Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Trương Nhất ho khan vài tiếng, không còn giám làm gì thái quá, nhưng vẫn là nhìn Thái Tử Nghiên, hai con đôi mắt nhỏ như sợi lông vậy, thoạt nhìn có bao nhiêu hèn mọn thì có bấy nhiều hèn mọn.
Thấy hắn như vậy, Lăng Tu nhịn không được đành than nhẹ, cảm thấy rất bất đắt dĩ.
Dao Linh Ngọc bị chọc cười ra tiếng...
Khương Hạo Tuấn thì không có gì biểu tình, đứng thẳng tắp, tay đáp đặt ở trên long đao, mọi thời khắc đều cảnh giác bốn phía.
"Bốn vị quý khách, bên này mời!" Thái Tử Nghiên thu thập một chút tâm tình, một lần nữa lộ ra một cái dáng tươi cười nhiệt tình thân thiết.
Lăng Tu gật đầu: "Làm phiền."
Bốn người ở dưới sự hướng dẫn của Thái Tử Nghiên đi vào trấn nhỏ, bọn họ vốn tưởng rằng một hòn đảo bị hải tặc chiếm cứ, thôn trấn dù có náo nhiệt như thế nào đi nữa cũng không so được với Chính Nghĩa đảo, không nghĩ tới vừa vào thôn trấn, bên tai liền không có một khắc yên tĩnh nào.
Trên đường người đi đường như dệt cửi, hoặc dừng chân đứng xem náo nhiệt, hoặc là đứng ở bên xem tạp kỹ, có người biểu diễn mò tiền trong chảo dầu nóng hổi, còn có võ đài ... Quả nhiên là ồn ào rộn rang không dứt.
"Trên đảo của chúng ta mỗi một cái hạng mục nào cũng có thể tham dự thi đấu, như dùng ngực đánh vỡ tảng đá lớn, nếu mà ngươi có thể thắng lợi, như vậy thì có thể thắng được ít nhất một nghìn Ruby tiền mặt, đương nhiên, nếu mà ngươi thất bại, phải trả tiền cho người tổ chức là hai trăm Ruby." Thái Tử Nghiên kiên nhẫn giới thiệu.
Lăng Tu nhìn thoáng qua, đá tảng trên đất đều được để rất ngăn nắp, đã được cắt gọt rất vuông vức, mà cái tên đang biểu diễn kia, lại còn đang ôm hai tảng để trên ngực, rồi để đồng bạn nâng chùy sắt lên để gõ bể.
"Ta nói này Thái mỹ nữ, như thế nào mới tính là thắng?" Trương Nhất tò mò hỏi.
Mặc dù có chút đáng ghét đối với Trương Nhất, nhưng Thái Tử Nghiên vẫn giải thích: "Bây giờ hắn có thể đánh bể nát hai khối đá tảng lớn, nếu người có thể làm bể nát ba khối, là có thể thu được một nghìn Ruby tiền thưởng, bể nát bốn khối, liền có thể thu được hai nghìn Ruby, bể nát năm khối, liền có thể..."
"Đã hiểu đã hiểu, ý tứ là số lượng càng nhiều tiền thưởng càng nhiều phải không!" Trương Nhất ngắt lời nói.
Thái Tử Nghiên gật đầu: "Ân, đúng vậy."
Trương Nhất cười hắc hắc, quay đầu nhìn về phía Khương Hạo Tuấn: "Tiểu Hạo tử, lên, chúng ta đi nào!"
Khương Hạo Tuấn nhìn Lăng Tu, khi lấy được Lăng Tu gật đầu thì, liền vén tay lên, bước đi.
"Chờ một chút, các ngươi phải đi khiêu chiến hạng mục này?" Thái Tử Nghiên gọi hai người lại.
Trương Nhất cùng Khương Hạo Tuấn nhìn nhau, lập tức buông tay, hỏi: "Việc này không phải là chuyện quá rõ ràng sao, lẽ nào còn có cái gì vấn đề?"
"Hạng mục này có hệ số nguy hiểm là cấp3S, một khi thất bại, có thể... Có thể có vấn đề về sinh mệnh... Ý của ta là, các ngươi có thể nếm thử một cái cái hạng mục khác có hệ số nguy hiểm tương đối thấp." Thái Tử Nghiên ôn nhu nói.
"Cấp 3S? mới chỉ cấp 3 thôi mà, đập vỡ 3 viên đá giống như uống nước thôi, Thái mỹ nữ a, ngươi không cần phải lo, chúng ta rất rõ về thực lực của chính mình, tuyệt đối sẽ không làm chuyện vượt qua năng lực chịu đựng của chúng ta." Trương Nhất bắt đầu luyên thuyên, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Lăng Tu thì liền thắng gấp, đem đề tài quay lại hạng mục khiêu chiến.
Nói xong, kêu Khương Hạo Tuấn nghênh ngang đi tới.
"Lăng tiên sinh, bọn họ..."
