Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 841 - Chương 842: Huynh Đệ Gặp Lại

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 842: Huynh đệ gặp lại

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Đây tự nhiên là Trương Nhất, hắn vốn chuẩn bị rời khỏi Chính Nghĩa đảo, nhưng lại không nghĩ rằng toàn bộ Chính Nghĩa đảo lại rung động, dùng tính tình của hắn thì sẽ phải dò xét một chút, kết quả vừa tới nơi này, liền thấy Trọng An chuẩn bị bóp chết Dao Linh Ngọc, với hắn mà nói, giết chết một tiểu mỹ nữ xinh đẹp như vậy, quả thực nên bị ngũ lôi oanh đỉnh.

Lâm Dao vốn đã có ấn tượng không tệ đối với hắn, bởi vì hắn ngăn cản Trọng An giết người vô tội, mà khi phát hiện ánh mắt của hắn đầy vẻ háo sắc thì, nhất thời đã không còn một tia hảo cảm nào, nhãn thần lộ ra vẻ cảnh cáo trừng hắn.

Thiết Thiết phục hồi lại tinh thần, bàn tay nhỏ bé cắm vào thắt lưng, hướng Trương Nhất lớn tiếng hỏi: "Đại phôi đản, ngươi cũng là động bọn của đám hung đồ này sao?"

"Đại phôi đản? Làm sao làm sao, người nào là đại phôi đản?" Trương Nhất nhìn xung quanh, vẻ mặt mờ mịt.

Thiết Thiết giận không chỗ phát tiết, sử xuất khí lực bú sữa mẹ kêu lên: "Thiết Thiết nói ngươi, ngươi chính là đại phôi đản!"

Trương Nhất chỉ chính bản thân, vẻ mặt ngu ngơ: "Ta a?"

Thiết Thiết nói không ra lời, chỉ thở phì phò nhìn hắn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn viết đầy vẻ tức giận.

"Ta nói tiểu muội muội, tuy rằng ngươi có dáng dấp rất đáng yêu, thế nhưng cơm có thể ăn, nhưng nói thì không thể nói lung tung, ta sao lại là đại phôi đản?" Trương Nhất chẳng biết xấu hổ lau khóe miệng, lơ đãng nói.

"Ngươi đối nghịch cùng Trọng An, vậy ngươi chính là đại phôi đản!" Thiết Thiết nói.

"Ai... Ngươi cứng rắn muốn nói như vậy ca cũng không có biện pháp a."

Trương Nhất lắc đầu thở dài một tiếng nói, "Được rồi tiểu muội muội, ngươi gọi là gì, năm nay mấy tuổi? Nhìn cái miệng nhỏ nhắn của ngươi như vậy, hãy là để ca thu làm tiêu nữ đồng thổi tiêu được không? Mỗi ngày đều có kẹo que ăn."

"Ngươi nói cái gì?"

Thiết Thiết đâu có thể hiểu được nội hàm bên trong, mút mút ngón út, không giải thích được nhìn hắn.

Trương Nhất tiếp tục đắm chìm trong thú vui đùa giỡn tiểu cô nương này, chân thành mà nói: "Đợi khi tóc ngươi dài tới thắt lưng, ca sẽ cưới hỏi ngươi đàng hoàng, mang ngươi ngắm mây ngắm gió, ngắm hoa nở hoa tàn, chúng ta cùng nắm tay, ngươi xem coi thế nào? Hắc hắc hắc..."

Cái gì mà cưới hỏi đàng hoàng a, những từ ngữ này nhất thời để cho Thiết Thiết mắc cỡ khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, nàng tức giận chu cái miệng nhỏ nhắn, liên tục phi nước bọt nói: "Phi phi phi, ngươi cái tên đại phôi đản kia, chờ Trọng An cho ngươi đẹp mặt!"

Nhìn bộ dáng nàng tức giận, Trương Phi cực kỳ vui, tiếp tục trêu đùa nói: "Tiểu muội muội, ngươi tức giận thì lại càng xinh đẹp hơn, như một tiên nữ vậy, ngươi xem ngươi, còn có thể bay lên không kia, không lẽ nàng thật thiên sứ a." Mở vòng tay ra, "Đến đây đi, bay vào đây với thúc thúc, nga không, bay vào trong ngực của ca ca, để cho ca ca hảo hảo thương ngươi..."

Đúng lúc này, một bàn tay tái nhợt đưa ra khỏi mặt đất, bắt lấy hai cái chân hắn.

Trương Nhất nhất thời sợ đến mức phật muốn xuất thế, nhị Phật thăng thiên, linh hồn bị hù dọa xuất ra khỏi thân thể, quát to một tiếng: "Ai nha cái quỷ gì vậy?"

Lảo đảo một cái, thân thể cao lớn đặt mông ngồi trên mặt đất, "Ầm ầm" một tiếng.

Chờ khi thấy rõ ràng là một bàn tay thì, Trương Nhất lấy lại bình tĩnh, thở phào một cái, nhưng sau một khắc liền nổi trận lôi đình, nơi này có mỹ nữ, hình tượng của hắn đã hạ đến đáy cốc trong chớp mắt rồi, mà người khởi xướng, chính là cái chú nhân của bàn tay này.

