Lăng Tu không còn biết nói gì với Trương Nhất, trong lòng rõ rang là thích, rồi lại không chịu thừa nhận, hắn đột nhiên nhớ tới lúc trước khi lên đại học thì đã đứng trước cả lớp nói.
"Lão bà của ca tuyệt đối phải xinh đẹp như tiên nữ, có khí chất, có nội hàm, da dẻ trắng mịn, nhìn một cái là Tây Thi, xem lần thứ hai là Ðát Kỷ!"
Khi đó Ti Đồ Mộng lập tức phản ứng: "Vậy vạn nhất lão bà của ngươi có dáng dấp không bình thường, hơn nữa còn giống như Phượng tỷ thì nên làm cái gì bây giờ, Tiểu Phi Phi?"
"Đậu má, đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng phát sinh, lão tử chỉ yêu mỹ nữ, xú nữ sẽ chỉ làm ca nôn mửa. Như vậy, sau ba mươi lăm chúng ta đều mang lão bà tới, xem lão bà của ai xấu nhất, lão bà xấu nhất thì liền cởi sạch quần áo chạy một vòng."
"Má ơi, chơi lớn như vậy!"
"DCMN liền chơi lớn như vậy, không đùa chứ!"
Tình cảnh trước kia hiện rõ ràng ở trước mắt, phảng phất như mới ngày hôm qua, Lăng Tu biết, Trương Nhất là không qua được cánh cửa này, trước đây ngự nữ vô số, mỗi một cái đều xinh đẹp hơn so với Ma La Tư Nghiên, mà không có một người trở thành lão bà của Trương Nhất, kết quả hiện tại lại thua bởi Ma La Tư Nghiên, dù cho trong lòng có cảm tình đối với Ma La Tư Nghiên, sợ là cũng rất khó tiếp nhận.
Vừa nghĩ, Lăng Tu liền lắc đầu, thở dài bất đắc dĩ một tiếng.
Lúc này, Ma La Tư Nghiên vọt tới vài bước, kéo lấy tai trái Trương Nhất, cắn răng nghiến lợi nói: "Trương Nhất, ngươi mới vừa nói cái gì đừng tưởng rằng lão nương không nghe được, lão nương cho ngươi hai lựa chọn, một là lấy ta, hai là lão nương lấy ngươi!"
"Sát, cái này có khác gì hay sao?"
Trương Nhất chửi má nó, lỗ tai truyền đến đau nhức, đau đến hắn cũng rùng mình, ngay cả nước mắt cũng đã chẩy ra, "Đau quá đau... Ngươi cái xú bà nương này mau buông tay, nếu không buông tay, lỗ tai ca se4 bị ngươi cắt rồi."
"Ngươi đáp ứng ta liền thả tay!" Ma La Tư Nghiên lại dùng lực kéo cao chút, toàn bộ đầu của Trương Nhất đều nghiêng qua một bên.
Loại đau này khó có thể chịu được, Trương Nhất nào còn dám mạnh miệng, lập tức chịu thua: "Được được được, ca đáp ứng ngươi, ca đáp ứng ngươi có được chưa."
Trên mặt Ma La Tư Nghiên lập tức cười như nở hoa, buông lỏng lỗ tai của hắn ra.
Lỗ tai được thả ra thì Trương Nhất nhịn không được hít một hơi thật sâu, dùng sức xoa nắn tai trái, trốn phía sau Lăng Tu, thật sự là sợ Ma La Tư Nghiên, đương nhiên, hắn vừa rồi đáp ứng cũng là bị ép buộc mà thôi, nếu như không đáp ứng thật, hắn tin lỗ tai của mình sẽ bị Ma La Tư Nghiên kéo tới chẩy máu.
Đối với chuyện của hai người này, Lăng Tu cũng không muốn để ý tới quá nhiều.
Ho khan vài tiếng, hướng Ma La Tư Nghiên thản nhiên nói: "Tư nghiên tiểu thư, có một số việc ta muốn hỏi thăm ngươi một cái, tộc trưởng Huyết Dạ Tộc có phải gọi là Ma La Mặc Vũ hay không?"
Lời này, nhất thời đem Ma La Tư Nghiên kéo về tới hiện thực, nghĩ đến người nam nhân trước mắt này là con của tộc trưởng, nàng liền run rẩy một trận, bởi vì cái này thật sự là không thể tin được. Làm một trong thành viên trọng yếu của Huyết Dạ Tộc, nàng đã sớm nghe nói qua đoạn chuyện cũ của Nguyên Thế Giới, tộc trưởng của bọn họ yêu đương cùng một vị Thần Tộc, còn sinh có một hài tử.
Nhưng ngay lúc đó bất kể là Thần Tộc hay Huyết Dạ Tộc, đều đem hết toàn lực tiêu diệt hài tử kia, bởi vì đứa bé kia là sỉ nhục đối với hai tộc. Sau đó, Huyết Dạ Tộc tìm được một bộ quần áo trẻ con dính máu, tộc trưởng tự mình chứng thực đó là quần áo con nàng, tuyên bố con của nàng đã gặp nạn, sau đó, liền tới tân thế giới, xây dựng nghĩa quân, phản kháng Thần Tộc.
Giờ khắc này, cái thời khắc xa xôi kia, nó như chân chân thật thật xuất hiện ở trước mặt của mình, Ma La Tư Nghiên sao lại không cảm thấy khiếp sợ.
"Tư nghiên tiểu thư?" Lăng Tu ra.
"A?"
Ma La Tư Nghiên đã tỉnh hồn lại, "Ngươi mới vừa nói cái gì?"
"Tộc trưởng của Huyết Dạ Tộc có đúng là Ma La Mặc Vũ hay không?" Lăng Tu hỏi.
