Chương 914: Đến đảo quỷ
Sau khi biết Sở Ly Nguyệt bình yên vô sự, tảng đá treo trong lòng Lăng Tu cũng đã được hạ xuống.
Hai ngày sau, rốt cục đã tới hải vực của đảo quỷ...
Xa xa nhìn lại, đảo quỷ bị một tầng hắc vụ quỷ dị bao phủ, từ bên ngoài thì căn bản không thể nhìn rõ tình huống trên đảo quỷ, không biết có phải vì có ảo giác hay không, đoàn người Lăng Tu đi tới nơi này, liền cảm giác nhiệt độ chợt hạ xuống rất nhiều, để cho người ta không khỏi rùng mình mấy cái, hơn nữa đảo quỷ rất âm trầm, như là nơi có Thần Ma quỷ quái thường lui tới vậy.
"Lão đầu trứng, ngươi cũng đừng nhiều chuyện a, nơi này nhìn xa đáng sợ như vậy, ngươi lại còn muốn lên đảo."
Trương Nhất nuốt nước miếng một cái, thần sắc khẩn trương, đây là lần đầu tiên hắn kiêng kỵ như vậy, "Ngươi có thể không sợ hãi, bởi vì con mẹ nó ngươi có muốn chết cũng không chết được, chúng ta thì khác ah, nếu như đi vào, khẳng định không cần mấy giây thì liền xong đời!"
"Đệt con mẹ nó, lão đầu ta cũng chưa nói để cho các ngươi lên đảo, ngươi sợ cái gì ah!" Phong lão đầu hút thuốc, nhìn Trương Nhất.
Lăng Tu ý tứ đầy hàm xúc nhìn hắn một cái: "Ngươi muốn đi một mình thật?"
Phong lão đầu thở ra một hơi thật dài, nói: "Đây là chuyện riêng của lão đầu ta, theo lý thì chỉ nên một mình đi đối mặt, các ngươi chờ ở trên thuyền là được!"
"Đậu má, sao lại trở nên sáng suốt như vậy? Việc này không giống ngươi a!" Trương Nhất kinh ngạc nói.
"Đệt con mẹ nó, lão đầu ta mờ ám khi nào?"
Phong lão đầu có chút tức giận, trừng mắt hướng Trương Nhất, "Lạp xưởng tiểu tử, ngươi nói cái gì?, lần này ta đi sẽ có nguy hiểm rất lớn, có thể trở về hay không cũng không nói trước được, nếu như không về được, ngươi có thể mua pháo mà đốt rồi."
"Ngươi nghĩ ta quá tệ như vậy sao, ta là hạng người như vậy sao?" Trương Nhất cau mày nói, gương mặt đầy vẻ thương tâm.
Nghe nói thế, Phong lão đầu vui mừng hơn một phần, nghĩ thầm: xem ra tiểu tử lạp xưởng cũng không quá tệ như vậy!
Vừa nghĩ như vậy, kết quả Trương Nhất cười ha hả: "Yên tâm, ca nhất định sẽ đốt pháo, bất quá không phải là một trái, mà là một tá, ăn mừng một trận thật tốt, ha ha ha..."
"Ta ~! @#%..."
Phong lão đầu thiếu chút nữa thì đã tắc thở, cuối cùng tức giận đến nét mặt đỏ lên, ngón tay run rẩy chỉ vào Trương Nhất, "Tiểu tử lạp xưởng trời đánh, ta nguyền rủa ngươi... Ta nguyền rủa ngươi... Ta nguyền rủa Ma La Tư Nghiên tiểu nương bì của ngươi sẽ thay lòng đổi dạ, chờ sau khi ngươi trở về liền để cho ngươi đội nón xanh!"
Nghĩ tới nghĩ lui nội dung của câu nguyền rủa, cuối cùng rơi vào trên người Ma La Tư Nghiên.
Trương Nhất đột nhiên biến sắc: "DCMN, lão đầu trứng không phải là ngươi muốn mắng sao? Trớ chú ai cũng có thể, đừng trớ chú lão bà của ta được không?"
Phong lão đầu vừa nghĩ, cũng là, tất cả đều là người nhà, liền lập tức sửa lời nói: "Lão nhân ta trớ chú cái thứ nối dõi tông đường của ngươi sẽ bị rút ngắn 10 cm!"
"Ca lại hi vọng trớ chú của ngươi sẽ linh nghiệm, bởi vì lão nhị của ca thật sự là quá dài, đi lên đường càm thấy rất khó khăn, ai... Ca thực sự rất là buồn bực a, lão đầu trứng, trớ chú này có linh nghiệm không?, vừa hay thay ta giải quyết phiền não này." Trương Nhất than thở nói.
Phong lão đầu trợn tròn mắt, đúng là mắt không biết xấu hổ, chưa thấy qua tên nào không biết xấu hổ như vậy , nghĩ thầm: Thời điểm đi tắm ta đã thấy qua, đồ chơi kia có bao nhiêu cân lượng ta không rõ ràng sao? Chiều dài vẫn chưa tới 10 cm đâu, như một tiểu trùng tử, còn phiền não? Ngươi phiền não cái búa ah!
Dao Linh Ngọc nghe không hiểu, không rõ cho nên, liền hỏi: "Trương Nhất, ngươi có đệ đệ nha?"
