Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Đao khí biến thành màu đen phá vỡ hư không, lộ ra khí tức âm tà quỷ dị, như từng tiếng sấm sét vậy, cuồng phong gào thét, không gian lớn như vậy giống như là muốn vỡ nát ra vậy.
Cuối cùng, năng lượng hoàng kim trên người Ngưu Kỷ Vũ đập nhau...
"Ầm ~"
Một tiếng kinh thiên động địa vang lên, đao khí màu đen cùng năng lượng màu hoàng kim đều không thấy đâu, hóa thành bụi bặm quay cuồng, không gian rung động, ba động kinh khủng dùng khi thế như bài sơn đảo lam về bốn phía, nơi đi qua, lôi đài liền vỡ nát, tiếng sấm nổ mạnh liên tục không ngừng.
Mọi người chung quanh đều bị kinh hãi thất sắc, đặc biệt là Linh Hồ Tộc, tất cả đều trợn to hai mắt, há to mồm, giật mình nhìn thân ảnh trên lôi đài này, bọn họ không biết Lăng Tu là ai, nhưng bọn họ biết rất rõ ràng, Lăng Tu đang bang trợ Linh Hồ Tộc, đánh đám người khi dễ Linh Hồ Tộc.
"Khụ... Khụ khụ..."
Bụi bặm dần dần tán đi, trên lôi đài truyền ra một tiếng ho khan, Ngưu Kỷ Vũ quần áo trên người bị nghiền nát không chịu nổi, máu tươi chảy ròng ròng, chật vật dị thường, hơn nữa còn không ngừng ho ra máu, hắn hoảng sợ nhìn Lăng Tu, trong mắt ngoại trừ nét kinh hoàng, cũng lộ ra phẫn nộ cùng không cam lòng.
Cắn răng nghiến lợi nói: "Mẹ nó, ta cũng không tin ngươi có thể không hạn chế số lần chém ra đao khí!" Lăng Tu mặt không chút thay đổi, con ngươi màu đỏ tươi nhìn thẳng vào hắn, sau một khắc, long đao trong tay chậm rãi giơ lên, dừng lại ở điểm cao nhất chỗ, dừng lại trong ngắn ngủi, cánh tay hạ xuống về phía trước, long đao chém ra một cái.
"Keng ~"
Lại là một đạo đao khí màu đen dài gần bảy trượng điên cuồng đánh tới hướng Ngưu Kỷ Vũ, mang theo uy thế xé rách không gian, làm người ta cảm thấy da đầu tê dại. Con ngươi của Ngưu Kỷ Vũ đột nhiên co rút, liền nhẩy qua một bên, tuy rằng đã tránh ra, nhưng đao khí màu này vẫn mang theo kình phong hung hăng ném hắn đi ra ngoài, miệng hắn phun tiên huyết, đúng là dùng tư thế chó gặm bùn mà ngã xuống.
"Ầm ~"
Phía sau truyền đến một tiếng vang lớn, nhìn lại, lôi đài đã bị đao khí vừa rồi cắt đứt, mười mấy bộ hạ của hắn phát ra tiếng kêu không cam lòng mà ngã xuống cái khé ranh đầy gai nhọn, bị xuyên thủng trong nháy mắt, tử trạng cực kỳ thê thảm.
"Mụ... Mẹ nó..."
Ngưu Kỷ Vũ khiếp sợ và sợ hãi đã không cách nào diễn tả bằng ngôn từ, cả người chỉ không ngừng tuôn ra mồ hôi lạnh, đối phương chém ra một đao thì đã có uy lực hùng hậu đáng sợ như vậy, còn để cho hắn đối chiến thế nào. hắn nhìn sang hướng Lăng Tu, không khỏi cả kinh run sợ, vết thương trên vai trái của Lăng Tu vừa mới bị hắn dùng Đào Mộc phi kiếm đâm thủng, đã khép lại với tốc độ cực nhanh, chỉ khoảng nửa khắc liền hoàn hảo như lúc ban đầu, ngay cả máu cũng bị lỗ chân lông hấp thu vào, nội tâm nhịn không được mà sợ hãi than: Đây rốt cuộc là cái quái vật gì a! Kỉ la, Lãnh Đồng, Dao Linh Ngọc cùng với đám Linh Hồ Tộc chung chúng cũng kinh ngạc không thôi, bọn họ cảm giác trên người Lăng Tu tràn đầy sương mù dày đặc, có quá nhiều điều thần bí.
"Sưu ~"
Nhưng vào lúc này, thân hình Lăng Tu đột nhiên biến mất ở tại chỗ, tựa như thuấn di đi tới bên người Ngưu Kỷ Vũ, giơ tay chém xuống, ô quang lóe lên, huyết lãng cuồn cuộn, một cánh tay của Ngưu Kỷ Vũ bay khỏi thân thể.
"A" Ngưu Kỷ Vũ kêu thảm, hoảng sợ nhìn Lăng Tu, thân thể không khống chế được mà ngã trên mặt đất. Lăng Tu giẫm chận tại chỗ tiến lên, đạp một cước ở mặt của hắn, giẫm toàn bộ đầu hắn vào trên mặt đất. Lực lượng trầm trọng như núi, để cho Ngưu Kỷ Vũ cảm giác đầu giống như là muốn vỡ tan ra vậy đau đớn khó nhịn, tiếng kêu thảm thiết tăng lên, miệng mũi tràn đầy máu, hắn hét lớn: "Ta không thù không oán với ngươi, vì sao ngươi phải hạ tử thủ với ta?" Lăng Tu không rên một tiếng, mũi đao long đao, chậm rãi hướng tới gần ngực của hắn. sát khí lành lạnh lạnh như băng!
