Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Là thượng tầng trong Hải Vệ Quân, Lâm Dao cũng ngẫu nhiên biết được Huyết Dạ Tộc, có người nói sau khi Thần Tộc thống trị thế giới này, liền có lực lượng mới xuất hiện, mục đích là phủ định lại sự thống trị của Thần Tộc, được gọi là phản quân, mà cao tầng của chi phản quân này, lại là Huyết Dạ Tộc.
Thực lực của Huyết Dạ Tộc đều rất cường đại, đặc biệt bọn họ có một loại phương thức công kích gọi là —— Huyết Quang, có lực sát thương kinh khủng, có thể dễ dàng xuyên thấu quân hạm chế tạo từ sắt thép, Huyết Dạ Tộc thuần chủng có thể thả ra Huyết Quang, có thể xuyên thủng một ngọn núi lớn, uy lực vô cùng, làm người ta nghe thấy thì phải biến sắc.
Nội tâm Lâm Dao khiếp sợ vô cùng, nếu mà Lăng Tu thực sự là Huyết Dạ Tộc thì, như vậy sự xuất hiện của hắn rất có thể là một mưu đồ, ca ca của nàng Lâm Hải cũng vừa mới ngăn cản kế hoạch của hắn mà bị sát hại.
...
Bên trong hố sâu truyền ra từng đợt tiếng bước chân, Trọng An đi ra từ trong đám bụi, hắn khôi phục dáng dấp nhân loại, thoạt nhìn có chút chật vật, trên người khắp nơi đều là vết thương, vai trái bị Huyết Quang xỏ xuyên qua đang không ngừng tràn máu tươi, trên mặt cũng dính đầy vết máu.
"Ta hỏi ngươi nói, ngươi có quan hệ thế nào với Huyết Dạ Tộc?" Hắn nhìn chằm chằm Lăng Tu lớn tiếng quát nói, tâm tình lộ ra vẻ kích động dị thường.
Lăng Tu lạnh lùng nhìn hắn một hồi, thản nhiên nói: "Không có bất kỳ quan hệ gì!"
"Không có bất cứ quan hệ gì mà ngươi biết được cách thi triển Huyết Quang?" khóe miệng Trọng An co rúm, híp hai mắt lại bùng lên hàn quang dữ tợn.
"Huyết Quang? Thì ra chiêu này kêu là Huyết Quang a!" Lăng Tu cúi đầu nhìn tay phải của mình, khóe miệng lộ ra một nụ cười tà mị.
"Không thừa nhận cũng vô ích, ngươi chính là Huyết Dạ Tộc, công địch của thế giới."
Trọng An bạo phát sát ý, uy áp mạnh mẽ dường như cơn lốc lấy hắn làm trung tâm bao trùm hướng ra bốn phía, đất đá trên mặt đất đang hơi rung động, "Huyết Dạ Tộc đều đáng chết, lão tử thấy một thì giết một, thấy hai thì giết một đôi, tiểu tử, ta nhất định sẽ đem ngươi ra thiên đao vạn quả!"
Đang nói chuyện, hình thể hắn không ngừng lớn lên, không quá nửa phút, thân thể của hắn liền cao chừng bốn năm trượng, như một tòa núi lớn, vẻ mặt trở nên càng thêm dữ tợn đáng sợ, mặt đất dưới chân hắn không cách nào tiếp nhận thể trọng của hắn mà bắt đầu sụp xuống, tại dưới màn mưa này, hắn giống một Ác Ma đến từ thế giới thần thoại.
Lâm Dao khó có thể giữ vững bình tĩnh: "Thiết Thiết, năng lực của Trọng An không phải là thú hóa sao? Hắn còn có thể hóa thanh khổng lồ hay sao?"
Vậy mà lúc này Thiết Thiết lại như mất hồn hai mắt đẫm lệ giàn giụa nhìn chằm chằm vào Lăng Tu, nắm tay nắm chặt lại, trên khuôn mặt nhỏ nhắn viết đầy cừu hận: "Ba mẹ của Thiết Thiết đều là bị Huyết Dạ Tộc sát hại, Thiết Thiết hận Huyết Dạ Tộc." hai mắt nàng đỏ đậm, bay lên không, vươn hai tay, tinh chuẩn phong tỏa Lăng Tu, "Gấp ngàn lần trọng lực!"
"Oành ~ Oành ~ "
Hai chân Lăng Tu lún sâu vào dưới nền đất, dưới kỹ năng này, thân thể hắn bị trói buộc rất lớn.
Cùng lúc đó, Trọng An giẫm chận chạy như điên, đại địa bị hắn đạp rung động kịch liệt.
"Chết đi!"
Một tiếng gào thét đầy rung động, sau khi chạy hơn mười thước thì bỗng nhiên nhào lên, thân thể cao lớn giống như một tòa núi lớn đập xuống hướng Lăng Tu.
Lăng Tu cắn răng, muốn tránh ra nhưng không thể được, chỉ đành rống to một tiếng đón đỡ một chiêu này.
