Trương Nhất tự nhiên phải lo lắng cho Lăng Tu, tuy nói rõ ràng Lăng Tu rất mạnh, nhưng mạnh như thế nào đi nữa, thì thân thể huyết nhục cũng không có mạnh đến trình độ không sợ dầu sôi được?, cứ lỗ mãng như vậy, không phải là làm loạn hay sao?
"Tu ca!" Khương Hạo Tuấn cũng cau mày hô một tiếng, hiển nhiên cũng đang muốn khuyên can Lăng Tu.
Lăng Tu vỗ vỗ vai Trương Nhất, lại vỗ vỗ bờ vai của hắn, nhẹ nhàng cười, an ủi: "Yên tâm, ta không sao!"
"DCMN, có quỷ mới tin không có việc gì, không cho phép ngươi làm chuyện này có nghe hay không?" Trương Nhất gắt gao nắm cánh tay Lăng Tu, tâm tình kích động giống như là muốn đánh nhau tới nơi rồi vậy.
Lăng Tu rất bất đắc dĩ, lắc đầu giễu giễu nói: "Nếu không cho phép ta đi khiêu chiến, vậy ngươi cũng đừng nhiều chuyện nữa, mau cưới Diệp Tư Nghiên đi."
Nghe nói như thế, Diệp Tư Nghiên có ấn tượng đối với hắn vô cùng tốt, nhất thời mặt mày hớn hở nói: "Huynh đệ này nói chuyện thật xuôi tai, lão nương rất thưởng thức ngươi!"
"Thưởng thức cái trứng, Lão Lăng không cần một nữ hán tử như ngươi thưởng thức?"
Trương Nhất khó chịu trả lời một câu, rồi kéo Lăng Tu đến chỗ xa hơn, tận tình khuyên nhủ, "Ta nói này Lão Lăng a, ngươi là đại ca của ta, nga không, ngươi là đại gia của ta biết không, ván này chúng ta không so, chỉ cần chúng ta chơi xấu, đàn bà xấu này có thể làm gì chúng ta, cùng lắm thì đánh nhau cùng bọn họ là được, ca cũng không tin, bằng thực lực của chúng ta mà không thu thập được bọn họ."
Lăng Tu không nói gì, nghĩ thầm: Diệp Tư Nghiên nói không sai, ngươi quả nhiên là họ lại!
Nhưng là huynh đệ của hắn, muốn chùi đít không nhận đây mà.
"Không cần lo lắng, ta thực sự không có việc gì, xuống chảo dầu không làm khó được ta." Hướng Trương Nhất lộ ra nụ mỉm cười tự tin, sau đó xoay người, bước về phía cái chảo dầu.
Đi ngang qua bên cạnh Diệp Tư Nghiên thì, bị Diệp Tư Nghiên ngăn lại.
"Diệp tiểu thư đây là có ý gì?" Lăng Tu dùng dư quang liếc nàng, thản nhiên nói.
"Lão nương rất thưởng thức ngươi, cho nên khuyên ngươi một câu, sinh mệnh đối với mỗi người mà nói thì nó chỉ có một lần, hi vọng ngươi tốt nhất nên châm chước một phen, cho dù thân thể của ngươi không sợ đao búa, nhưng xuống chảo dầu thì ngươi sẽ sống không bằng chết, không cần nửa khắc đồng hồ, thịt trên người ngươi sẽ chin hết!" Diệp Tư Nghiên nói.
"Vậy ta có thể phải để cho Diệp tiểu thư thất vọng rồi, người của ngươi không sợ chảo dầu, mà ta cũng không e ngại việc xuống chảo dầu." Lăng Tu cười nói.
"Đừng có cầm việc lão nương thưởng thức ngươi mà phách lối, ngươi thật muốn chết sao, lão nương cũng sẽ không lôi kéo ngươi nữa!" Diệp Tư Nghiên hơi giận.
Lăng Tu lơ đễnh: "Ngươi vẫn đừng nên thưởng thức ta, nếu như ta phá hủy lòng tốt của ngươi, thì xin Diệp tiểu thư đừng ghi hận ta là được rồi."
Đánh giá khách quan, lần này đúng là Trương Nhất làm không đúng, cô phụ người ta, hơn nữa có một câu nói rất hay, phá mười ngọn miếu cũng không bằng việc phá hủy một cuộc hôn nhân, hắn cũng không có địch ý đối với Diệp Tư Nghiên, mà ngược lại, còn có chút đồng tình đối với nàng, nếu không phải vì Trương Nhất ghét bỏ dung mạo của nàng, ngày hôm nay sẽ là một chuyện mừng đáng nhớ, cho nên hắn rất là khách khí đối với Diệp Tư Nghiên.
"Hừ!" Diệp Tư Nghiên hừ lạnh một tiếng, tránh ra.
