Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Lão đầu đang định xoay người rời đi, thì nhận ra hai nam một nữ, ba người đều mặc đồng phục màu xanh đậm, vị trí bên cánh tay trái, mang một cái băng tay in chữ "Lục".
"Di, thật là trùng hợp a Bạch Vũ, ở trên đường lớn mà cũng có thể gặp ngươi!" Lão đầu liếc mắt nhếch miệng mỉm cười chào hỏi.
"Phong thúc, ngươi lại đi ra người giả bị đụng ah?"
Tên cầm đầu nam tử dùng một loại giọng nói bất đắc dĩ nói, thân hình cao lớn, ngũ quan đoan chính, giữa hai lông mày lộ ra một cổ khí tức dương cương.
"Người giả bị đụng?"
Lão đầu vừa nghe, nhất thời cũng không cam tâm tình nguyện, gương mặt phàn nàn nói, "Bạch Vũ a, lần này ta thực sự không có giả bị đụng, xương bả vai ta vừa rồi còn bị một cái tiểu tử đụng gẫy nè."
"Phong thúc, ngươi lừa dối người khác còn chưa tính, thế mà còn lừa dối chúng ta." Bên cạnh nam tử đảo cặp mắt trắng dã nói.
"Đúng vậy, chúng ta đều biết ngươi có đánh thế nào cũng sẽ không thụ thương, sinh mệnh lực ngoan cường so với con gián, xương bả vai của ngươi bị đụng gảy, ai tin a." Nữ tử duy nhất cũng nhỏ giọng lên tiếng.
Tướng mạo xinh đẹp, màu da trắng muốt, con ngươi tinh lượng trong suốt, mang cái nón màu xanh của lục vệ quân, vài sợi tóc không an phận lộ ra từ dưới vành nón, vì nàng tăng một phần khí chất thanh thuần duy mỹ.
"Nha đầu kia, sao lại lấy ta ra so sánh với con gián bẩn thỉu kia."
Lão đầu thổi râu mép trừng mắt, sau đó lại tự vuốt ngực một cái, an ủi nói, "Tính toán một chút, thân là lục vệ quân, cũng không không chấp nhặt với các ngươi."
"Phong thúc a, ngươi cũng biết mình là người của lục vệ quân, có thể mỗi ngày đừng đi ra hãm hại lừa gạt nữa hay không, ảnh hưởng nhiều không tốt." Lý Dũng nói.
Vừa nghe lời này, lão đầu nóng nảy, đi tới trước mặt Lý Dũng, liền kích động kêu ầm lên về phía hắn: "DCM, ngươi nghĩ rằng ta muốn a, nếu như lục vệ quân về hưu mà có tiền lương nhiều một chút, ta phải dùng tới cách như vầy sao? bây giờ ta ăn bữa trước không biết bữa sau thế nào, hàng tháng còn phải giao tiền cho hải tặc, ta không đi hãm hại lừa gạt, tiểu tử ngươi phụ trách nuôi ta sao?"
Nói xong, trên mặt Lý Dũng đã tràn đầy nước bọt.
Trong mắt Vân Bạch Vũ lóe lên một tia bất đắc dĩ, chậm rãi nói: "Phong thúc, nếu mà không có tiền thì tới tìm ta, ta có thể cho ngươi mượn."
Lão đầu móc ra một điếu thuốc từ trong túi, liền hít vài hơi, mặt mày hớn hở nói: "Vẫn là Bạch Vũ có thể nói." Trầm mặc chỉ trong chốc lát, sau đó nói, "Được rồi, lập tức lại đến lúc tiến công cho đám quỷ hút máu kia rồi, hai mươi vạn Ruby, gạo, thịt cá, rau xanh các loại, mấy thứ này với tình huống Bích Loa Đảo bây giờ có thể cầm ra được sao?"
Ánh mắt Vân Bạch Vũ phức tạp nói: "Ngươi cũng biết?"
Thần tình của Lý Dũng và Hạ Mộng Đình ảm đạm xuống, Bích Loa Đảo hầu như ở vùng ven của thế giới này, cách Thần Thành mấy vạn km, thực lực lục vệ quân của bọn họ rất bạc nhược, dẫn đến Bích Loa Đảo vẫn bị hải tặc chèn ép khống chế, cách mỗi một tháng phải tiến cống một lần, tiếp qua chút thời gian, Bích Loa Đảo sợ là sẽ phải bị nghiền ép không có đường sống.
"Ta làm sao lại không biết, Trương gia đã sớm thong báo yêu cầu của bọn họ rồi." Lão đầu nghiêng đầu, tiếp tục hút mây nhả khỏi.
Trương gia?
Vừa nói đến Trương gia, vân Bạch Vũ hình như là bỗng nhiên ý thức được cái gì, nói: "Chúng ta có chút việc gấp phải đi Trương gia, cũng không bồi Phong thúc."
"Cái gì việc gấp?" Lão đầu buồn bực nói.
"Thôn dân có nói, có người vì đòi công đạo cho một đôi phu phụ, mà đơn thương độc mã đi gây sự với Trương gia, chúng ta nhất thiết phải đi ngăn cản." Lý Dũng nói.
