Chương 925: Chiến 1 trận
"A ~ "
Sát Mộc Kỳ thất thanh sợ hãi kêu lên, nắm thật chặt cánh tay Sát Mộc Lang. Nàng chỉ có mặt ngoài thoạt nhìn kiên cường một chút mà thôi, trên thực tế thì lại vô cùng yếu đuối, lúc trước Sát Mộc Hổ bị cá sấu ăn thịt người công kích, lại bị đỉa hút máu đáng sợ hút sạch huyết nhục thì, pháo đài nội tâm kiên cường của nàng cũng đã sụp đổ, đảo quỷ đã là một nơi kinh khủng, nơi đầy nguy cơ, mà một màn trước mắt này, càng trùng kích tâm lý của nàng.
Sát Mộc Linh cũng kinh hãi đảm chiến, nàng có thể có thể tiếp nhận việc người bị đao chém chết, bị đánh chết, bị chết đuối..., nhưng trực tiếp bị nghìn vạn còn trùng sống sờ sờ cắn nuốt hết huyết nhục mà chết giống như vậy, sau đó còn coi thân thể này như Thiên Đường vậy bò vào bò ra, nàng không thể tiếp thụ được, các nàng quả muốn nôn.
Các thành viên của băng hải tặc Dã Lang khác cũng kinh sợ không thể tả...
Ngay cả Sát Mộc Lang bình thường luôn là người trấn định nhất, lúc này cũng rung động kịch liệt, bị một màn trước mắt này làm cho rung động.
"Tê ~ cát ~ "
Cá sấu ăn thịt người phát ra một tiếng kêu quái dị, như là đang cười nhạo, sau đó trực tiếp hung hăng quất cái đuôi khổng lồ lại.
Mang theo uy thế nghiền nát hết thảy, mặt đất rung chuyển, nhấc lên một đợt cát bụi, bên trong đám cát bụi này còn có chứa khí tức tanh hôi của con cá sấu này, nồng nặc giống như là mùi vị cá chết!
Mỗi thành viên của băng hải tặc Dã Lang đều bối rối, giờ khắc này như là có một cái đầu yêu thú đi ra từ thế giới thần thoại, tạo ra lực uy thế kinh khủng để cho bọn họ cảm giác mình tựu như là một hạt bụi, quá yếu đuối, không chịu nổi một kích, làm linh hồn bọn hắn run sợ.
Đang lúc bọn hắn cảm giác mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, bị con cá sấu ăn thịt người này dùng một kích đánh thành thịt băm thì, Lăng Tu hóa thành một màn thiểm điện màu đen xông lại, tay phải đem hết toàn lực đánh ra một chưởng vào người con cá sấu ăn thịt người.
"Ầm ~ "
Ý niệm lực được kích phát ra bao bọc ở ngoài bàn tay, ngưng tụ thành một cái bao tay trong suốt, khi một kích này đánh vào con cá sấu ăn thịt người, thì liền phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, nhưng không cách nào lại vọt tới trước được nửa phần.
Một chưởng này, cứng rắn át chế nó xuống!
Thành viên băng hải tặc Dã Lang ngơ ngác nhìn một màn này, so sánh với dị chủng cá sấu ăn thịt người, thân ảnh Lăng Tu nhỏ yếu dị thường, thậm chí còn thua cá sấu ăn thịt người rất nhiều lần, nhưng lúc này, hắn ở trong nội tâm bọn hắn lại cao lớn không gì sánh được, bọn họ thậm chí còn sinh ra một loại ảo giác, ngăn ở bọn họ trước mặt không phải là một người, mà là một tòa thần minh có năng lực hủy thiên diệt địa, uy mãnh cao to, để cho người ta sinh ra một cổ xung động muốn quỳ bái.
"Khụ khụ..."
Phong lão đầu phục hồi lại tinh thần, ho khan vài tiếng an ủi mọi người nói, "Không nên kinh hoảng không nên kinh hoảng, chỉ là một đầu cá sấu ăn thịt người dị chủng thôi mà, hãy nhìn Lăng Tử làm thế nào để làm thịt nó, báo thù cho đồng bạn của các ngươi?."
Tình huống dường như là muốn cố ý đánh mặt của hắn, hắn vừa dứt lời, cá sấu ăn thịt người liền rít gào, tứ chi to lớn liền dùng sức, thân thể cao lớn liền đẩy mạnh từng chút một về phía trước.
Lăng Tu cắn chặt răng cửa, chau mày, hai chân lại không cầm được mà trượt về phía sau, cắm vào trong bùn đất, trên mặt đất lưu lại hai đạo quỹ tích rất sâu.
"Lăng huynh, ta tới giúp ngươi!" Sát Mộc Lang chuẩn bị xông lên, hiệp trợ Lăng Tu đối phó cá sấu ăn thịt người.
Lăng Tu quay đầu lạnh lùng hét lớn: "Không cần quan tâm tới ta, các ngươi đi trước!"
Trên mặt xuất hiện một tầng mồ hôi hột, sắc mặt cũng có chút trắng bạch, có thể nhìn thấy đầu cá sấu ăn thịt người này mang đến cho hắn áp lực rất lớn.
