Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 818 - Chương 819: Yêu Cầu Quá Đáng

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 819: Yêu cầu quá đáng

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Lăng Tu ngạc nhiên nhìn Phong lão đầu, bị hắn xuyên một đao qua bụng, không chỉ có không có trọng thương ngất đi, mà còn tinh thần đầy đủ như vậy, rốt cuộc là một đao kia của hắn đánh trật hay là sinh mệnh lực của lão gia hỏa này quá ngoan cường?

"Đệt con mẹ nó, ngươi nhìn cái gì, lẽ nào lão đầu ta không có nói với ngươi là ta đánh không chết sao?" Phong lão đầu vỗ mông đứng lên, biểu tình trên mặt lộ ra vẻ phi thường tự đắc.

Kỉ la, Lãnh Đồng, cùng với các Linh Hồ Tộc không khỏi mở to hai mắt, quả thực không thể tin được những gì mắt đã thấy được, bọn họ vừa mới thấy rất rõ ràng, bụng lão đầu này bị một đao đâm rách, người bình thường thì đã sớm không kiên trì nổi mà chết đi, làm sao có thể còn sinh long hoạt hổ đứng lên như vậy.

"Lão mê tiên, ngươi... Ngươi không sao?" Khương Hạo Tuấn không thể tin nói.

"Đương nhiên không sao, ngươi không thấy rằng vết thương của ta đã không còn chảy máu sao." Phong lão đầu quay đầu lại tức giận.

Lăng Tu đứng lên, nhìn về phía Phong lão đầu ánh mắt thay đổi có chút phức tạp, hắn phát hiện mình vẫn không có lý giải được lão đầu trước mắt này, hoặc là nói, trên người lão đầu này có quá nhiều bí mật. Hắn cũng không có mở miệng hỏi, nếu mà Phong lão đầu nguyện ý nói ra, cho dù hắn không hỏi thì Phong lão đầu cũng sẽ nói, còn ngược lại, cho dù hắn hỏi, Phong lão đầu cũng sẽ lấp liếm cho qua.

Nguy cơ của Linh Hồ Tộc đã đi qua, hình tượng của Lăng Tu đã in vào trong đầu của Linh Hồ Tộc, bởi vì thiên yêu sư vẫn khi dễ bọn họ, để cho vợ con bọn họ ly đều đã bị tiêu diệt, bọn họ có thể sinh hoạt trong vô lo vô nghĩ, không phải lo lắng đột nhiên có một ngày lại xuất hiện một đám người tới làm hại bọn họ.

Ở trong lòng Linh Hồ Tộc, Lăng Tu chính là sứ giả trời xanh phái xuống, cứu bọn họ trong lúc nước sôi lửa bỏng.

(Cung điện Linh Hồ Tộc)

Kỉ la mặc quần áo hồng y đứng ở cửa sổ, vóc người mạn diệu, dung hoa quý khí, có một bộ dáng vẻ uy nghiêm, làm người ta lặng yên kính ngưỡng, không dám nhìn gần.

Lăng Tu và nàng cách xa nhau không xa, cổ áo áo sơ mi trắng hơi rộng mở, ống tay áo cuốn tới trên cánh tay, lộ ra da thịt trắng nõn, mắt thâm thúy có thần, sống mũi thẳng, lãnh ngạo cô thanh.

"Cảm ơn ngươi đã cứu Linh Hồ Tộc chúng ta!"

Kỉ la đột nhiên hướng hắn khom mình hành lễ đáp tạ, nàng vẫn cho là nhân loại đều rất độc ác, nhưng người nam nhân trước mắt này lại không phải như vậy, chí ít đối với Linh Hồ Tộc bọn hắn mà nói thì không phải là như vậy.

Lăng Tu thản nhiên nói: "Nếu mà bảo ta tới đây chỉ vì muốn cảm tạ ta, vậy ngươi cũng không nhất định phải như vậy, bởi vì lúc đầu ta cũng không định giúp các ngươi."

Nghe nói lời ấy, Kỉ la cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, chán nản nói: "Đúng vậy, chúng ta từng tàn ác đối với ngươi như vậy, đưa ngươi lên đài thi đấu tiến hành sinh tử chiến, trong lòng ngươi nếu không có nửa phần cừu hận..."

Còn chưa nói xong cũng bị Lăng Tu phất tay cắt đứt, nhẹ nhàng cười cười, dáng tươi cười rất nhẽ nhàng, tuy là cười, lại làm cho người ta cảm thấy hắn không phải đang cười.

"Nếu không phải sau này xảy ra một việc, bây giờ ngươi không có cơ hội đứng trước mặt ta nói chuyện."

Đón nhận ánh mắt của Lăng Tu, Kỉ la nhịn không được mà rùng mình, nàng biết mình đã nhặt trở về một cái mạng ở dưới lưỡi hái của tử thần, nàng cũng rất rõ ràng, nếu không phải vì Dao Linh Ngọc, người nam nhân trước mắt này nhất định sẽ lấy tính mạng của nàng, dù sao thì nàng cũng là người khởi xướng việc tiến hành thi đấu sinh tử, hắn hận mình là quá bình thường.

"Xin lỗi!"

Tuy rằng trước đây đều mang theo vẻ cao cao tại thượng, nhưng bây giờ, Kỉ la chỉ có áy náy không gì sánh được hướng Lăng Tu khom mình hành lễ tạ lỗi.

Lăng Tu lẳng lặng nhín nàng một hồi, trên người tán ra uy áp, rồi lại cười nói: "Ta bị Linh Hồ Tộc các ngươi làm rất nhiều khuất nhục, nhưng ta cũng đả thương Linh Hồ Tộc các ngươi cũng rất lớn, bù qua bù lại thì đã không còn gì phải nói tính toán."