"DCM, sao lại có thằng ngu ngốc như vậy, Trương gia há là người có thể tùy tùy tiện tiện trêu chọc? Nếu như để kinh động đám quỷ hút máu kia tới, tất cả mọi người trên đảo sẽ gặp tội." Lão đầu mắng.
Hạ Mộng Đình gật đầu: "Đúng vậy, ngay cả Trương gia mà cũng dám tìm, sao mà ngu vậy a, chờ khi ngăn được hắn, nhất thiết phải mời hắn đi tơi lục vệ quân ngồi một chút, dạy dỗ một trận thật tốt, miễn cho hắn làm chuyện ngu xuẩn liên lụy tới mọi người."
"Vậy được, các ngươi mau đi đi, đừng để tên kia làm loan." Lão đầu nhường đường.
Ba người Vân Bạch Vũ cũng không nói nhiều, bước nhanh về hướng Trương gia
Nhìn phương hướng bọn họ rời đi lại giống với hướng đại năng giả vừa rồi bản thân gặp phải, mặt lão đầu lộ vẻ kinh khủng, tự lẩm bẩm: "DCM, chẳng lẽ muốn tìm Trương gia phiền toái chính là cái tiểu tử kia sao??"
"Bạch Vũ!"
Muốn điểm, gọi lại vân Bạch Vũ ba người, chạy vượt qua bọn họ.
"Phong thúc..."
"Ta và các ngươi cùng đi Trương gia, tuy rằng ta đã về hưu, nhưng dầu gì ta cũng là người lục vệ quân, cũng có chút trách nhiệm. Việc này thoạt nhìn thì nhỏ, nhưng khi làm lớn chuyện thì sẽ chọc tới đám kia hải tặc kia, toàn bộ Bích Loa Đảo sẽ bị tao ương." Lão đầu nghiêm túc nói, trên mặt đầy cổ chính khí.
Vân Bạch Vũ suy nghĩ một chút, mặc dù người thích ham món lợi nhỏ thích chiếm tiện nghi, lừa người khác, hơn nữa coi tiền như mạng, nhưng thời khắc mấu chốt cũng phi thường có trách nhiệm, liền đáp ứng.
*
Mười phút sau đó, Lăng Tu đi tới phủ đệ Trương gia.
Tường vây kín cổng cao tường, có khí thế của đại môn, cửa vào để hai bức tượng sư tử bằng đá, nó khác cùng Nguyên Thế Giới, chúng nó dương nanh múa vuốt, khuôn mặt đáng ghét, hơn nữa còn lộ ra răng nanh hung ác, thoạt nhìn không giống như là sư tử, càng giống như là hai con dã thú đến từ Địa Ngục vậy.
Liếc nhìn trên cửa chính có khắc hai chữ "Trương gia", Lăng Tu nhấc chân, mặt không thay đổi đi vào bên trong.
"Người nào? Đứng lại!"
Bốn gã bảo vệ tiến lên chặn lại, quát lên.
Vừa dứt lời, hai thiết quyền mang theo uy thế kinh khủng nện ở trên ngực hai gã bảo vệ đầu tiên, lực lượng hùng hồn lấy chỗ tiếp xúc làm trung tâm lan ra bốn phía.
"Oa ~ "
Há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể hùng tráng như bị Man Ngưu đụng phải, trực tiếp bay ngược ra, hung hăng đập vào hai gã phía sau lưng.
Hai gã bảo vệ khác sắc mặt khẽ biến, đưa tay lên đón theo bản năng, vốn tưởng rằng có thể đón lấy đồng bạn, còn không đợi nâng cánh tay lên, thân thể như quả đạn pháo đập tới trên người của bọn họ.
"Răng rắc ~ "
Cánh tay bị bẻ gãy, máu tươi tư bắn ra, ngã xuống đất cùng với hai tên bảo vệ lao lên lúc đầu, miệng phun tiên huyết, thống khổ không chịu nổi rên rỉ.
Đúng vào lúc này, bốn người Bạch Vũ ngựa không ngừng vó chạy tới, thấy được một màn như vậy, nhất thời ngạc nhiên một trận.
"Bạch Vũ ca, tiểu tử kia có lực lượng hình như không kém ngươi." Lý Dũng nghẹn họng nhìn trân trối nói.
"Thảo nào có can đảm gây sự với Trương gia, thì ra là có một thân bản lĩnh."
Hạ Mộng Đình nói, "Bất quá nhiều nhất cũng chỉ là một cái mãng phu, ngu xuẩn không có một chút đầu óc!"
Mà Phong Tử Tiêu thì lại chửi rủa một tiếng: "DCM, thật đúng là tiểu tử kia."
"Phong thúc, ngươi quen biết hắn?" Lý Dũng tò mò hỏi.
"Chính là đối tượng ta vừa mới giả bị đụng."
Phong Tử Tiêu không chút nghĩ ngợi trả lời, lời mới vừa xuất ra liền ý thức được mình nói sai rồi, nét mặt già nua đỏ lên, liền nhe hai hàng răng lúng túng cười cải chính, "Không có ý tứ, nói sai rồi, không phải là giả bị đụng, là trên đường vô tình gặp phải, ha hả a..."