Lăng Tu bình tĩnh đi qua bên cạnh nàng.
Nhìn bóng lưng của hắn, Diệp Tư Nghiên luôn luôn có cảm giác quen thuộc không nói ra được, hơn nữa trong lòng cũng vô cùng thấp thỏm và bất an, bởi vì biểu hiện của Lăng Tu quá bình tĩnh, giữa hai lông mày càng là tiết ra một cổ tự tin, đây cũng không phải là cố làm ra vẻ.
Lẽ nào hắn thực sự không e ngại việc xuống chảo dầu?
Diệp Tư Nghiên âm thầm siết chặt nắm tay, lông mi nhíu lại.
"Làm càn, quá làm càn !" Trương Nhất rung động nói.
Dao Linh Ngọc lại cực kỳ trấn tĩnh: "Lăng Tu chắc chắn sẽ không có chuyện gì, chúng ta phải tin tưởng hắn."
"Kỳ thực ca cũng tin tưởng hắn, nhưng dù sao cũng là chảo dầu đó a, tin tưởng như thế nào đi nữa, ca cũng không dám tưởng tượng hình ảnh Lão Lăng sẽ như thế nào." Trương Nhất quả thực tín nhiệm vô điều kiện đối với Lăng Tu, nhưng làm thanh niên thế kỷ hai mươi mốt, từ nhỏ đến lớn đã luôn nghe thấy tin túc về việc bỏng dầu sôi, hắn đã từng còn xem qua rất nhiều tin tức, một hình ảnh để cho hắn muốn không suy nghĩ cũng không được.
"Mau nhìn, bên khiêu chiến cuồng nhân đã đi ra người!"
"Ngay cả hạng mục tàn nhẫn như vậy mà cũng dám khiêu chiến, những người này thật là điên rồi."
"Cũng không nhất định, cái tên gia hỏa kia không sợ đoạn đầu đài, điều này nói rõ khiêu chiến cuồng nhân cũng đều là kỳ năng dị sĩ, bằng không bọn họ đã sớm bị thua."
Thái Tử Nghiên lúc này đã hoàn toàn nói không ra lời, chỉ mở to hai mắt, ngơ ngẩn nhìn hết thảy, đại não đã là đình chỉ hoạt động.
"Tiểu tử, ngươi thật dám vào chảo dầu sao?"
Tên kia đang thích ý ngồi trong chảo dầu kinh ngạc nhìn Lăng Tu.
"Đương nhiên!"
Lăng Tu cười trả lời một câu, nói xong, tay phải nắm vào mép chảo, hai chân nhẹ nhàng đạp mặt đất một cái, nghiêng người nhẩy vào trong chảo dầu, chỉ nghe "Rầm" một tiếng, dầu nóng hổi nhất thời văng khắp nơi.
Tên kia liền mở to hai mắt, bởi vì Lăng Tu vào trong chảo dầu, cũng không có bị dầu chiên chín, tập trung nhìn vào, thì thấy lại bình thường giống như hắn nhau thích ý ngồi trong chảo dầu, mặt mỉm cười nhìn hắn.
Mọi người đều bị trợn mắt hốc mồm, trăm triệu lần không ngờ tới khiêu chiến cuồng nhân cư nhiên cũng có người không sợ chảo dầu, bọn họ đang suy nghĩ: Thế giới này làm sao vậy? Lẽ nào dầu trong chảo là dầu giả sao?
Diệp Tư Nghiên bất ngờ ở tại chỗ, giống như bị người điểm huyệt không nhúc nhích.
"DCMN, Lão Lăng, ngươi thực sự không sợ xuống chảo dầu a!" Trương Nhất cũng trừng hai mắt, vẻ mặt đầy rung động và vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Khương Hạo Tuấn lặng yên thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng lộ ra một cái nụ cười.
"Cho nên nói chúng ta phải tin tưởng Lăng Tu nha, hì hì..." Dao Linh Ngọc cười khanh khách nói, dáng tươi cười rất là rực rỡ.
"Nói rất đúng nói rất đúng, Dao Linh Ngọc nói đều đúng, ha ha ha..."
Trương Nhất cười ha hả, lập tức xoay người, hướng Diệp Tư Nghiên âm dương quái khí nói, "Lão Diệp a, thực sự là không có ý tứ, huynh đệ tỷ muội của ca mỗi người đều là Đại Năng Nhân, muốn cho ca thua thì khó lắm a, khó như lên trời."
"Trương Nhất, ngươi bớt đắc ý với lão nương, ván này còn mới vừa bắt đầu, ai thua ai thắng phải nhìn xem người nào không nhin được nhảy ra từ trong chảo dầu trước." Diệp Tư Nghiên cắn răng hung hăng nói, nàng nhất định phải phân ra thắng bại rồi.
Nghe vậy, Trương Nhất rùng mình một cái, lập tức bình tĩnh lại.