rất điềm tĩnh.
Cưng chìu sờ sờ mái tóc của nàng, Lăng Tu thận trọng thả nàng lên trên giường mềm mại, đắp kín mền cho nàng một lần nữa.
Làm xong những thứ này, liền đi ra ngoài mua bữa sáng cho hai người, hai người đều thít ăn cháo thịt, địa phương mua cháo cách nơi này không tới năm trăm thước.
Đó là một cửa hàng chuyên môn cung cấp bữa sáng, không có chút sa hoa, nhưng lại nhìn rất sạch sẽ, thoải mái, một đôi phu thê là lão bản của tiệm này. Lấy hai phần vừa mới chuẩn bị rời đi thì, trước mặt liền bắt gặp hai nữ trung niên ăn mặc hoa lệ, một người trong đó còn có chút ấn tượng với Lăng Tu, chính là mẫu thân của Chu Hằng cô gái hôm qua hắn cứu.
Chu mẫu nhìn thấy hắn, thần tình nao nao, sau đó sắc mặt âm trầm trong nháy mắt: "Tại sao ngươi lại ở chỗ này? Ngươi làm sao tìm được nhà của chúng ta? Ta nói cho ngươi biết, đừng nghĩ tới việc dây dưa với nữ nhi của ta, ân cứu mạng của ngươi ta có thể dùng thứ khác báo đáp, ngươi đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!"
Lăng Tu giật mình, hắn thật sự là thật không ngờ Chu mẫu sẽ nói như vậy.
"Ngươi hiểu lầm!" Nhàn nhạt trả lời một câu, liền muốn rời khỏi, lười nhiều chuyện cùng loại con buôn này.
Mà lúc này Chu mẫu đang đơn giản đem chuyện đã xảy ra nói cho người phụ nữ áo xám bên cạnh, trực tiếp định nghĩa Lăng Tu thành con cóc mà muốn ăn thịt thiên nga.
"Thì ra là như vậy!"
Người phụ nữ áo xám hướng Lăng Tu nhìn với ánh mắt khinh bỉ, "Thanh niên, không có chuyện nhận ơn mà không báo đáp, ngươi cứu Chu Hằng từ trong tay hai lưu manh thì rất đáng giá biểu dương, nhưng ngươi không có khả năng bởi vì vậy mà muốn dây dưa với nàng, nàng với ngươi phải là người cùng một giai tầng, không lâu sau sẽ phải kết làm phu thê cùng một vị quân nhân coi giữ trường thành, quân coi giữ trường thành ngươi có hiểu không, đây chính là tiền đồ vô lượng, cho nên ngươi cũng đừng nghĩ cóc muốn ăn thịt thiên nga, ngươi không có vốn liếng này."
"Hảo hảo nỗ lực, tương lai xem có thể lăn lộn ra cái gì hay không, dùng vốn của ngươi thì đừng nghĩ đi việc vào bộ ARR, nhưng ít ra còn có thể sống yên ổn trong một công ty nào đó."
Chu mẫu nói mát, hừ nhẹ nói, "Không cho phép tìm nữ nhi của ta, bằng không đừng trách ta không khách khí."
Lăng Tu nghe những lời này liền không nhịn được muốn cười, là tức giận đến muốn cười, dừng bước lại, quay đầu lại, thản nhiên nói: "Hai vị, các ngươi nên đi y viện khám lại não đi."
"Ngươi nói cái gì?" Chu mẫu gầm lên.
"Cha mẹ ngươi là ai, sao lại không có giáo dục như vậy." người phụ nữ áo xám này lộ ra biểu tình chán ghét.
Lời này vừa hay chạm đến chỗ đau của Lăng Tu...
Phụ mẫu? Giáo dưỡng?
Từ nhỏ đến lớn, loại lời nói ác tâm này hắn nghe không ít, cũng càng chịu đủ rồi.
Đột nhiên, một cổ khí tức lãnh liệt phát ra từ trên người hắn, sát khí lành lạnh như cơn lốc bao trùm nơi đây.
Chu mẫu cùng người phụ nữ áo xám rùng mình một cái, đón nhận hai mắt của Lăng Tu, da gà nổi lên toàn thân, cảm giác mình giống như bị Độc xà nhìn chằm chằm vậy, tùy thời đều có thể bị ăn cả khớp xương cũng không còn.
"Ngươi... Ngươi muốn làm gì?"
Chu mẫu luống cuống, nhớ tới thân thủ Lăng Tu ngày hôm qua, rất sợ Lăng Tu sẽ động thủ đánh người, "Ta... Ta cho ngươi biết, nữ nhi của ta và con rể sẽ lập tức tới ngay, con rể ta là quân coi giữ tường thành, công phu lợi hại hơn so với ngươi, ngươi phải suy nghĩ kỹ hậu quả trước khi động thủ."
