Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Tử vong Vô Ảnh Cước, chính là dùng khó tốc độ ra chân khó có thể tưởng tượng, đạt được trạng thái vô hình vô bóng, công kích dày đặc như mưa rào, hơn nữa mỗi một chân đều quán chú hết thảy lực lượng toàn thân, chân chính xuất kích toàn lực, cường thế áp chế đối thủ.
Đây là chiêu số lợi hại nhất của Câm Điếc, Tường Long là người rõ ràng sự đáng sợ của chiêu số này, mới có thể nhịn không được mà thất thố!
Câm Điếc đang ở giữa không trung, dính sát vào Hoa Nguyệt, tử vong Vô Ảnh Cước liên tục oanh kích...
"Oành Oành Oành ~ "
Âm hưởng trầm muộn vang lên, Hoa Nguyệt không ngừng lui bước, chỉ cảm thấy xương sườn đang bị gãy từng cây một, ngay sau đó, lực lượng cuồng mãnh này trực tiếp tác dụng vào ngũ tạng lục phủ, giờ khắc này, giống một giao long đang quấy ở bên trong ngực nàng, đem ngũ tạng lục phủ nàng khuấy thành một nồi cháo nát vụn.
"Aba ~ "
Nương theo một tiếng gào thét sắc nhọn, vẻ mặt Câm Điếc dữ tợn, sau khi rơi xuống đất thì bắn người lên, thân thể linh hoạt, đùi phải vung lên, đầu ngón chân mang theo từng tiếng xé gió, đánh vào cổ họng Hoa Nguyệt.
"A ~ "
Hoa Nguyệt hét thảm thê lương, hung hăng bay về phía sau rớt ra ngoài, máu tươi tràn ra từ trong miệng mũi, tạo ra một đường vòng cung huyết sắc trên không trung. Nàng liền rơi gần Dao Linh Ngọc, chủy thủ trong tay "Loảng xoảng” một tiếng rơi xuống mặt đất.
"Hoa Nguyệt!"
Dao Linh Ngọc liều lĩnh, chạy vội qua, nước mắt làm tầm nhìn mơ hồ.
Ở trong ngực của nàng, Hoa Nguyệt tựa như một đóa hoa mỹ lệ điêu Linh, sắc mặt trắng bệch, miệng không ngừng chẩy máu, ngực càng lõm xuống, có vài chỗ đều bị xương sườn gãy đâm xuyên qua, máu loãng "Xì xào" phun ra ngoài.
"Tiểu... Tiểu thư, nhanh... Chạy mau..."
Hoa Nguyệt sử xuất tia khí lực cuối cùng trong thân thể nói ra một câu, nâng tay lên như là mất đi lực lượng chống đỡ của nó, tự do ngã xuống đất, không có bất cứ động tĩnh gì nữa, nàng liền nằm ở trong vũng máu, hai mắt trợn tròn, hai mắt mở lớn, tan rã vô thần, lộ ra vẻ tuyệt vọng và không cam lòng!
Giờ khắc này, Dao Linh Ngọc giống như là mất đi linh hồn vậy, cúi đầu ngơ ngẩn nhìn thi thể Hoa Nguyệt, ánh mắt kịch liệt run rẩy, ở trong lòng của nàng, Hoa Nguyệt không phải là tỳ nữ hầu hạ nàng, mà là bằng hữu như hình với bóng, thế nhưng... Thế nhưng hiện tại Hoa Nguyệt đã không còn nói chuyện với nàng được nữa, không còn ngăn cản nàng thương hại nhân loại nữa.
Không, đây không phải là thật, đây không phải là thật!
Nội tâm lực kiệt hò hét, trong lúc bất chợt cảm giác vô cùng âm lãnh, lạnh đến tận xương cốt, lạnh đến toàn thân nàng không ngừng run rẩy, thật vất vả mới dâng lên dũng khí đối kháng thiên yêu sư thì đã bị phá hủy không còn một chút, nàng ôm thi thể Hoa Nguyệt, tựa như một tiểu cô nương cô độc gào thét khóc rống lên.
Trong sát na, mưa lớn như là nước lũ ập xuống, bầu trời phủ đầy Lôi Điện, xé rách bầu trời, tiếng sấm sét gầm gừ rung động Sơn Hà.
Trong mưa gió, Kỉ La nhìn đặc biệt thê lương!
Lãnh Đồng cắn chặt lấy hàm răng, chật vật mở mắt, hung tợn trừng Câm Điếc và đám thiên yêu sư kia.
Thân thể Dao Linh Ngọc sợ run khóc, một tiếng khóc xé rách lòng người, khóc ở trong màn mưa chồng chất.
