Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Hoàn cảnh trên Hương Đảo quả thật cũng không tệ, nhìn không thấy bất kỳ một miếng rác nào, mặt đất ngăn nắp sạch sẽ không gì sánh được, cho dù là một miếng giấy vụn nho nhỏ cũng nhìn không thấy.
Lăng Tu đi trên đường, trong lòng lâm vào suy tư, khủng long, Linh Hồ Tộc, hơn nữa còn mới gặp phải Tạp Địch Nặc có dáng dấp giống như đúc Ti Đồ Mộng, hắn đột nhiên cảm giác được tân thế giới càng ngày càng có ý tứ, cũng càng ngày càng vượt qua phạm vi hiểu biết của hắn, tâm tình cũng trở nên hưng phấn.
Cái tân thế giới này, thật giống như một tòa bảo sơn thần bí, đang chờ hắn từng chút từng chút đi đào móc bảo tàng bên trong.
"Oành ~ "
Đang khi hắn đi ngang qua một cái hẻm nhỏ thì, phía trước bỗng nhiên chạy tới một cái thân ảnh cao gầy, thân hình đang lảo đảo, thần thái hiện lên vẻ rất mệt mỏi và thở dốc, dù cho cách xa hơn hai mươi thước mà hắn vẫn có thể cảm giác được, nhưng thân ảnh này vẫn mạnh mẽ chạy vội qua hướng bên này, như là bị người đuổi theo vậy.
Tóc ngắn đen sẫm, khuôn mặt thanh tú, vóc người mạn diệu, liếc mắt nhìn là đã để cho người ta không khỏi nghĩ đến hai từ 'Mỹ lệ' và 'Điềm tĩnh'. Sau lưng nàng có bốn gã cầm theo đại đao đang truy đuổi, những người này không có gọi cũng không có kêu giết, chỉ là cúi đầu lạnh lùng toàn lực phong tỏa nữ tử này, sát ý lành lạnh, tràn đầy một cổ khí tức âm lãnh.
Bất quá, những tên gia hỏa đang truy đuổi này vẫn có chỗ cố kỵ, không dám quá mức tới gần cái thân ảnh cao gầy kia.
Lăng Tu có chút nhức đầu, thật không ngờ tình tiết này lại bị hắn gặp phải ở trong hiện thực. Có muốn ra tay giúp cô gái này hay không, thật đúng là cái lựa chọn khó khăn.
"Sưu ~ "
Lúc này, chỉ thấy nàng kia bỗng nhiên ngẩng đầu xoay người lại, một cái khuôn mặt xinh đẹp nhìn qua thì tuy rằng có chút cực kỳ mệt mỏi, nhưng hai tròng mắt vẫn đang giấu tinh mang, tay vừa nhấc, lộ ra một mũi tên bén nhọn, kèm theo một tiếng dây cung vang lên, ám tiễn như điện bắn về phía tên đang chạy trước nhất, tiếng tiễn bén nhọn dị thường.
Tuy là đang trong lúc truy đuổi, bốn người này cũng hao tổn không ít lực, nhưng những tên này cũng không dám có chút thả lỏng, bởi vì nữ nhân trước mắt có thân thủ rất cường đại, trong quá trình truy đuổi liên tục như vậy, chỉ cần hơi có chút không cẩn thận, sẽ để cho người nữ nhân này bắt được cơ hội đưa bọn họ vào chỗ chết.
Đối mặt với một mũi tên bất thình lình, tên kia liền vung cử bổng trong tay đâm ra, mặc dù là ở trong lúc vội vàng, lực đạo cũng vẫn rất mạnh, góc độ tấn công càng vô cùng tinh chuẩn, theo một tiếng kim loại vang lên, ám tiễn phóng tới hơi thay đổi phương hướng, bay qua lỗ tai của hắn, lưu lại một vết máu nhàn nhạt.
"Oành Oành ~ "
Không khác gì cái trục bánh xe biến tốc, hai gã này đã tập sát tới, ánh đao lóe lên, nhất tề chém về phía nữ tử.
Tay phải nữ tử run lên, dùng bao cổ tay thép cứng rắn ngăn trở hai đao, lập tức nhấc chân trái, đạp bay một người trong đó đi ra ngoài, áp lực được giảm phân nửa, nàng không có dư lực tấn công người thứ hai.
"Khi ~ keng"
Một tiếng âm vang trong vắt, cổ tay của nàng bị đối phương mạnh mẽ áp đến trước ngực, bởi vì khí lực, lui về phía sau ba bước. Một tên khác lao tới, tung ra một cái liên hoàn cước, trực tiếp đánh bung hai tay của nàng ra.
Nữ tử này hét thảm thất thanh, vẽ ra trên không trung một cái đường vòng cung, nện ở trước mặt Lăng Tu vừa mới chạy tới.
"PHỐC ~ "
Một ngụm máu đỏ tươi phun ra, nàng chật vật ngẩng đầu, khuôn mặt xinh đẹp hiển lộ vẻ mệt mỏi, trắng bệch như tờ giấy, trên người có thể thấy được hơn mười vết thương, trong đó một chỗ rất năng đang chảy máu.
Cái trán dường như bạch ngọc rịn mồ hôi, nàng cũng không có hướng Lăng Tu cầu cứu, ngược lại còn hướng Lăng Tu hô: "Nơi này nguy hiểm, nhanh rời đi, bọn họ... Bọn họ là hải tặc không có chuyện ác nào không làm!"