Tiếng hai người gào thét như sấm sét vang vọng thiên địa...
"Ầm ~ "
Trọng An rơi xuống, làm cát bay đá chạy, cát bụi che trời, đại địa rung động, phòng ốc bên trong phương viên trăm mét đều bị sụp đổ, trên mặt đất xuất hiện một cái khe dữ tợn như là bị bàn tay vô hình đập vỡ ra.
Giờ khắc này, thiên địa đều hoảng động!
"A..."
Từng tiếng hoảng sợ kêu thảm thiết vang lên, là đám Hải Vệ Quân xui xẻo rớt xuống cái khe sâu không thấy đáy này.
Dao Linh Ngọc ôm thật chặt một cây cột sắt trên mặt đất, từ từ nhắm hai mắt, chịu đựng cổ cuồng phong này.
Lâm Dao nhặt lên trường kiếm của mình, thân kiếm cắm vào mặt đất, dựa vào cái phương thức này để chống đỡ thân thể của mình không có bị hất bay đi ra ngoài.
Cuồng phong này giằng co chừng ba bốn phút mới dần dần ngừng nghỉ, Dao Linh Ngọc mở mắt ra vừa nhìn, nhất thời cả kinh trợn mắt hốc mồm, địa phương vốn là đường phố này, hôm nay đã biến thành một mảnh phế tích, khắp nơi đều là ngói xếp, cát bụi tựa như khói thuốc súng lượn lờ trên không.
Nàng nằm mơ cũng không có nghĩ tới một nhân loại lại có lực lượng có thể đạt tới loại trình độ này!
Lúc này, truyền đến thanh âm cát đá ngã nhào...
Thân thể Trọng An khổng lồ kia đứng lên, liếc nhìn cái hô to bị hắn đập ra, Lăng Tu tựa như một cái đinh đóng xuống mặt đất, chỉ còn lại có một cái đầu ở lại bên ngoài, con ngươi màu đỏ tươi đang lạnh lùng liếc nhìn hắn.
"Ha ha ha! ! !"
Dữ tợn, quái dị, tiếng cuồng tiếu khàn khàn kích động toàn trường, Trọng An như là đánh mất lý trí phóng lên cao, nhảy cao đến trăm mét, sau đó lại rơi xuống.
Lúc đầu chỉ là một điểm đen, điểm đen càng lúc càng lớn, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, mọi người trên mặt đất chỉ cảm thấy một Cổ uy áp Cường hoành áp bọn họ không thở nổi.
Lăng Tu cắn chặt hàm răng, cái trán nổi lên gân xanh, ở dưới tác dụng của trọng lực, thân thể hắn giống như là bị dây thừng vô hình trói buộc lại, trong chốc lát không thể nào động đậy, chỉ phải trơ mắt nhìn hai chân Trọng An đạp xuống.
"Ầm ~ "
Một tiếng vang lớn truyền ra, Trọng An như thiên thạch rơi xuống đất, gió bão kinh khủng hướng về bốn phía.
Trọng An cuồng tiếu tiếp tục nhảy lên cao, lại một lần nữa đạp lên Lăng Tu, hố to bắt đầu kịch liệt khuếch trương kích cỡ, đá vụn bay loạn, cát đất quay cuồng, đừng nói người, liền ngay cả đại địa cũng không chịu nổi, một đạo khe rãnh sâu mấy trăm thước xuất hiện.
Chính Nghĩa đảo vốn chính là do một ngọn núi lửa phun trào hình thanh từ đáy biển, khe rãnh này để cho tầng ngoài trở nên bạc nhược, có nham tương mang áp lực thật lớn nóng hổi phá tan cách trở, phun trào ra từ cái khe này, phảng phất như đại địa đang bắn máu tươi.
"A a a ~ "
Có tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt, nham tương phun lên trời rồi hạ xuống, mọi người chỉ cần đụng chạm đến một giọt, thì huyết nhục sẽ bị tan rã, nó như là a- xít sun-phu-rit đậm đặc vậy.
Chính Nghĩa đảo thoáng cái lâm vào hỗn loạn...
"Thiếu tá, mau dừng lại, nếu còn tiếp tục, Chính Nghĩa đảo sẽ bị ngươi hủy diệt!" Một người tướng lĩnh Hải Vệ Quân hướng Trọng An, cầu khẩn kêu lên.
Nhưng mà, lúc này Trọng An đã hoàn toàn mất đi lý trí, tựa như điên vậy chỉ không ngừng nhảy đến trên cao.
Dữ tợn, quái dị, tiếng cười khàn khàn điên cuồng kích động ở giữa thiên địa!
"Thiếu tá, a..."
Tướng lĩnh Hải Vệ Quân này còn muốn khuyên can, thì một dòng nham tương phun ra từ khe rãnh, rơi xuống người hắn, thân thể huyết nhục nhất thời bị tan rã không còn một mảnh, biến thành một đạo khói trắng lượn lờ.
Lúc này Chính Nghĩa đảo, không khác gì thế giới xuất hiện ngày tận thế vậy!