Bất lực, tuyệt vọng, thống khổ!
Khóc hoa lê trong mưa, người thấy liền thương...
"Mẹ nó, lẽ nào trận mưa này có liên quan tới cô nàng này?" Ngưu Kỷ Vũ ngẩng đầu, nhìn mây đen trên bầu trời âm thầm đắn đo nói.
"Thuyền trưởng, mưa này có một chút kinh khủng, chúng ta vẫn nhanh về thuyền đi thôi?." Tường Long lên tiếng nói.
Ngưu Kỷ Vũ cảm thấy không phải không có lý, ở đây ngây ngô có chút lâu rồi, trong lòng luôn có cảm giác không tốt lắm.
"Aba ~ "
Nhưng ở lúc này, Câm Điếc lại bạo khởi lần nữa, âm thanh gào thét lao tới hướng Dao Linh Ngọc, đầu ngón chân chỉa xuống đất, nhảy lên như linh hầu, lại lao đi như sói đói, tốc độ cực nhanh, phá vỡ màn mưa chồng chất, uy thế lôi cuốn kinh khủng, một cước đoạt mệnh càn quét về hướng Dao Linh Ngọc.
Kình phong gào thét, lực lượng kinh khủng đánh tan màn mưa!
Một cước này nếu là đá chúng, Dao Linh Ngọc sẽ cũng như Hoa Nguyệt vậy.
"Mẹ nó, nhanh để cho cái tên hỗn đản này dừng tay lại!"
Ngưu Kỷ Vũ rống to hơn, hồ yêu cực phẩm như vậy nếu như cứ chết đi như vậy, hắn nhất định sẽ mất ngủ hai năm, rồi lại nói, hắn hiện tại cũng hoài nghi trận mưa này có liên với Dao Linh Ngọc, có thể điều khiển khí trời, đây chính là người nắm trong tay lực lượng tự nhiên a, hắn thề phải cởi ra cái bí ẩn này.
Chỉ là, hắn la hét cớ nào đi nửa thì Tường Long cùng Man Đại cũng phản ứng không kịp, chỉ lao ra vài bước, rồi chỉ có thể trơ mắt nhìn Câm Điếc lao tới hướng Dao Linh Ngọc.
Sinh tử trong một chớp mắt!
Khuôn mặt Dao Linh Ngọc viết đầy vẻ kinh hoàng, nàng đã quên mất làm sao để chống lại, chỉ nhắm mắt lại, chờ tử vong phủ xuống.
"Linh Hồ Tộc Chúng ta... Đến đây kết thúc!" Kỉ la run giọng than nhẹ, hai mắt vô thần nhìn bầu trời ảm đạm trên đỉnh đầu, trong lòng không ngừng bi thương thở dài một trận.
Thiên quân một chi khắc, một tiếng rít chói tai đột nhiên phát ra, theo sát phía sau là một đạo thân ảnh thon dài phá tan màn mưa, oanh kích về phía Câm Điếc.
Biến cố đột nhiên để cho sắc mặt Câm Điếc đột biến, khí thế cương mãnh cùng với sắc bén vô cùng, đánh ra một đón hung hãn.
"Oành ~ "
Quyền cước tinh chuẩn chạm vào nhau, lực đánh vào hướng về hai bên.
Câm Điếc bị ép rút lui vài chục bước. Thân ảnh kia xoay tròn, cũng nhẹ rơi xuống đất, vững vàng đứng ở bên cạnh Dao Linh Ngọc.
Biến cố này sinh ra quá mức ngoài ngoài ý muốn, Ngưu Kỷ Vũ thở phào một cái, rồi cũng quan sát cái người mới tới này.
Gò má trắng nõn trơn bóng, con ngươi u ám thâm thúy giống ưng trong đêm tối, mái tóc đen bóng, mày kiếm anh tuấn để cho người ta không tự kìm hãm được, vóc người thon dài lại không khôi ngô, tản ra một cổ ngạo thị thiên địa quyết đoán.
Đám Linh Hồ Tộc cũng sửng sốt, kinh ngạc nhìn đạo nhân ảnh này.
"Là hắn?" khuôn mặt Kỉ la kinh ngạc.
Trên mặt Lãnh Đồng cũng lộ ra vẻ không giải thích được.
Lúc này Dao Linh Ngọc, cũng mở to hai mắt, khuôn mặt xinh đẹp nhi hiện lên vẻ khiếp sợ...
Từ góc độ của nàng, chỉ có thể nhìn khuôn mặt bên trái của người này, làm cho nàng có cảm giác không nói ra được.
"Ngươi... Ngươi trở về làm cái gì? Ngươi cũng giống đám thiên yêu sư này sao?"