Chương 912: Tin tức của Ly nguyệt
Kết quả sau cùng là, Trương Nhất cũng không có trở về đảo...
Đi hai ngày trên biển, hắn cũng thoát ra khỏi bóng ma buồn bực, tâm tình trở nên tốt hơn, da mặt dày chủ động nói tới nói lui cùng Phong lão đầu, cũng đến gần bắt chuyện với Dao Linh Ngọc muội tử.
Khương Hạo Tuấn buồn bực không dứt, nhân tiện nói: "Phi huynh, tâm tình của ngươi không sao chứ a!"
"Đó là đương nhiên, ca chỉ cần vừa nghĩ tới có lão bà xinh đẹp ở trên đảo chờ ta, thì ta đã thấy rất thư thái rồi."
Trương Nhất ở bên cạnh hắn đặt mông ngồi xuống, đập đập bờ vai của hắn, như cái người từng trải nói, "Tiểu Hạo tử, bây giờ khẳng định ngươi không cách nào hiểu tâm tình của ta, bất quá không quan hệ, chờ ngươi có nữ nhân rồi, ngươi sẽ hiểu, hắc hắc..."
"Quên đi, ở trong mắt ta, nữ nhân và nam nhân không có gì khác nhau." Khương Hạo Tuấn đứng lên, tự mình tiếp tục rèn luyện thân thể và đao pháp.
Trương Nhất lắc đầu thở dài: "Không có hứng thú đối với nữ nhân, Tiểu Hạo tử, ngươi sẽ đánh mất đi rất nhiều lạc thú a, ca nói cho ngươi nghe, thân thể của nữ nhân rất mỹ diệu, ngươi nếu như nếm được cảm gaic1 khoái cảm này, ngươi nhất định sẽ thích nữ nhân."
Khương Hạo Tuấn không để ý tới hắn, tiếp tục rèn luyện khí lực.
Ngược lại Dao Linh Ngọc ở một bên ăn đồ ăn vặt thì, quay đầu mắc cở đỏ mặt mắng hắn một câu: "Lưu manh!"
Trương Nhất cũng không cảm thấy e lệ, đem đề tài chuyển đến trên người Dao Linh Ngọc, như mặt mũi không có da cười nói: "Dao Linh Ngọc muội tử, không phải là ca không nói ngươi, ăn nhiều đồ ngọt như vậy là không tốt, thân thể rất dễ mập, đến lúc đó thể trọng mà tăng tới hai trăm cân, ca nhìn ngươi có khóc hay không."
"Ta cứ thích ăn!" Dao Linh Ngọc hướng hắn thè lưỡi, làm cái mặt quỷ, sau đó xoay người sang chỗ khác.
"Cái mặt quỷ này thật đẹp, ha ha ha..." Trương Nhất cười to, sau đó ánh mắt liền đừng lại ở trên người Phong lão đầu.
Phong lão đầu rùng mình một cái, thật sự là sợ Trương Nhất, hắn cảm thấy tên này có thể mắng người tới chết đi sống lại, hắn kiên quyết không dám trêu chọc cái tên này.
"Lão đầu trứng, ngày hôm nay ngươi thật là đẹp trai!" Trương Nhất giơ ngón tay cái lên.
Đẹp trai?
Phong lão đầu quả thực không thể tin được đây là hai từ Trương Nhất hình dung hắn, ít ngày trước còn mắng hắn lên bờ xuống ruộng, hiện tại lại khen hắn đẹp trai?
Trương Nhất đứng lên, vỗ mông đi tới trước mặt Phong lão đầu, khoác tay lên cổ như hai anh em tốt: "Ta nói này lão đầu trứng a, ngươi cũng đừng ghi hận ca a, ít ngày trước mắng ngươi cũng là do ca tức quá nói bậy, ngươi cũng đạ sống lâu trăm tuổi rồi mà, không không không, sống ngàn năm, hơn nữa cũng không xấu, ngươi xem ngươi, khí chất có khí chất, nội hàm thì có nội hàng, tổng kết hai chữ chính là 'Đẹp trai', ba chữ chính là 'Rất tuấn tú', bốn chữ chính là 'Đẹp trai ngây người', năm chữ chính là 'Đẹp trai rơi cặn bã', ha ha ha..."
"Đệt con mẹ nó, ngày hôm nay ngươi uống lộn thuốc rồi sao?" nội tâm của Phong lão đầu thấp thỏm bất an nhìn hắn một cái.
"Nhìn ngươi này, ca khen ngươi còn không chỉu hay sao." Trương Nhất nâng âm điệu lên.
"Dừng lại, lão đầu ta đã nổi da gà toàn thân rồi."
Phong lão đầu rùng mình một cái, sau đó chỉ chỉ Lăng Tu đang ngồi ở mũi thuyền, đang suy tư, "Ngươi hay đi khen lăng tiểu tử đi, ta phải lái thuyền, nếu như sai phương hướng, chúng ta sẽ vĩnh viễn không đến được Thần Thành."
