Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 806 - Chương 807: Phục Yêu Trận Pháp

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 807: Phục yêu trận pháp

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Định nhãn vừa nhìn, ánh mắt Kỉ la phóng ra ánh sáng lam quang, những thứ lam quang này, bao phủ tất cả mọi người bọn họ ở bên trong.

"Mị hoặc yêu thuật! ?" Ngưu Kỷ Vũ cả kinh nói.

Đau nhức trên đùi, để cho cái trán hắn toát ra mồ hôi hột chảy ròng ròng, quỳ một chân trên đất, thân thể không cầm được mà run nhè nhẹ.

Kỉ la không nói tiếng nào, chỉ là nhìn hắn cười nhạt, lam quang trong mắt càng tăng lên.

"Oành Oành Oành ~ "

Âm hưởng trầm muộn vang lên liên tiếp, Ngưu Kỷ Vũ quay đầu nhìn lại, hai mắt bỗng nhiên trợn to, ánh mắt của hơn ba trăm thủ hạ dưới đều trống rỗng, như là mất đi linh hồn vậy, rồi cầm trường kiếm đâm đối phương, hơn nữa tất cả đều đâm vào bộ vị trái tim, không có bất kỳ tiếng kêu thảm thiết, người bị đâm chỉ ngã xuống đất, thân thể co quắp, máu loãng phun ra từ vết thương.

Tử vong đã được định trước, nhưng biểu tình trên mặt bọn họ vẫn đày vẻ đê mê, hiển nhiên vẫn còn đắm chìm trong huyễn cảnh xa hoa lộng lẫy không thể tự kìm chế được!

"Nghiệt súc, dừng tay cho ta!"

Ngưu Kỷ Vũ hét lớn một tiếng, cầm kiếm tập sát tới hướng Kỉ la.

Kỉ la phải bỏ dở yêu thuật mị hoặc, thân hình né ra, như linh hồ chạy tán loạn, đầu ngón chân chạm nhẹ vào trường kiếm của Ngưu Kỷ Vũ, chân phải mang theo kình phong cuồng mãnh đá vào cằm Ngưu Kỷ Vũ. Ngưu Kỷ Vũ nghiêng đầu tránh thoát, xoay người lại tung một kiếm về hướng Kỉ la, Kỉ la quát nhẹ, xoay chuyển thân thể, như Cửu Thiên huyền nữ, cao lãnh mà xinh đẹp quý phái.

Từng cước một, mỗi một chân đều quán chú lực đạo cương mãnh, dùng chân đối kiếm, gắng gượng ngăn chặn công kích của Ngưu Kỷ Vũ.

Nhóm hải tặc Thiên Yêu Sư hồi tỉnh lại từ trong yêu thuật mị hoặc, nhìn đồng bạn ngã trong vũng máu, rồi lại nhìn trường kiếm nhuộm máu tươi trong tay mình, nhất thời là sợ đến mức ném thanh kiếm xuống mặt đất, toàn thân nổi lên một tầng nổi da gà.

Khi thấy Ngưu Kỷ Vũ chiến đấu cùng Kỉ la, thì bọn họ đã hiểu vừa rồi bọn họ bị yêu hồ mị hoặc, mặc dù luôn luôn kiêu ngạo cuồng vọng trước mặt Linh Hồ Tộc, nhưng vào lúc này nhưng cũng cảm thụ được một cổ run sợ đến từ linh hồn, mị thuật như vậy, quả nhiên là tà ác để cho người ta sợ hãi, nếu không phải vì Ngưu Kỷ Vũ thuyền trưởng của bọn họ cắt đứt, tính mạng của bọn họ đều phải kết thúc ở nơi này.

"Thuyền trưởng, ta tới giúp ngươi!" Man Đại rống to một tiếng, chạy như điên lên.

"Cút đi, không có mệnh lệnh của ta, các ngươi ai cũng đừng dính vào."

Ngưu Kỷ Vũ quay đầu lại thét lên, tiếp theo liền huy động lợi kiếm, tựa như điên bổ về phía Kỉ la.

"Ngươi không sợ sẽ lại bại bởi ta sao?" Kỉ la hừ nhẹ nói.

"Thua ngươi? Khẩu khí thật là lớn!"

Ngưu Kỷ Vũ xuất từng chiêu sắc bén, hung ác độc địa, vũ động hăng say phong gào thét.

Tay Kỉ la đã huyễn hóa ra móng hồ ly, lông tơ màu trắng, móng vuốt đen kịt, huy động mang theo từng đạo quỹ tích hung ác độc địa.

Kiếm cùng lợi trảo chạm nhau, bắn ra thanh âm kim loại va chạm, còn có vô số tia lửa văng khắp nơi.

"Ông ~ "

Lợi kiếm xẹt qua, vô số nước mưa bị cắt ngang, kiếm khí bén nhọn dùng vô cùng càn quét ra.

Lợi trảo xuất chiêu rất cương mạnh mau lệ, tạo ra từng tán ảnh sắc bén...

Chiến đấu như vậy giằng co một đoạn thời gian rất dài, hai người đúng là chẳng phân biệt được trên dưới, trên người có rất nhiều tổn thương, trên mặt ngực của Ngưu Kỷ Vũ xuất hiện vài vết máu, mà bụng Kỉ la, vai, trên cánh tay cũng có kiếm thương, nhưn vì mặc áo màu đỏ, máu tươi tuôn ra không có đặc biệt nổi bật mà thôi.