"Ngươi có quan hệ thế nào với nàng?" nội tâm Ma La Tư Nghiên đang rất rung động.
Lăng Tu trầm mặc chỉ chốc lát, rồi đáp: "Nàng là mẫu thân ta."
Dĩ nhiên là thật!
Ma La Tư Nghiên quỳ gối, tay trái để xuống ngực, cung kính nói: "Huyết Dạ Tộc đệ tam gia tộc Ma La Tư Nghiên, tham kiến thiếu chủ!"
Nói xong, hướng Lăng Tu bái một cái thật sâu.
Mọi người xung quanh thì đều há hốc mồm...
Thiếu chủ? lão đại Khiêu chiến cuồng nhân là thiếu chủ của Huyết Dạ Tộc? Đây cũng quá bất ngờ rồi?!
Cẩu Tử, Tiểu Phong Thối, Hầu Tử bọn họ cũng ngơ ngác đứng im ở tại chỗ, hai mặt nhìn nhau, đại não bây giờ đã hoàn toàn trống rỗng.
"Đậu má, tình huống gì a lão Diệp?"
Trương Nhất trừng mắt nhìn, lộ ra vẻ bất khả tư nghị, sau đó nhanh chóng khuyên nhủ, "Này, nhanh chóng đứng lên, làm cái gì vậy, hướng Lão Lăng thì lễ lớn như thế, đây là muốn hắn tổn thọ a." Tự nhiên không phải là thực sự cho rằng sẽ làm Lăng Tu tổn thọ, mà là cảm thấy rất không thoải mái khi Ma La Tư Nghiên quỳ xuống, ai bảo hắn để ý người nữ nhân này chứ.
Nói xong, còn chủ động tiến lên, nâng Ma La Tư Nghiên lên.
"Thiếu chủ?" Lăng Tu nhíu nhíu mày, đối với việc mình tự dung có thân phận này thì hắn không biết phải nói gì.
Ma La Tư Nghiên trọng trọng gật đầu, cung kính nói: "Ngươi là con của Mặc Vũ tộc trưởng, vậy ngươi tự nhiên chính là thiếu chủ của chúng ta!"
Mặc Vũ tộc trưởng?
Mẫu thân ta thực sự ở đây, hơn nữa còn là tộc trưởng Huyết Dạ Tộc!
Lăng Tu vô cùng kinh ngạc không dứt, hắn kỳ thực cũng không có ôm hi vọng quá lớn, thậm chí còn đi Thần Thành tìm chính cha ruột hắn, hi vọng cũng không phải là ôm hi vọng quá lớn, chẳng qua là biết được nơi hạ lạc của cha ruột, thân là nhi tử, không có khả năng không đi một chuyến được.
"Tộc trưởng của các ngươi ở nơi nào? Dẫn ta đi gặp nàng!" Giọng nói lộ ra tương đối cấp thiết.
"Tộc trưởng đại nhân không có ở nơi này!"
"Nàng ở đâu?" Trương Nhất hiếu kỳ hỏi.
Ma La Tư Nghiên trầm mặc chỉ chốc lát, tựa như thực đáp: " Huyết Dạ Tộc Chúng ta tổng cộng có tứ đại gia tộc, phân tán ở các nơi, thống lĩnh mỗi một đội nghĩa quân, chờ đợi thời cơ thành thục, liền khởi xướng tổng tiến công với Thần Tộc, ta là người truyền thừa đệ tam gia tộc, bị phân phối ở trên đảo này, thu nạp dũng sĩ các nơi gia nhập vào nghĩa quân, cộng đồng phản kháng Thần Tộc, tộc trưởng đại nhân thuộc về đệ nhất gia tộc, nàng ở Phổ Đà đảo!"
"Phổ ~ Đà ~ Đảo!"
Lăng Tu nhẹ nhàng nỉ non một lần, đem cái tên hòn đảo này khắc sâu khắc ở trong đầu.
"Phổ Đà Đảo ở hướng đông, cách nơi này hơn một nghìn hải lý, chỉ là..." thần sắc Ma La Tư Nghiên có chút dị dạng, ấp a ấp úng, tựa hồ là muốn nói cái gì rồi lại bởi vì có chút nguyên nhân mà không dám nói ra.
"Lão Diệp, ngươi có cái gì thì nói cái đó đi thôi, ngươi cũng biết, Lão Lăng là thiếu chủ Huyết Dạ Tộc, còn có chuyện gì là không thể nói với hắn a." Trương Nhất nói.
Tựa hồ đã hạ quyết tâm thật lớn, Ma La Tư Nghiên cuối cùng cũng ngẩng đầu, nói với Lăng Tu: "Thiếu chủ, cậu của ngài ở trên Phổ Đà đảo, năm đó khi ngài mới sinh ra thì, Huyết Dạ Tộc chủ trương diệt trừ ngài cũng là do ngươi cậu này của ngài dẫn đầu, ngài nếu đi Phổ Đà đảo, nhất định phải đề phòng hắn."
"Cậu ta?"
Lăng Tu kinh ngạc một trận, sau đó cũng là cười khổ, hắn từ nhỏ đến lớn vẫn chỉ là cô nhi, cô độc, đi tới tân thế giới, cha mẹ ruột xuất hiện, sau đó lại thêm cậu, thật sự là cảm giác như là đang nằm mơ không chân thật.
"Đậu mà, cậu giết cháu ngoại, mẹ nó đây không phải là chuyện Bảo Liên đăng hay sao, Nhị Lang thần điển hình a." Trương Nhất nhìn về phía Lăng Tu, cảm thấy tức giận bất bình cho Lăng Tu, tuy rằng năm đó hắn cũng vẫn còn là một trẻ con.