Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Bề ngoài của Man Ngưu nhìn thật thà phúc hậu thành thật, nhưng không ai coi hắn là một người thành thật, chỉ xem hắn là một đầu ma thú khát máu.
Sau khi chạy như điên rồi bắn lên trời cao, rồi cường thế hạ xuống, toàn bộ quá trình liền mạch lưu loát, hoa lệ hung hãn mà rất rung động ánh mắt, uy thế trên người thật là kinh khủng, để cho Linh Hồ Tộc chung quanh cảm thụ được một cảm giác áp bức rất mạnh.
Rất nhiều nữ tử Linh Hồ Tộc đã nhắm mắt lại nghiêng đầu qua chỗ khác không dám nhìn tới, tuy Lăng Tu ở trong mắt các nàng là người hèn yếu, nhưng các nàng sợ hãi khi nhìn thấy hình ảnh máu tanh, cũng tỷ như hiện tại, lúc Man Ngưu hạ xuống, Lăng Tu sẽ mất mạng tại chỗ, thân thể sẽ hóa thành một bãi thịt nát ở trong sát na.
"Thằng nhãi con, chết đi!"
Khuôn mặt của Man Ngưu vặn vẹo biến hình, khóe mắt như sắp nứt ra lộ ra một vẻ ngoan độc, nặng nề hét lên một tiếng, như điên như ma, sát khí doanh dã. Hạ xuống càng nhanh, uy thế cũng càng ngày càng kinh khủng.
Trên mặt Kỉ La, Lãnh Đồng, Cam Trì đều là dáng tươi cười ngoạn vị, chiến đấu như vậy mới thật sự đặc sắc tuyệt luân, động nhân tâm, quả nhiên phẫn nộ có thể để cho nhân loại kích phát tiềm lực toàn thân.
Nhưng vào lúc này, Man Ngưu hạ xuống...
"Ầm ~ "
Như thiên thạch rơi xuống đất, lực lượng vô cùng hóa thành gió bão điên cuồng bao trùm bốn phía, lôi đài run rẩy dữ dội, đất đá quay cuồng, bụi bặm nồng nặc giống như khói mù tản ra, trùng kích bực này, thật là kinh thế hãi tục, ánh mắt rung động.
Nhưng ở giờ khắc này, Kỉ La, Lãnh Đồng, Cam Trì nhất tề kinh sửng sốt, ánh mắt rung động, nhìn thân ảnh ngoài đám bụi bặm kia.
"Tránh... Tránh được?"
Đây là điều ba người cùng nghĩ tới, trong dự đoán của bọn hắn, nhìn qua thì vóc người của Lăng Tu gầy yếu như vậy, đối mặt với môt kích như vậy của Man Ngưu, thì làm sao có thể né được?
"Tên này làm thế nào?"
Cam Trì cau mày, không nháy mắt một cái nhìn Lăng Tu trên lôi đài, vừa rồi thật sự là quá nhanh, hơn nữa hắn thập phần xác định, vị trí Man Ngưu hạ xuống từ không trung tương đối tinh chuẩn, không có bất kỳ khác biệt, thế nhưng hắn căn bản không thấy rõ ràng Lăng Tu tránh ra như thế nào.
...
Khi bụi bặm chậm rãi tan hết, một cái hố to xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, bốn phía cái hố, là vết nứt rậm rạp như mạng nhện vậy, còn có vô số đá vụn nằm trên mặt đất, lần này cảnh tượng để cho người ta nhịn không được mà phải hít thật sâu.
Tuy rằng hai mắt Man Ngưu đỏ đậm, nhưng không có lập tức tấn công Lăng Tu, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Lăng Tu nói: "Xem ra ta đã nhìn lầm, ngươi cùng là một tên đáng gờm, bất quá ta rất muốn biết, vừa rồi vì sao ngươi không tiến lên lôi đài đối phó ta cùng bọn họ?"
"Cướp toàn bộ cá từ trên người ngươi, so với động thủ giết những người khác thì nó đơn giản hơn nhiều phải sao?" Lăng Tu cười, thản nhiên nói.
Man Ngưu đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức liền như là nghe được chuyện buồn cười nhất trên thế giới nở nụ cười: "Ta nói ngươi là một đối thủ đáng gờm, cũng không nói ngươi không phải là tên đáng sợ, giết ta? Chỉ bằng ngươi? Thằng nhãi con thực sự là biết trêu chọc cho người khác cười, ha ha ha..."
Nước mắt cũng bị bật ra, phình bụng cười to, còn khống chế không được mà vỗ vào bắp đùi.
Lăng Tu không nói nửa câu nói nhảm, ánh mắt băng lãnh, đi tới trước, thân thể giống một đạo Tật Phong chủ động lao tới hướng Man Ngưu, trực tiếp dùng hành động đẻ trả lời.
Di? !
Kỉ la nhịn không được phát ra một tiếng kinh dị, thầm nghĩ: Thật nhanh!