"Thiên Địa Vô Cực, Càn Khôn Xoay Chuyển, phục yêu trận!"

Ngưu Kỷ Vũ thối lui về phía sau bảy tám thước, trường kiếm đâm xuống, hai tay không ngừng kết ấn ở trước ngực, tám khối màu vàng phóng lên cao từ dưới đất, giống một cái cũi vậy trói buộc Kỉ la ở bên trong.

Mỗi một khối đều khắc phù chú huyết sắc, phù chú này toát ra quang mang, để cho Kỉ la như bị kim đâm, thống khổ không chịu nổi.

"Lão tử muốn mạng của ngươi!"

Một tiếng gào thét ở nơi cổ họng cổn đãng ra, mười ngón tay của Ngưu Kỷ Vũ vung ra.

Tám khối này như là tiếp thu được một đạo chỉ lệnh, mang theo chi thế hủy thiên diệt địa hung hăng chụp về phía Kỉ la, trong nháy mắt cái cũi co rút lại thành một cái điểm nhỏ.

"Ầm ~ "

Lôi đài run rẩy dữ dội, đất đá quay cuồng, bụi bặm bốc lên tận trời.

"Trưởng lão!"

Linh Hồ Tộc trên khán đài rung động, lo lắng cho Kỉ la, trong bọn họ đại đa số nam tính đều siết chặt nắm tay, nhưng suy nghĩ tới thiên yêu sư tàn nhẫn như vậy thì lại chậm rãi buông lỏng ra.

Ba động năng lượng dần dần tán đi, bụi bặm cũng tiêu tán, ở trên lôi đài xuất hiện một cái hố to sâu một thước, bên trong thì loạn thành một đống.

"Khụ..."

Bẫy (cái hố) bên trong truyền ra từng tiếng ho khan, đợi cho bụi mù tán đi, liền thấy Kỉ la chật vật không chịu nổi quỳ một chân trên đất, y phục trên người vỡ vụn, lộ ra da thịt trắng nõn bên trong, mặc dù là trên người dính rất nhiều bụi bặm, cũng không ảnh hưởng vẻ đẹp của nàng.

"Ngươi lại thất bại!" Ngưu Kỷ Vũ rút lên trường kiếm, nhìn nàng.

Kỉ la thê lương cười cười, nếu mà không phải vì chiến đấu với Lăng Tu rồi lưu lại vết thương thì, nàng có mười thành nắm chặc việc đánh chết Ngưu Kỷ Vũ, chỉ là, trên thế giới này không có nhiều nếu mà như vậy.

"Không lời có thể nói?"

Ngưu Kỷ Vũ đi từng bước một tới trước mặt nàng, một cước đạp nàng ngã trên mặt đất, trường kiếm chỉa thẳng vào nàng, "Dám dùng mị hoặc yêu thuật đối phó lão tử, vậy lão tử sẽ thanh toàn ngươi, chờ khi trở lại trên thuyền liền hưởng dụng thân thể của ngươi, lão tử chơi chán sau đó, lại để cho thủ hạ không có ngày nào là không chơi ngươi, ngươi nói, cái chủ ý này làm sao?"

Kỉ la chỉ cảm thấy nhục nhã, cắn răng, tức giận nhìn chằm chằm Ngưu Kỷ Vũ: "Ngươi đùng mơ tưởng thực hiện được!"

Vừa dứt lời, dùng sức cắn đầu lưỡi của mình.

Ngưu Kỷ Vũ tay mắt lanh lẹ, khom lưng, bàn tay đưa ra, gắt gao nắm hai bên má của nàng, nhấc nàng lên từ dưới đất, lực đạo to lớn, khiến cho miệng Kỉ la căn bản không thể chọn cắn lại.

"Mẹ nó, ngươi dám cắn lưỡi tự sát thử xem, lão tử tiền không cần buôn bán lời, giết hết tộc nhân của ngươi!"

"Ngươi... Đê tiện!"

"Lão tử chính là hèn hạ, ngươi có làm thế nào đây? Cắn ta?" Ngưu Kỷ Vũ không chút khách khí ném nàng xuống đất.

Kỉ la nằm trên mặt đất, nhìn người Linh Hồ Tộc trên khán đài, nhìn ánh mắt bọn họ đầy sợ hãi, nàng thê lương nụ cười, Linh Hồ Tộc có bản tính thiện lương, đây cũng là nhược điểm lớn nhất của bọn họ. Vì bọn họ có thể sống đi xuống, hiện tại ngay cả sinh tử của mình nàng cũng không thể nắm lấy.

Vừa nghĩ tới cũng bị những thứ nhân loại bẩn thỉu này lăng nhục, nàng liền lại không có tư thái thân thong dong của trưởng lão Linh Hồ Tộc, giống như các nữ nhân khác mà rơi lệ.

"Mẹ nó, mưa này còn sau không dứt ."

Ngưu Kỷ Vũ nhìn bầu trời mắng một tiếng, lập tức xoay người ra lệnh, "Man Đại, Tường Long, các ngươi còn lo lắng cái gì, mau đem những yêu hồ này về trên thuyền, nhớ kỹ, phải trói chặt cho ta, nếu như chạy một tên, lão tử lấy đầu của các ngươi làm cầu đá."

"Vâng, thuyền trưởng!"

Man Đại và Tường Long cung kính trả lời một tiếng, tiện tay an bài hơn hai trăm hải tặc Thiên Yêu Sư chấp hành mệnh lệnh của Ngưu Kỷ Vũ.

 

 

Bình Luận (0)
Comment