"Đậu má, ca cũng lười khen ngươi "
Trương Nhất chửi một tiếng, lại dùng lực vỗ lưng Phong lão đầu một cái, huýt sáo liền đi về hướng Lăng Tu.
Lăng Tu lúc này mặc dù còn ở trong trạng thái suy tưởng, nhưng vẫn rõ tình huống trên thuyền như lòng bàn tay, tên này hưng phấn hơi quá, tựa như uống thuốc kích thích vậy, không khác gì Đường Tiểu Mạt, không hổ là huynh muội.
"Hắc, Lão Lăng!" Trương Nhất nhảy đi lên, vỗ vai Lăng Tu một cái rồi ngồi xuống.
Lăng Tu mở mắt ra, dùng dư quang liếc mắt nhìn hắn, tức giận: "Có thể yên tĩnh một chút hay không?"
"Yên tĩnh cái gì a, hiện tại ca tựa như mới cắn thuốc vậy hoàn toàn không dừng được, ngươi nói tại sao lão Diệp lại là một đại mỹ nữ như vậy?" Trương Nhất đắc sắt nói.
Lăng Tu lắc đầu, hỏi ngược lại: "Cái này không phải là đúng ý ngươi sao? Ngươi không thích mỹ nữ?"
"Ha ha ha... cũng chỉ có ngươi hiểu ca!"
Trương Nhất thoải mái cười to, "Sau này ca cũng đã có người yêu là mỹ nhân, thời điểm ngươi ân ái cùng biểu muội ta cũng có thể…, hơn nữa lão Diệp, nga không, là tiểu Nghiên nghiên, tiểu Nghiên nghiên xinh đẹp."
Lăng Tu nhíu mày, lên tiếng đáp lại.
"Lão Lăng, ngươi cảm thấy ta và tiểu Nghiên nghiên nếu sinh hài tử thì sẽ thế nào a?" Trương Nhất hỏi.
Lăng Tu ngạc nhiên, hoảng sợ nhìn tên này, thật không hiểu nổi hắn làm sao lại hỏi vấn đề này.
"Tiểu Nghiên nghiên dễ nhìn như vậy, nếu là người khác đào góc tường thì ca nên làm cái gì bây giờ?"
"Ai nha ta đi, tình cảm của ta cùng tiểu Nghiên nghiên còn không quá ổn định, chờ sau khi ta trở về, tiểu Nghiên nghiên không yêu ta thì làm cái gì bây giờ?"
"Lão Lăng, ngươi nói một câu đi a, ngươi có kinh nghiệm phong phú, nhanh chóng phân tích cho ca a."
Trương Nhất không khác gì Đường Tiểu Mạt, tựa như có mười vạn câu hỏi vì sao.
Lăng Tu từ lúc mới bắt đầu thì còn kinh ngạc, chậm rãi biến thành phát cáu, cuối cùng thật sự là không thể nhịn được nữa, níu lấy cổ áo Trương Nhất: "Ta cảm thấy, ngươi hay đi xuống biển để tĩnh táo lại một chút?!"
Một tay ném Trương Nhất vào trong biển, "Ùm Bùm" một tiếng bọt nước bay lên cao mấy thước.
"DCM, Lão Lăng ngươi làm gì? ngươi niến thái a?" Trương Nhất ngoi lên tự trong nước mắng.
Lăng Tu không để ý tới hắn, tên này hình như vì quá vui mà điên rồi.
Nhưng vào lúc này, một con chim mang thư báo bay qua không trung, bỏ xuống một cái lệnh truy nã. Lệnh truy nã bay xuống xuống tự không trung, Lăng Tu đưa tay cách không một trảo, lệnh truy nã liền bị ý niệm lực hấp dẫn, trực tiếp bay vào trong tay hắn.
Vốn cho rằng lại là tin tức liên quan tới mình, dù sao Kỳ Lôi có chiến lực mạnh nhất cũng chết ở trong tay mình, nhưng vừa nhìn rõ ràng nội dung trong lệnh truy nã thì Lăng Tu liền ngây ngẩn cả người.
Trong lệnh truy nã có một tấm hình, trong hình có một nữ tử, nàng kia chắp hai tay sau lưng mà đứng, dưới chân là một mảnh băng, liền ngay cả không gian quanh nàng, cũng có đại lượng băng tinh ngưng kết, như là một Kỷ Băng Hà, nhìn ảnh chụp thôi là đã có thể để cho người ta cảm thụ được một cổ khí tức lạnh lẽo.
Mặc dù chỉ là một bên mặt, nhưng thân hình đường cong này, con ngươi lạnh lung này, tư thái lạnh lùng này, thoáng cái liền để cho Lăng Tu nhận ra được, đó là... Sở Ly Nguyệt!