Lăng Tu thật không biết người nữ nhân này rốt cuộc lớn lên ở trong hoàn cảnh thế nào, phải có năm mươi tuổi không?, năm mươi năm hết tết đến mà như cho trong da người như vậy sao? Gặp người liền cắn, hắn có chút hối hận ngày hôm qua đã xen vào việc của người khác cứu người .
"Chu thẩm, các ngươi là nghĩ sai rồi không phải, vị tiểu tử này ở tiểu khu giai phúc bên cạnh, khẳng định không phải là vì theo dõi con gái ngươi, rồi lại nói, tiểu tử có bạn gái, thì càng không thể nào là đến dây dưa với con gái của ngươi."
Bà chủ cửa hàng kỳ thực vẫn chú ý tới chuyện đã xảy ra ở nơi này, lúc này thật sự là nhịn không được mà tiếng.
Tiểu khu Giai Phúc?
Chu mẫu cùng người phụ nữ áo xám đều nao nao, các nàng luôn luôn có điệu bộ lên mặt, tự nhiên sẽ hiểu tiểu khu giai phúc ở khu hai là thuộc về dạng nơi ở gì, đây chính là tài sản tư hữu dành riêng cho tập đoàn EVO, coi như là có tiền cũng không nhất định có thể đi vào ở, bảo an canh giữ tiểu khu Giai Phúc, đều là thành viên của tập đoàn EVO.
"Thiệt hay giả? dạng hắn nghèo kiết xác như thế này, sẽ là người ở trong tiểu khu Giai Phúc sao?" Chu mẫu không tin.
Bà chủ lắc đầu, cũng bị triệt để đánh bại, không muốn nói chuyện cùng loại người này, hướng Lăng Tu gật đầu lộ ra một nụ cười mỉm liền tiếp tục chào hỏi khách nhân.
"Mụ!"
Theo một tiếng dễ nghe êm tai vang lên, Chu Hằng kéo một cái túi xách đi đến nơi này, mặc một cái áo ngắn tay, quần áo tinh xảo, lộ ra vẻ xinh xắn lả lướt, cổ tròn lộ ra xương quai xanh xinh đẹp.
"Nữ nhi, sao chị có một mình ngươi đến, tiểu dũng đâu nè?" mặt mày Chu mẫu rạng rỡ nghênh đón.
"Hắn đi đỗ xe, chờ chút sẽ tới."
Chu Hằng Hồi đáp, lúc này, ánh mắt vừa vặn thấy rời ở trên người Lăng Tu, bóng lưng rất quen thuộc, nàng lập tức bước nhanh chạy vội tới.
Chờ khi thấy rõ khuôn mặt Lăng Tu, nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ: "Thật là ngươi nha, ta còn tưởng rằng vừa rồi là nhận lầm."
Lăng Tu nhàn nhạt liếc nàng liếc mắt: "Có việc gì?"
Chán ghét đối với Chu mẫu để cho hắn đối không có cảm tình gì với Chu Hằng, ngôn ngữ rất lạnh mạc.
Chu Hằng nhấp môi đỏ mọng: "Cảm ơn ngươi ngày hôm qua đã cứu ta, có thể nói cho ta biết tên ngươi là gì không?"
"Chúng ta không cần phải quen biết." Lăng Tu nói.
"Hừ, lạt mềm buộc chặt, chiêu cũ rồi, nữ nhi, đừng để ý đến hắn, tâm tiểu tử này rất đen, mới vừa rồi còn muốn động thủ đánh người." thanh âm Chu mẫu vang lên chói tai.
"Mụ, ta không cho phép ngươi nói hắn như vậy." Chu Hằng nhíu mày nói.
"Ngươi còn hướng về hắn? Hắn là người nào ngươi có rõ ràng không? Ta cho ngươi biết, nhân tâm hiểm ác rất đáng sợ, tiểu tử này khẳng định là bụng dạ khó lường, nói không chừng hai cái tên côn đồ ngày hôm qua chính là do hắn mời tới, vì diễn màn anh hùng cứu mỹ nhân, tranh thủ trái tim của ngươi, ta là người từng trải, ăn muối nhiều hơn so với ngươi ăn cơm, ngươi cũng đừng bị hắn lừa." Chu mẫu làm như có thể nhìn thấu tất cả mọi chuyện nói.
"Mụ, ngươi làm sao có thể nói chuyện như vậy."
Chu Hằng rất là quẫn bách, liền xin lỗi Lăng Tu, "Xin lỗi xin lỗi, mẹ ta nàng..."
"Không quan hệ, ta không chấp nhặt cùng bà lão ở thời kỳ mãn kinh." Lăng Tu mỉm cười, phong khinh vân đạm nói.