Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Khương Hạo Tuấn tiến công như hổ, Man Đại như trâu như thú, hai người đều có lực lượng cương mãnh bá đạo, Cự Phủ cùng Long Đao, khi bọn hắn vung vẩy thần binh thì kình phong gào thét, không khí bị xé rách, mặt đất lôi đài bị bổ ra từng cái hố dữ tợn.
Ánh mắt Ngưu Kỷ Vũ co rụt lại, địch nhân liên tiếp để cho hắn sinh ra cảnh giác, đặc biệt một quyền vừa rồi còn đánh gẫy chân của Câm Điếc, để cho hắn cảm thấy áp lực chưa từng có, hắn và Linh Hồ Tộc đều có một cái nghi hoặc, đó chính là: Hai tên có thực lực không tầm thường này là ai? Là chui ta từ nơi nào?
"Hai tay của ta đã đói khát khó nhịn, thuyền trưởng, để cho ta đi tới giết cái tên hỗn đản đã đả thương Câm Điếc đi!"
Tường Long nhìn Lăng Tu cắn răng nghiến lợi nói, vừa rồi không có nghe theo mệnh lệnh của Ngưu Kỷ Vũ xông lên thử Dao Linh Ngọc để cho Ngưu Kỷ Vũ sinh ra ngăn cách đối với hắn, lúc này lại có một cái cơ hội xuất hiện, hắn làm sao có thể không nắm bắt được.
"Nếu đã khó nhịn, vậy ngươi đi ngay đi, đừng có kinh địch như Câm Điếc, xuất ra toàn bộ thực lực cho lão tử." Ngưu Kỷ Vũ nói.
"Ngài cứ yên tâm đi!"
Tường Long lớn tiếng rống to hơn, sớm đã siết chặt hai chân bỗng nhiên tung ra, thực lực đáng sợ không giữ lại chút nào, mang theo khí tức tàn nhẫn bắn thẳng về phía Lăng Tu. Song quyền cuồng mãnh như xe lửa gào thét, sát ý cuồn cuộn.
Giờ khắc này, khắp không gian phảng phất như có rất nhiều nắm tay, thế tiến công dày đặc như mưa rào!
"Đây là bá quyền của Tường Long đại ca?"
"Không sai, nó cũng giống như tử vong Vô Ảnh Cước của Câm Điếc đại ca, dùng tốc độ ra quyền cực nhanh để tấn cống, mỗi một quyền đều dốc hết tất cả lực lượng, người tiếp chiêu sẽ cảm thấy bốn phương tám hướng đều là thiết quyền, tránh cũng không thể tránh, tàn nhẫn bá đạo đến cực điểm."
"Có người nói ngay cả một đầu Kình Ngư cũng bị bá quyền của Tường Long đại ca giết trong nháy mắt, tiểu tử này sẽ chết chắc rồi!"
Nhóm hải tặc Thiên Yêu Sư ngạc nhiên cùng kính phục nghị luận.
Thân tín của Câm Điếc đã chạy tới cứu trị cho hắn, khi nhìn thấy tình cảnh này thì, lúc này liền đỏ ngầu mắt quát: "Tường Long đại ca, mau giết hắn, báo thù cho Câm Điếc đại ca!"
Trên mặt Lăng Tu không buồn không vui, đạm mạc giống như một mặt nước, hắn dùng nhu lực đẩy Dao Linh Ngọc ra, đơn độc nghênh tiếp bá quyền của Tường Long, trong bóng quyền ảnh dày đặc như mưa này, thân thể của hắn như Liễu Nhứ vặn vẹo né tránh, cho dù quyền ảnh dày đặc như mưa, cũng không có một quyền đánh vào trên người hắn.
"Tránh... Tránh được, điều này sao có thể?"
"Hắn là làm sao làm được?"
"Quyền ảnh dày đặc như vậy, mà lại không có một quyền đánh trúng hắn?"
Nhóm hải tặc Thiên Yêu Sư chấn kinh đến nghẹn họng nhìn trân trối, thật sự là khó có thể tưởng tượng khi Lăng Tu có thể né tránh được bá quyền.
"Này... Này..."
Kỉ la mở to hai mắt, nàng giao tiếp cùng nhóm hải tặc Thiên Yêu Sư cũng không phải ngày một ngày hai, biết rất rõ thực lực của Tường Long, nàng cũng lĩnh giáo qua bá quyền này, thiên hồ dạ hành của nàng ở căn bản là vô kế khả thi trước bá quyền, bởi vì mặc kệ hóa ra bao nhiêu Bạch Hồ cũng đều có thể bị bá quyền đánh nát bấy, thế nhưng Lăng Tu lại có thể không hoạt động nửa bước mà vẫn né tránh ở dưới sự công kích của bá quyền, chỉ cần xoay thân thể liền tránh được, đây quả thực là chuyện khó có thể tưởng tượng.
Tường Long đổ mồ hôi lạnh như mưa, trong lòng đã hoảng sợ đến cực hạn, phẫn nộ sớm đã biến mất không còn chút nào, hắn vốn cho rằng vừa rồi là do Câm Điếc sơ ý khinh thường, mới có thể bị đối phương dùng một quyền đánh gãy đùi, nhưng bây giờ hắn xác định, đối phương căn bản có thực lực đó, bằng không cũng sẽ không dễ dàng né tránh bá quyền của hắn như vậy.