Kỉ la khẽ vuốt cằm, Lăng Tu quả thực giết Linh Hồ Tộc của bọn họ cùng khá nhiều, nhưng truy cứu tới nguyên nhân, cũng là do Linh Hồ Tộc bọn họ có lỗi trước, còn nữa, nếu không phải Lăng Tu, tất cả tộc nhân Linh Hồ Tộc bọn họ đều sẽ bị thiên yêu sư Ngưu Kỷ Vũ bắt đi, xem như nô lệ mà buôn bán đến các nơi trên thế giới, sẽ sinh hoạt như trong địa ngục, nếu mà so sánh thì, việc Lăng Tu làm nó không là gì cả, nàng càng thêm không có lý do gì để trách Lăng Tu.

"Nếu mà không có chuyện gì thì ta sẽ đi trước, bọn họ còn đang chờ ta." Lăng Tu không muốn lãng phí quá nhiều thời gian ở trên linh đảo, hắn chỉ hi vọng nhanh đi đến Thần Thành một chút, nhìn thấy phụ thân của hắn.

"Chờ một chút (, ta còn có cái yêu cầu quá đáng, hi vọng ngươi có thể đáp ứng." Kỉ la thất thanh kêu lên.

Yêu cầu quá đáng?

Lăng Tu quay đầu lại, nhìn nàng.

"Mang theo Dao Linh Ngọc, mang nàng đi Thần Thành được không?." Kỉ la nói.

Lăng Tu nhíu lông mày lại, cười nói: "Ngươi xác định ngươi không có bị phát điên chứ?"

Kỉ la lắc đầu: "Ta là chân thành khẩn cầu ngươi." Ánh mắt như có điều suy nghĩ nhìn về phía ngoài cửa sổ, chậm rãi nói, "Dao Linh Ngọc là tộc trưởng Linh Hồ Tộc của chúng ta, nhưng nàng còn chưa thể đảm nhiệm được vị trí tộc trưởng này, nàng yêu cần mạnh hôn, cần phải được rèn luyện, càng phải khai thác ra cổ lực lượng thần bí trong cơ thể nàng."

"Sau đó thì sao?" Lăng Tu mặt không chút thay đổi.

Kỉ la nói: "Ta hi vọng ngươi có thể đáp ứng ta, mang theo nàng đi tới Thần Thành."

"Ngươi yên tâm với ta như vậy?" Lăng Tu hỏi lại, trên mặt mang theo vẻ tươi cười.

Kỉ la gật đầu, nàng đã có hơn hai trăm bốn mươi tuổi, nhưng nàng lại như một nữ tử hơn ba mươi tuổi mà thôi, làm cho nàng có một đôi ánh mắt hiểu rõ đạo lí đối nhân xử thế, tất nhiên nàng cũng biết Lăng Tu trở về đều bởi vì Dao Linh Ngọc, nên đương nhiên sẽ yên tâm đối với Lăng Tu.

Mặt khác, Dao Linh Ngọc quả thực cũng cần rèn luyện, phải có rất nhiều kiến thức, như vậy mới có thể trở thành tộc trưởng Linh Hồ Tộc của bọn họ; cuối cùng, theo tin tức nàng biết, người đã từng được Hồ Tộc bọn họ Linh cứu, luôn mồm đáp ứng không đem vị trí linh đảo nói cho người khác biết, nhưng khi rời khỏi linh đảo thì lại lập tức đem tin tức nói ra, dẫn đến linh đảo bọn họ bị quấy rầy, càng bị Ngưu Kỷ Vũ để mắt tới.

Đây hết thảy tất cả, cũng phải để cho Dao Linh Ngọc rời khỏi linh đảo, đi theo tên trước mắt này đi tới Thần Thành là cực kỳ cần thiết!

"Ta cự tuyệt!"

Lăng Tu đơn giản dứt khoát trả lời ba chữ, để cho Kỉ la như rơi vào hầm băng.

Nàng cơ hồ liền hỏi theo bản năng: "Vì sao?"

"Rất đơn giản, ta không muốn mang thêm rắc rối!" Lăng Tu thản nhiên nói.

Mặc dù khi ở Nguyên Thế Giới đã không biết ăn cái mê hồn được gì mà đem theo Đường Tiểu Mạt, nhưng về sau cũng chứng thực được Đường Tiểu Mạt cũng không phải là bình hoa, trái lại còn để cho hắn yêu thương, đây là ngoài ý muốn đẹp nhất, nhưng ngoài ý muốn chỉ có thể phát sinh một lần, nếu phải lựa chọn nữa, hắn tự nhiên sẽ lựa chọn không mang theo.

"Oành ~ "

Lúc này cái cửa bị đẩy ra, Dao Linh Ngọc chạy vội vào, thoáng cái chạy đến gần hắn, mắt đầy vẻ kiên định nhìn hắn: "Ta không phải là bình hoa, ta cam đoan sẽ không mang rắc rối cho ngươi!"

Hoa Nguyệt chết, đối với nàng mà nói thì nó là kích thích phi thường lớn, nếu mà lúc đó nàng có đầy đủ thực lực cường đại, Hoa Nguyệt liền có thể không chết.

Cho nên, khi Kỉ la đưa ra ý kiến để cho nàng theo Lăng Tu đi lịch luyện thì, nàng không cần phải suy nghĩ thì liền đáp ứng. Nàng muốn trở nên mạnh mẽ, để mình có thể đảm đương một phía, sau đó trở về bảo hộ người Linh Hồ Tộc.

 

 

Bình Luận (0)
Comment