"Dừng tay, ta là người của Hỏa Hoàng, ngươi giết ta, thì tương đương với việc đối đầu với Hỏa Hoàng, ngươi xác định có thể tiếp nhận được sự phẫn nộ của Hỏa Hoàng sao?" Ngưu Kỷ Vũ vội nói, mưu đồ dùng danh tiếng Hỏa Hoàng, chấn nhiếp Lăng Tu. Nhưng mà, trên mặt Lăng Tu không có chút rung động nào, như đã không còn chút tình cảm nào, long đao trong tay vẫn đâm vào ngực Ngưu Kỷ Vũ, chỉ chốc lát sau, mũi đao liền đụng chạm đến da thịt, đao sắc dễ dàng phá vỡ da thịt tiếp tục đâm vào, máu tươi trào ra, tiếng Ngưu Kỷ Vũ kêu thảm thiết trở nên đặc biệt thê lương.
Linh Hồ Tộc thấy được thì kinh hồn táng đảm, nhìn bóng người trên lôi đài bị phủ đầy sát ý, trong lòng toát ra một cổ lương khí, bọn họ vội vàng dùng tay che ánh mắt của trẻ nhỏ, không cho nó nhìn cảnh tàn nhẫn máu tanh như vậy.
"Ngươi nhất định sẽ trả giá thật lớn vì hành động hôm nay, nhất định sẽ..." trong miệng Ngưu Kỷ Vũ không ngừng phun máu, dùng ánh mắt cừu hận nhìn chằm chằm vào Lăng Tu. Con ngươi màu đỏ tươi của Lăng Tu lóe lên kịch liệt, long đao triệt để đâm xuyên qua lồng ngực của hắn. Ngưu Kỷ Vũ bị mất mạng, một đạo kim quang phóng lên cao, bay hướng về phía bầu trời xa xăm. "Đệt con mẹ nó, nhanh đánh tan nó, đó là tin tức hội báo cho Hỏa Hoàng, nhanh đánh tan nó!" Phong lão đầu thở hồng hộc, rốt cục đã chạy tới đài thi đấu hô to.
Khương Hạo Tuấn bị thương không nhẹ, căn bản không có thời gian đi đánh tan tia sáng nào. Lăng Tu bị ý niệm sát lục không chế thân thể, sẽ không nghe theo lời của Phong lão đầu, chỉ là ngẩng đầu, trơ mắt nhìn kim quang đi xa, biến mất ở chân trời.
"Xong!"
Phong lão đầu như bị hút hết tất cả khí lực vậy, xụi lơ ngồi chồm hỗm ở trên mặt đất, thất hồn lạc phách, lộ ra vẻ cực kỳ cực kỳ bi ai. Tiếp theo, hắn lại đứng lên từ trên mặt đất, thổi râu mép trừng mắt, không gì sánh được phẫn hận chạy đến trước mặt Khương Hạo Tuấn, dùng tẩu thuốc hung hăng gõ trên đầu Khương Hạo Tuấn một cái, "Đệt con mẹ nó, vừa rồi gọi các ngươi đánh nát nó, ngươi sao lại không nhúc nhích như khúc gỗ vậy, ngươi có biết hay không, chúng ta đã chọc đại phiền toái, chọc thiên đại phiền toái."
Khương Hạo Tuấn mang giải thích: "Lão mê tiên, ngươi không thấy trên người ta bị thương sao?"
"Thụ thương ngươi cái cây búa, thiên yêu sư buôn bán linh hồ, đây là vì cung cấp lợi ích cho Hỏa Hoàng, lợi ích này bị các ngươi chặt đứt, Hỏa Hoàng nhất định sẽ tìm chúng ta rồi bầm thây vạn đoạn."
"Không có việc gì, có Tu ca ở đây, quản hắn cái gì Hỏa Hoàng, hết thảy đều phải biến thành trùng!"
"Ba ~"
Phong lão đầu lại hung hang gõ đầu của Khương Hạo Tuấn: "Ngươi hiểu cái cầu, ngay cả Thần Tộc cũng hết cách, đủ để nói rõ bọn họ có thực lực khủng bố như thế nào, lăng tiểu tử lợi hại hơn nữa, cũng tuyệt đối không thể chống lại ngũ hoàng."
Rồi giậm chân, "Lão đầu ta biết không có ta ở đây thì các ngươi sẽ náo loạn mà, quả nhiên là không ngoài sở liệu của lão tử!"
Đá Khương Hạo Tuấn một cước, xoay người đi tới hướng Lăng Tu, cũng muốn quở trách Lăng Tu thật tốt một phen mới bỏ qua. nhưng mọi người, bao gồm chính hắn cũng không ngờ tới chính là, Lăng Tu rút long đao ra từ trong thân thể Ngưu Kỷ Vũ, mũi đao vừa chuyển, đúng là đâm một đao vào bụng của hắn.
"PHỐC ~"
Một phần ba thân đao xuyên vào phía sau lưng Phong lão đầu, trên đó dính đầy máu tươi. Máu rơi xuống mặt đất, mới đầu là một giọt một giọt, sau đó thì càng ngày càng nhiều. Phong lão đầu ngẩng đầu, khó có thể tin nhìn Lăng Tu: "Lăng tiểu tử, ngươi... Ngươi làm gì?"