Nhưng vào lúc này, hắn đột nhiên phát hiện đối phương biến mất ở trong tầm mắt.
Giờ khắc này, sợ đến hắn vong hồn cũng bốc lên, không khỏi lập tức tìm kiếm thân ảnh Lăng Tu ở khắp nơi. Đang lúc hắn quay đầu thì, một bàn tay năm ngón to như một cái lưới lớn bao phủ khuôn mặt của hắn lại, năm ngón tay mạnh mẽ mà hữu lực, ngay sau đó, một cổ lực lượng cường đại đến hắn căn bản không cách nào phản kháng nhấn hắn xuống mặt đất.
"Oành ~ "
Một tiếng trầm đục, toàn bộ đầu hung hăng đập vào trên lôi đài, mặt đất kiên cố nhất thời nát vụn, bụi bặm phi dương.
Va chạm này, Tường Long liền lập tức mất đi nửa cái mạng, cái ót phun máu loãng xì xào, miệng mũi cũng tràn đầy máu, chỉ nằm trên mặt đất, thân thể không ngừng co quắp.
Làm sao lại... Như vậy...
Hắn không thể tin được những gì đã phát sinh, hắn và Câm Điếc đều bị đối phương đánh bại bằng một chiêu, điều này sao có thể.
Xung quanh giống như chết im ắng, tất cả mọi người bị thực lực của Lăng Tu biểu hiện ra trấn trụ.
Dao Linh Ngọc trợn mắt hốc mồm, tim đập rộn lên...
Hắn đến từ đâu? tại sao hắn pải bang trợ Linh Hồ Tộc chúng ta?
Nội tâm của nàng không chỉ hỏi có một lần.
"Nhóm hải tặc Thiên Yêu Sư? Không gì hơn cái này!"
Khương Hạo Tuấn điên cuồng gào thét, long đao trong tay vũ động tao ra Khí thế cuồng bạo, giống như một trận sóng biển thật lớn phá hủy hết thảy vật cản lao về phía trước.
Man Đại tránh cũng không thể tránh, chỉ đành phải đem hai thanh Cự Phủ giao nhau đón đỡ ở trên đỉnh đầu.
"Khi ~ keng"
Long đao cùng Cự Phủ đụng nhau, kích phát ra một tiếng làm màng tai rung động đau nhức, lực lượng điên cuồng bao trùm tất cả.
"Răng rắc ~ "
Hai thanh Cự Phủ của Man Đại xuất hiện vô số vết nứt, sau đó nát bấy thành vô số vụn sắt rơi xuống mặt đất. Cùng lúc đó, long đao mất đi trở lực liền chém vào vai trái của Man Đại, rời đi bên phải của Man Đại, lưu lại ở trên người hắn một vết đao dữ tợn, máu loãng chẩy ra điên cuồng.
"A ~ "
Man Đại phát sinh một tiếng hét thảm tè ngã xuống đất, long đao xé rách hư không bức bách đi lên, mũi đao sắc nhọn đè ở trên yết hầu.
"Dám động một cái ta liền giết ngươi!" Trên mặt xuất một cái nụ cười trêu tức.
"Ngươi..."
Man Đại tức giận đến cực điểm, nhưng long đao tán thấu ra sát ý lành lạnh để cho hắn không dám có chút động tác nào, chỉ cắn hàm răng, không cam lòng cùng tức giận nhìn chằm chằm Khương Hạo Tuấn.
Thất bại, dĩ nhiên... Đều thất bại!
Ngưu Kỷ Vũ nhất thời khó có thể tiếp nhận chuyện như vậy, ba người trợ thủ đắc lực nhất của hắn, lại bại trong tay hai người này, điều này làm cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cảm thấy sỉ nhục, càng cảm thấy phẫn nộ.
"Các ngươi rốt cuộc là người nào? Muốn làm gì?" Hắn hướng Lăng Tu lớn tiếng hét lớn.
Lăng Tu bước về phía trước một bước, ánh mắt đạm mạc nói: "Mượn một số người dùng một chút!"
"Nguyên nhân, nói cho ta biết nguyên nhân, yêu hồ bộ tộc có liên quan gì với ngươi? Hay là giữa chúng ta có cái hiểu lầm gì?" Ngưu Kỷ Vũ tuy rằng phẫn nộ, nhưng hắn rất muốn làm rõ nguyên do trong này.
"Lời của ngươi lã nói hơi nhiều, bây giờ ngươi phải quản tâm, là bản thân nên thống khoái chết như thế nào mới đúng."
Thanh âm Lăng Tu lãnh cứng rắn đạm mạc, từ lúc hắn mới vừa bắt đầu, hắn đã tuyên án tử hình đối với Ngưu Kỷ Vũ, Dao Linh Ngọc tuy rằng không phải là Đường Tiểu Mạt, nhưng hắn lại cảm giác như Đường Tiểu Mạt bị khi dễ, hai tay của hắn đã dính đầy máu tươi, thì sao lại phải chú ý khi giết thêm một tên đầu lĩnh hải tặc.
Ánh mắt Kỉ la cùng Lãnh Đồng có chút ảm đạm, có chút tối nghĩa, Linh Hồ Tộc bọn họ từng vô tình đối đãi với đối phương như vậy, đối phương không có cừu hận, mà lại trợ giúp bọn họ, cứu Linh Hồ Tộc bọn họ vào thời khắc sinh tử tồn vong, thực sự để cho bọn họ cảm thấy rất xấu hổ.