"Chúng ta đi thôi, thứ này, chúng ta có lưu lại cũng không giúp được hắn cái gì." Sát Mộc Linh lên tiếng nói.
Sát Mộc Lang tức giận trừng nàng, sau đó vừa lo lắng nhìn con cá sấu ăn thịt người đang đọ sức với Lăng Tu, hàng loạt đỉa hút máu đang giãy đi ra, rồi điên cuồng công kích thân thể Lăng Tu, chỉ là đều bị ý niệm lực ngăn trở ở bên ngoài, hình ảnh này tương đối đáng sợ.
"Lăng huynh là ân nhân của chúng ta, ta làm sao có thể bỏ hắn mà chạy!" Hắn tự lẩm bẩm, trong lòng đại nghĩa không cho phép hắn rời đi.
"Đệt con mẹ nó, còn lo lắng cái gì?, chúng ta lưu lại đối với hắn mà nói thì chỉ có gây thêm phiền phức cho hắn, một mình hắn đối phó với chủng cá sấu ăn thịt người này, dù không chiến thắng được, cũng có thể toàn thân trở ra."
Phong lão đầu rất rõ ràng tình huống hiện tại là cái gì, "Tiểu tử trời đánh, chúng ta ở thung lũng phía trước chờ ngươi, ven đường lão đầu ta sẽ dùng làn khói làm dấu hiệu, ngươi không cần lo lắng việc không tìm được chúng ta."
Nói xong, kéo Sát Mộc Lang, dẫn theo Dã Lang đoàn rời đi.
Khi bọn họ mới vừa rời đi, Lăng Tu bị con cá sấu ăn thịt này đánh bay, thân thể hung hăng quẳng về phía sau, chỉ bất quá hắn cũng không có chật vật quẳng nện ở mà, trên không trung xoay tròn mấy vòng, cuối cùng vững vàng rơi xuống đất.
Hắn ngón tay nắm lại, chậm rãi đứng lên tự trên mặt đất, khóe miệng xuất hiện một nụ cười tà mị, hai ánh sáng màu đỏ tươi hiện lên trong chỗ sâu đôi mắt, chiến ý ngập trời: "Chúng ta, hảo hảo chơi một lát vậy!"
Cá sấu ăn thịt người sững sờ một chút, dường như có chút không rõ người này tại sao lại giống như cường đại hơn rất nhiều, cái loại khí huyết cuồng mãnh này, khiến nó cảm thấy bất an một trận.
"Bắt đầu!"
Một tiếng kêu to chấn động sơn lâm, Lăng Tu thân bạo khởi, sau khi lao đi được mười bước thì, mạnh mẽ giẫm hai chân xuống mặt đất, dùng tư thế vô cùng cuồng dã lao lên trời cao.
"Rống ~ "
Con cá sấu ăn thịt người cũng thét một tiếng điên cuồng, thân hình khổng lồ lao tới, khí tức doanh dã, như muốn nghiền nát đại địa.
Một người một thú, ầm ầm đập vào nhau!
"Oành ~ "
Tiếng đánh trầm muộn nổ vang, kình lực hung hãn cuồn cuộn, bao trùm hướng về song phương.
Lực lượng tứ lược, tạo ra kình phong hung mãnh, đại địa run rẩy dữ dội, bùn đất bốc lên, cả cánh rừng đều vì bọn họ chiến đấu mà run lên...
Đoàn người Phong lão đầu đã đi ra khỏi phạm vi hai ba dặm mà còn có thể nghe được phía sau truyền tới từng đợt tiếng thú rống, rung động sơn lâm.
"Không được, ta không thể để cho một mình Lăng huynh đối phó với cá sấu ăn thịt người."
Lương tâm Sát Mộc Lang cảm thấy bất an, ngừng lại, "Các ngươi đi trước, ta trở lại giúp hắn."
"Đệt con mẹ nó, lời của lão đầu ta còn không khiến cho người hiểu ah, ngươi trở lại chỉ làm cho hắn thêm phiền phức, căn bản không giúp được gì." Phong lão đầu tức giận nói.
"Thế nhưng..."
"Thế nhưng cái rắm, nghe ta, đừng trở lại, tiểu tử này rất mạnh, không cần lo lắng cho hắn, chúng ta chỉ cần bảo trụ tính mạng của mình là được." Phong lão đầu lớn tiếng cắt đứt.
Sát Mộc Lang nhíu lông mày lại.
"Lão đầu nói đúng, con cá sấu ăn thịt người này có da thịt dầy tới mức ngay cả đạn của súng tự động cũng bắn không thủng, chúng ta trở lại chỉ hi sinh oan uổng, không làm được cái gì, nếu Lăng Tu can thiệp vào, vậy hãy để cho hắn xuất đầu là được rồi." Sát Mộc Linh nói.
"Lăng huynh đã lần lượt cứu tính mệnh của chúng ta, ngươi làm sao có thể nói như vậy?" Sát Mộc Lang lạnh lùng nói, khóe miệng co rút.
"Ta nói là sự thực, đương nhiên, ta cũng rất cảm kích tất cả những gì hắn làm, ta cũng không phải một người vô ơn." Sát Mộc Linh nghĩa chính ngôn từ nói.