"DCMN, núp ở trong đưa tay ra dọa người làm gì, con mẹ nó ngươi cho mình là thổ địa công a!"

Nói xong, ngón trỏ cùng ngón cái nắm cái tay kia, nhẹ nhàng nhắc lên, một người hoàn chỉnh được rút ra như rút cây cải, đưa lên giữa không trung, nhẽ nhàng đung đưa ở trong tay của hắn.

"Mẹ nó, nói, vì sao núp ở mà trong đất hù dọa lão tử, ngươi có biết hay không đây là cái hành vi rất không tốt, con mẹ nó ngươi còn có một chút đạo đức công cộng hay không..."

Trương Nhất căm tức chất vấn, kết quả nói đến phân nửa thì sửng sốt giống như bị điện giật vậy, chớp chớp đôi mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nói, "Lão... Lão Lăng?"

Hắn đem người này nhắc tới phụ cận cẩn thận đánh giá, tuy rằng y phục trên người đã rách mướp, còn phủ đầy bụi bặm, tuy nhiên vẫn có thể thấy rõ ràng mặt mũi của đối phương, ngũ quan phân minh, mày kiếm anh tuấn, đặc thù chủ yếu nhất là, con ngươi màu đỏ tươi này, ám ban trên mặt như phù chú từ xưa nào đó, cùng với một mái tóc màu tím, không sai được, đây chính là Lão Lăng mà hắn ngày nhớ đêm mong a.

Thế nhưng nghĩ lại vừa nghĩ, không đúng a, trên thế giới này sao lại có chuyện trùng hợp như vậy, hắn đến Chính Nghĩa đảo làm ít chuyện, sao lại có thể gặp phải Lão Lăng? Hơn nữa còn ở dưới chân hắn?

"Ảo giác, nhất định là ca quá nhớ Lão Lăng, lúc này mới nhìn thấy ai cũng đều cảm thấy giống Lão Lăng."

Trương Nhất nhắm mắt lại tự lẩm bẩm, cũng khó có thể ngăn chặn kích động, ngay cả hô hấp cũng không từ tự chủ được mà tăng nhanh, qua một hồi lâu, hắn liền lại mở mắt ra, tỉ mỉ, quan sát người nắm trong tay này, thậm chí còn dùng nước bọt làm ướt một cái ngón tay, lau sạch sẽ vết bẩn trên mặt Lăng Tu, lúc này liền hoàn toàn xác định, đích thật là Lão Lăng.

"DCMN Lão Lăng, thật là ngươi!" tâm tình vui sướng khó có thể nói nên lời, hắn trực tiếp đứng lên từ dưới đất.

Gặp lại huynh đệ, khí tức giết chóc lành lạnh trên người Lăng Tu chậm rãi được thu liễm lại, tóc màu tím khôi phục thành màu đen, con ngươi chuyển thành đôi mắt bình thường, ám ban trên mặt cấp tốc rút lùi về nơi cổ rồi biến mất.

"Trương Nhất?" Hắn hỏi dò, giờ khắc này, hắn cũng cảm thấy như đang nằm mơ vậy.

"Không sai, là ca, chính là ca a!"

Trương Nhất cười to, tựa như tiểu hài tử được kẹo, "DCMN, ca cho rằng đời này sẽ không còn được gặp lại ngươi, không nghĩ tới a, thật là không nghĩ tới a, lại có thể gặp gỡ ngươi ở trên Chính Nghĩa đảo, ha ha ha..."

Cuồng tiếu như điên, cười vui sướng, hưng phấn cười, cười tới mức mắt đỏ lên, nước mắt giàn giụa xuống.

Lăng Tu đồng dạng cũng không ức chế được mà thoải mái cười to...

Một người khổng lồ, một bình thường, nhìn nhau cười, hình ảnh này có chút là lạ.

Lâm Dao, Thiết Thiết lúc này đã chấn kinh nói không ra lời, ở dưới công kích của Trọng An, cả hòn đảo này cũng muốn sụp đổ, thế nhưng Lăng Tu lại vẫn còn sống như cũ, không có khả năng, điều này sao có thể, tính mạng của hắn làm sao có thể ngoan cường như vậy? Này... Đây vẫn còn là nhân loại sao?

"Ách a ~ "

Một tiếng rống to dữ tợn đột nhiên nổ vang, đất đá quay cuồng, bụi bặm phi dương, thần tình Trọng An điên điên cắn lấy hàng răng máu lao ra, chạy như trâu rừng điên, trùng kích tới hướng Trương Nhất.

"Cút!"

Lăng Tu phát cáu đến cực điểm, bỗng nhiên quay đầu, trợn to hai mắt, cơn lốc ý niệm lực tuôn ra.

Mảnh không gian này như bất động lại, mang theo khi thế vô cùng đánh về phía Trọng An, tựu như năng lượng cường đại bị nén đến cực hạn được thả ra trong phút chốc, sinh ra lực lượng hủy diệt.

 

 

Bình Luận (0)
Comment