Hô xong sau đó, nàng liền giùng giằng bò lên, xoay người dũng cảm đối mặt với người truy sát nàng, thế nhưng thân thể lại không nhịn được nữa, lảo đảo ở tại chỗ, như uống say tùy thời đều có thể ngã xuống đất.
"Chết đi!"
Một tên lộ sát cơ, xông tới, trường đao trong tay hung hãn chém xuống nữ tử kia.
Hai mắt Lăng Tu ngưng trong, ôm nữ tử này vào trong lòng, chân phải như lò xo nén đến cực hạn được đá ra, nhanh chóng như điện, thời cơ cũng đắn đo phi thường tinh chuẩn, đá một cước vào trong ngực tên kia.
"Oành ~ "
Một tiếng trầm đục, tên kia giống như là diều trong cơn lốc, hoàn toàn không thể khống chế thân thể mà bay về phía sau, nện ở trên mặt đất bốn năm thước, khí huyết trong cơ thể sôi trào, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Còn lại ba gã thì tất cả đều lộ vẻ khiếp sợ, nhất thời bất ngờ ở tại chỗ, trong đầu bọn họ chỉ hiện lên một câu nói: Vừa rồi đã có chuyện gì xảy ra?
Nữ tử cũng ngạc nhiên một trận, thật không ngờ cái người vô tình gặp được này lại có thân thủ bất phàm như thế, tinh thần liền buông lỏng, cả người cũng nhịn không được nữa mà bất tỉnh đi.
"Ngươi là người phương nào?"
Lúc này, tên kia đã được đồng bạn nâng lên, vững vàng nắm đại đao, như lâm đại địch nhìn Lăng Tu, "Bằng hữu, hải tặc Thanh Long của chúng ta làm việc không liên quan gì tới ngươi, hay nhất là nên tránh ra, miễn gây phiền toái cho mình, lưu lại người nữ nhân này, ta cho ngươi an toàn rời đi, bằng không..." Hừ nhẹ một tiếng, thanh âm trở nên trầm thấp, "... Ngươi sẽ hối hận."
"Phải không?"
Lăng Tu thận trọng để nữ tử đã hôn mê xuống dưới đất, thản nhiên nói, "Nghe cho kỹ, ta chỉ cho các ngươi năm giây rời khỏi tầm nhìn của ta, một khi quá năm giây, toàn bộ các ngươi phải nằm ở nơi này!"
Nếu không nhịn được mà xuất thủ, vậy thì phải giúp tới cùng.
Nghe lời ấy, bốn người hai mặt nhìn nhau, có thể nói như vậy, đối phương không phải người ngu thì cũng chính là cao thủ tuyệt đỉnh, mà nhìn xem vừa rồi đối phương xuất thủ, có thể là người sau, nhưng thuyền trường của bọn họ bị giết, thù này không thể không báo, coi như là địch nhân mạnh hơn nữa, bọn họ cũng sẽ không lui về phía sau một bước.
"Cuồng vọng!"
Tên kia không có chần chờ, đầu phiến diện, hạ lệnh xuất thủ.
"Giết!"
Một người gầm rú xông tới, bước di động của hắn cực kỳ nhanh, trong khoảnh khắc đã đến gần Lăng Tu, đại đao nhanh như điện chém về phía Lăng Tu.
Lăng Tu vừa nhấc tay, tay trái bỗng nhiên vươn ra, nam tử này chỉ cảm thấy hoa mắt, hắn cũng không thấy rõ thì đã bị Lăng Tu vỗ trúng một cái.
"Ba ~ "
Tiếng thanh thúy vang dội, gương mặt tên này sưng đỏ bay ra ngoài, ở giữa không trung, còn phun ra vài cái răng cùng máu tươi, dáng vẻ rất là thê thảm.
"Giết!"
Một tiếng thét tràn ngập sát khí, hai gã nam tử khác cũng vọt tới, cầm đại đao bắn hàn quang khiếp người vây quanh Lăng Tu, nhãn thần sắc bén, sát ý như nước.
Lăng Tu bước ra hai bước về phía trước, giống như là thuấn di vậy léch qua đường đao của bọn họ, hai tay phân biệt nhấn vào vị trí huyệt Thái Dương của đối phương, hai cánh tay dùng sức hợp lại, hai tên này liền kịch liệt va chạm.
"Oành ~" đầu ông ông rung động, hai người không kịp kêu rên một tiếng đã như hai cọng mềm bùn ngã trên mặt đất.
"Rầm ~ "
Đánh bại hắn ba gã đồng bạn trong khoảnh khắc, tên kia cũng lạnh toát cả người, chật vật nuốt nước miếng một cái.
"Tự ngươi xuất thủ?" Lăng Tu quét về phía hắn, trên người tràn ra một cổ sát khí kinh sợ lòng người.
Tên kia khiếp sợ không thôi, cũng không ngờ tới sẽ đụng phải nhân vật mạnh mẽ bực này, giờ này khắc này, nội tâm hắn đã bất an, không biết nên xuất thủ hay thôi.
"Hay là để ta đi!"
Nhưng ở lúc này, Lăng Tu lẩm bẩm một tiếng, hóa thành một tia điện quang, đi tới trước mặt hắn trong sát na, tay phải hóa đao, nhanh chóng chém xuống đầu vai hắn.
Hai mắt tên kia tối sầm, không có bất luận đường sống, ngã xuống đất.