Khương Hạo Tuấn buồn cười nở nụ cười, Lăng Tu cũng bị chọc cho trợn mắt lên.
"Đương nhiên là có a Dao Linh Ngọc muội tử!" Trương Nhất xấu xa cười nói.
Dao Linh Ngọc tràn đầy vẻ hồn nhiên, tò mò hỏi: "Hắn ở đâu? Hắn cũng đi tới từ cái thế giới kia sao?"
"Nó đang ở trên người ta."
Nụ cười trên mặt Trương Nhất càng đậm, một muội tử hồn nhiên như vậy, để cho hắn thật sự rất có hứng thú đùa giỡn một chút, "Muốn nhìn thấy nó thì rất đơn giản, chỉ cần một nam một nữ cởi sạch quần áo vận động ở trên giường là được, đệ đệ quá xấu hổ, có đôi khi đi ra, có đôi khi đi vào, ngươi phải chuyên tâm một điểm mới có thể thấy rõ ràng, hắc hắc..."
"Tiểu tử trời đánh này, da mặt thật là dầy đư, loại sự tình khó có thể mở miệng này lại có thể nói quang minh chính đại như vậy."
Phong lão đầu cảm thấy e lệ vì Trương Nhất, chính bản thân vẫn tự xưng là da mặt rất dày, nhưng không nghĩ tới lại gặp phải một cái tên da mặt càng dày, nói mà mặt không đỏ tim không đập mạnh.
Sắc mặt Lăng Tu rất khó coi.
Duy chỉ có Khương Hạo Tuấn còn đang đau khổ suy tư, tại sao lại có đôi khi đi ra, có đôi khi đi vào.
Dao Linh Ngọc hoàn toàn là không hiểu, càng nghe càng hồ đồ, nam nữ làm chuyện gì mà cần phải cởi sạch quần áo? Mà vì sao mới có thể thấy đệ đệ Trương Nhất vào lúc đó? Hơn nữa còn phải chuyên tâm một chút?
"Dao Linh Ngọc muội tử, ngươi là nghe không hiểu hay không?" Trương Nhất hài hước hỏi.
"Ân" Dao Linh Ngọc gật đầu.
"Không quan hệ, đi, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ, ta cho ngươi nhìn đệ đệ của ta một chút." Trương Nhất kề vai sát cánh khoác vai Dao Linh Ngọc, hoàn toàn như một tên biến thái đang lừa gạt tiểu cô nương.
Lăng Tu đi tới, đá một cước vào mông hắn.
"Lão Lăng ngươi lại đánh lén ca, Tiểu Hạo tử tiếp ta, nhanh tiếp được ta, a ~ "
Trương một Lăng khoảng bay lên, vốn gửi hy vọng Khương Hạo Tuấn có thể tiếp được hắn, kết quả Khương Hạo Tuấn hoa lệ né tránh ra, hắn thì dùng chó gặm bùn hung hăng rơi trên boong thuyền, sau đó liền kêu thảm thiết một tiếng.
"Lần sau còn dậy hư Dao Linh Ngọc, ta trực tiếp đá ngươi xuống biển!"
Lăng Tu hướng Trương Nhất cảnh cáo một câu, sau đó xoay người, nói với Phong lão đầu, "Lão đầu, ta lên đảo với ngươi!"
Những lời này, để cho đại gia hỏa sửng sốt.
Phong lão đầu cảm động đến muốn rơi lệ, nhưng vẫn từ chối: "Lăng tiểu tử, phần tình cảm của ngươi lão đầu ta rất cao hứng, nhưng đây là chuyện của cá nhân ta, lẽ ra phải do một mình ta đi làm, rồi lại nói trên đảo có rất nhiều thứ không biết, tất cả đều là thứ ăn thịt người, mỗi một tấc đất đều tràn đầy nguy hiểm, tiểu tử lạp xưởng nói không sai, ta hoàn toàn không sợ, mà các ngươi lại bất đồng, nơi đó đối với các ngươi mà nói thì nó chính là Địa Ngục a."
"Yên tâm, ta đã quen đi trong địa ngục rồi."
Lăng Tu cười nhạt cười, "Ta đi với ngươi thì có thể chiếu ứng cho nhau, nếu mà ngươi chết ở bên trong, ta lại phải tìm thêm một người lại thuyền mới hay sao?"
"Đúng đúng đúng, lão đầu trứng, ngươi hãy để cho Lão Lăng đi theo, có ý niệm lực hộ thân, dù cho bên trong thực sự là Địa Ngục, Lão Lăng cũng có thể mang ngươi xông ra." Trương Nhất đứng lên, trên mặt lúc này ngược lại rất nghiêm túc, nói năng thận trọng.
"Thế nhưng..."
"Thế nhưng cái gì?, có Lão Lăng khiêng thay ngươi, còn chưa đủ cho ngươi cảm thấy mừng rỡ a?" Trương Nhất trực tiếp bại lộ bản tính, chửi ầm lên.
Phong lão đầu suy tư, lại thấy vẻ kiên định trên mặt Lăng Tu, thì đành đồng ý: "Được rồi, bất quá sau khi lên đảo, lăng tiểu tử nhất định phải nghe ta, bên trong thực sự rất nguy hiểm."
"Không thành vấn đề!" Lăng Tu khẽ cười nói.