Trong con ngươi của Lãnh Đồng cũng xuất hiện một vẻ ngưng trọng.
Mà người Linh Hồ Tộc chung quanh lại rất là giật mình cùng không giải thích được...
"Tên nhân loại kia điên rồi sao, lại chủ động tiến hành công kích với Man Ngưu."
"Mặc kệ nó, dù sao hắn cũng nhất định sẽ bị chết rất thảm."
Man Ngưu càng vô cùng kinh ngạc đến cực điểm, thật giống như thấy được hình ảnh bất khả tư nghị kinh ngạc ở tại tại chỗ, khi Lăng Tu xông đến trước mặt thì, hắn híp hai mắt lại, hàn quang bắn ra bốn phía, trên mặt hiện lên biểu tình âm sâm: "Hắc hắc... Thú vị!"
Lăng Tu thần tình đạm mạc, chân trái chợt giẫm xuống, dùng chân trái làm trục, thân thể xoay chuyển, đùi phải mượn lực đạo vọt tới sinh ra lực lượng cường đại.
Lực lượng cương mãnh quay cuồng, không gian sinh ra tiếng gió thổi gào thét!
Man Ngưu rống to một tiếng, hai cánh tay hợp lại một chỗ, tinh chuẩn chặn lại bên sườn trái, hai người đụng nhau, bắn ra một tiếng nổ vang, lực lượng kinh khủng bao trùm hai người, tạo ra kình phong phất động, quần áo, không gian chung quanh sinh ra một đợt rung động.
"Thằng nhãi con, ngươi quá tự đại!"
Man Ngưu hướng Lăng Tu nhe răng cười, "Coi như là mười người như ngươi, ta cũng có thể..."
Thanh âm hơi ngừng, Man Ngưu chỉ cảm thấy một cổ lực lượng cường đại đến mức hắn không cách nào chống lại chuyền tới từ chân của Lăng Tu, dường như dã thú đang gầm thét, sóng biển đang nộ hống, hung hãn vô cùng, để cho hắn kinh hãi.
"A ~ "
Trong miệng nhịn không được hét thảm một tiếng, thân thể hùng tráng giống như một quả đạn pháo bay ra ngoài, xẹt qua không gian ba bốn thước hạ xuống lôi đài kiên cố, sau rơi xuống lôi đài, liền vừa giống như một quả cầu da quay cuồng nhảy tiếp tục bốn năm thước mới dừng lại, dừng ở vùng ven của lôi đài, nếu có đi thêm nửa thước, sẽ phải rớt xuống cái khe kia.
Cái gì...
Kỉ La Ngồi trên ghế đá chợt đứng lên, cặp mắt bang lãnh màu xanh nhạt kia tràn đầy vẻ khiếp sợ, ai có thể nghĩ đến, tên gia hỏa này có thể cứng đối cứng cùng Man Ngưu, còn có thể đánh bay Man Ngưu ra ngoài.
"Quái sự, thật là quái sự, một cước của tên kia có lực lượng lớn như vậy?" Lãnh Đồng cau mày nỉ non.
Cam Trì cũng kinh ngạc há to miệng, Man Ngưu là nhân loại mạnh nhất trong nhà giam này, một cước đá bay Man Ngưu, đây quả thực là chuyện khó có thể tưởng tượng, bỗng nhiên, hình tượng Lăng Tu ở trong lòng hắn trở nên cao to không gì sánh được.
"Hắn có thể dùng một cước đá bay Man Ngưu!"
"Ta là hoa mắt sao? Bay ra ngoài không là cái người điên kia sao?"
"Lẽ nào cái tên kia còn lợi hại hơn so với Man Ngưu?"
Mà Linh Hồ Tộc xung quanh nhìn thấy cũng hết hồn, đây là cái tên bởi vì sợ hãi mà không dám lên lôi đài sao? Đây là tên nhu nhược đứng ở phía dưới lôi đài hay sao? Đây là tên thần kinh thác loạn, phát điên rồi mới lao tới hướng Man Ngưu?
Không, tất cả đều sai rồi!
Vào giờ khắc này, nhận thức về Lăng Tu thoáng cái đã bị sụp đổ.
Mọi người cũng chân chính nghiêm túc quan sát Lăng Tu...
Một mái tóc đen bóng, anh tuấn, ngũ quan như đao tước vậy, da dẻ trắng nõn, hai lông mày lộ ra một cổ tuấn lãnh, ngạo nghễ, trên người tản ra khí tức từ chối người ngoài ngàn dặm.
Tại sao có thể có nhân loại có dáng vẻ hoàn mỹ như vậy?
Bọn họ ngạc nhiên hện, đó là một dáng dấp còn hoàn mỹ hơn so với Linh Hồ Tộc bọn hắn!
Lăng Tu đứng ở trên lôi đài, lông mày nhăn lại, bản thân vẫn không hài lòng với một cước vừa rồi, hắn vốn cho là lực lượng một cước kia đủ để đá Man Ngưu ra khỏi lôi đài.