Thái Tử Nghiên vừa nhìn về phía Lăng Tu, khuôn mặt thấp thỏm, cũng không lạ gì khi nàng khẩn trương như vậy, khiêu chiến ở hạng mục này đều là người có thân thể cường tráng như trâu, như Trương Nhất và Khương Hạo Tuấn tuy rằng thoạt nhìn thì có chút rắn chắc, nhưng không bằng những tên kia, đừng nói đập vỡ tảng đá, sợ là ôm một tảng đá thôi cũng là chuyện quá sức rồi.
Lăng Tu mỉm cười nói: "Không quan hệ, trong lòng bọn họ biết phải làm thế nào!"
Phong lão đầu chỉ cho có một nghìn Ruby, nếu mà không khiêu chiến kiếm thêm tiền thưởng trở về, không mua toàn bộ vật tư về.
"Đúng nha đúng nha, bọn họ sẽ không xảy ra chuyện." Dao Linh Ngọc cũng liền tiếng hì hì cười nói.
"Thế nhưng..."
Thái Tử Nghiên nhăn lông mày lại, những người này là do nàng phụ trách, nếu như có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, nàng khó tránh khỏi việc có lỗi, làm không tốt thì thành tích tháng này của nàng hiệu còn có thể bị khấu trừ đó.
Bất quá cuối cùng là không có nói cái gì nữa, chỉ lo lắng đề phòng nhìn về phía trước...
Trương Nhất mới vừa giao tiền, Khương Hạo Tuấn liền trực tiếp đi tới một bên, để Trương Nhất chống từng tảng đá lớn lên ngực. Từng khối một khối một, khi có bốn khối trên người rồi, mà Khương Hạo Tuấn cũng không có nửa điểm thống khổ, mọi người chung quanh thấy được thì tròng mắt cũng sắp rớt ra ngoài, nghĩ thầm: Đây là quái vật chạy đến từ nơi nào a, đây là muốn nghịch thiên a!
Khi đến khối thứ tám thì, tảng đá trên ngực Khương Hạo Tuấn đã chồng chất cao hơn có hai thước, làm hai người tổ chức hạng mục này biến sắc.
"Huynh đệ, ngươi... Ngươi còn muốn them sao?" Một tráng hán kéo Trương Nhất đang ôm lấy hai tảng đá lớn vẻ mặt hoảng sợ hỏi.
"Thế nào, không thể?" Trương Nhất hỏi lại.
Tráng hán này lắc đầu: "Không không..."
"Vậy ngươi còn nói cái rắm a, mau chuẩn bị tiền cho tốt đi, có bao nhiêu chuẩn bị bao nhiêu, ca muốn toàn bộ." Trương Nhất tự mình ôm tảng đá lớn để lên trên người Khương Hạo Tuấn.
Tảng đá lớn tầng tầng lớp lớp, chồng chất càng ngày càng cao, tới cuối cùng, tựa như một tòa cổ tháp đứng lặng ở trên đường cái vậy, làm cho càng ngày càng nhiều người chạy tới nơi này, khi nhìn rõ đè ở dưới là một người thì, nhất thời thì cả kinh nghẹn họng nhìn trân trối.
"Ta đi, đây là biểu diễn dùng ngực đập vỡ tảng đá sao? Đây rõ rang chính là liều mạng a!"
"Trên người đã bị đè nhiều tảng đá như vậy, nếu như là chúng ta thì sớm đã biến thành một bãi thịt nát, thân thể tên kia làm bằng sắt hay sao?"
"Mẹ nó đến cùng thì đây là tên biến thái chạy tới từ nơi nào a!"
Trong đám người, có người mở to hai mắt, có người thì đứng im ở tại chỗ, cũng có người không nhịn được mà phát run, đều biểu đạt tâm tình khiếp sợ.
Kinh hãi nhất chính là hai người tổ chức hạng mục này, không ngừng đổ mồ hôi lạnh, đã âm thầm đếm tiền trên người có đủ phát thưởng cho hai người này hay không, trong lòng nhất thời bắt đầu chửi má nó, nếu như hai cái tên biến thái này khiêu chiến thành công, bọn họ cũng phải bồi thêm cả cái quần đùi a.
Đại não của Thái Tử Nghiên đã mất đi năng lực chỉ huy thân thể, giống như đầu gỗ đứng bất động tại chỗ, hai con mắt lo lắng nhìn về phía trước, trong đầu còn quanh quẩn lời Lăng Tu vừa mới nói: Không quan hệ, trong lòng bọn họ biết phải làm gì.
Này... Cái này cũng gọi là trong lòng sẽ biết phải làm gì sao?
Làm người sinh trưởng ở đây, cho tới bây giờ nàng chưa thấy qua có người nào có thể thoáng cái đập vỡ được mười tảng đá lớn cả, đừng nói nát, sợ là trọng lượng của nó cũng đã có vài tấn rồi?, người bị đè ở phía dưới chẳng lẽ không bị đè chết hay sao?
Cảm giác rợn cả tóc gáy bơi khắp toàn thân, lúc này, lại thấy được Trương Nhất khiêng thiết chùy to lớn, đi từng bước một leo lên cây thang bằng thép, nhổ một ngụm nước bọt lên tay, sau đó sẽ nắm chặt thiết chùy, chuẩn bị gõ một chùy xuống...