Chương 962: Không hẹn mà gặp
Tiến vào trong băng nguyên, trong tầm tất cả đều là băng, như là đi tới nơi cực hàn!
Ven đường ngoại trừ các loài sinh vật bị đông cứng thành băng, thì không có phát hiện bất luận cái sinh mạng nào khác, nhưng không thể thấy được bóng dáng của Sở Ly Nguyệt.
"Lẽ nào lão đầu trứng nói đúng, thực sự là do Cực Hàn chi khí tạo thành?" Trương Nhất không khỏi buồn bực.
Lăng Tu lại thở phào nhẹ nhõm, không phải là Ly Nguyệt là tốt rồi, điều này nói rõ nàng không có gặp phải kình địch.
Nhưng ở lúc này, có ba cổ khí tức cường đại đột nhiên xuất hiện, giương mắt nhìn lên, ba đạo nhân ảnh xuất hiện ở trong tầm mắt, bọn họ đang từ từ đi tới tự phía xa.
"Mẹ nó, còn tưởng rằng là Ly Nguyệt MM, làm sao xuất hiện ba tên đại hán." Trương Nhất móc mũi, rất là khinh thường nói.
"Đừng nói nhảm, ba tên này có khí tức rất mạnh." Khương Hạo Tuấn ngưng trọng.
Lăng Tu hơi nhíu mày, đúng là ba nam tử, người đi ở phía trước, thân cao chừng hai thước, lưng hùm vai gấu, khuôn mặt cương nghị, lộ ra một cổ cảm giác áp bách cường đại.
Nam tử bên trái có một đôi mắt ưng, trên người cõng một thanh trường kiếm, tản ra từng cơn gió lạnh, chấn nhiếp tâm thần; nam tử bên phải hai tay cắm ở trong túi quần, trên mặt vẫn duy trì một cái nụ cười, bình tĩnh ung dung đi tới.
Máu tươi trong cơ thể Lăng Tu sôi trào lên, mà loại phản ứng này hắn hoàn toàn không thể khống chế được, bị ba người này kích phát.
Chuyện gì xảy ra?
Tại sao phải như vậy?
Lăng Tu vẫn lần đầu tiên xuất hiện loại tình huống này, hắn thậm chí có loại cảm giác huyết mạch tương liên, mà loại cảm giác này, khi người phia trước đi tới càng gần thì càng rõ ràng và cường liệt hơn.
Ba người kia trực tiếp đi lại đây, đi tới cách Lăng Tu hơn mười thước thì dừng lại.
Ánh mắt của nam tử cầm đầu từ đầu đến cuối đều để ở trên người Lăng Tu, trong lỗ mũi phát sinh một tiếng hừ nhẹ, quát lạnh: "Tiểu súc sinh, nhìn thấy cậu còn không nhanh chóng lại đây mà hành lễ?"
Cậu?
Lăng Tu sửng sốt, này... cảm giác huyết mạch tương liên, lẽ nào hắn thật là cậu của mình hay sao? Nhưng cái này thi thật là quá bất ngờ.
Trương Nhất há mồm liền mắng: "Đánh rắm, chúng ta là gia gia ngươi, nhìn thấy gia gia mà không biết làm gì hay sao?"
Hắn không rõ ràng cảm giác của Lăng Tu bây giờ, nếu mà rõ ràng, hắn kiên quyết sẽ không nói như thế.
Nam tử dẫn đầu dường như coi Trương Nhất như không khí, chỉ dữ tợn hướng về phía Lăng Tu cười nói: "May là ta có thân tín ở trên đảo thi đấu thể thao, bằng không ta còn còn bị giấu diếm rất lâu, thật là không có nghĩ đến a, cái thi thể trẻ sơ sinh hai mươi sáu năm trước không phải là ngươi." Lộ vẻ cười sầu thảm, "Ta bị muội muội lừa thật là khổ, tiểu súc sinh ngươi lại còn sống, không thể tưởng tượng nổi, thật không thể tin được!"
"Ngươi... Rốt cuộc là người nào?" Lăng Tu quát hỏi.
"Tiểu súc sinh thật đúng là kiêu ngạo a, cũng khó trách, ở thế giới này lăn lộn cái danh hiệu Huyết Hoàng, quả thật có vốn liếng để phách lối."
Tên dẫn đầu rét căm căm nói, "Nghe cho kỹ, ta là thân cữu cữu của ngươi, Ma La Lệ Viên!"
Theo lời này, một cổ khí tràng cường hoành dùng hắn làm trung tâm lan hướng ra bốn phía, "Ca ca ca" một khe nứt tự dưới chân hắn lan hướng tới chỗ Lăng Tu.
Loại uy áp cùng khí tức huyết sát này, Trương Nhất và Khương Hạo Tuấn thì lại không rõ lắm, là người của Huyết Dạ Tộc sao, nhưng còn chưa tới Phổ Đà đảo mà, sao Huyết Dạ Tộc đã xuất hiện, chẳng lẽ là Ma La Lệ Viên này nhận được tin tức trước, là cố tình đi tới đây chặn giết bọn họ hay sao?
"DCMN, đừng vòng vo, ngươi uốn làm gì thì nói đi?" Trương Nhất không nhịn được nói.
Ma La Lệ Viên cười tàn nhẫn: "Đương nhiên là giết các ngươi." Hắn nhìn Lăng Tu, mắt híp lại, bên trong lộ vẻ hàn quang, "Tiểu súc sinh, ngươi căn bản hẳn nên sinh ra ở trên đời này, sự tồn tại của ngươi chính là sỉ nhục của toàn bộ Huyết Dạ Tộc, nếu mà ngươi hơi chút có chút liêm sỉ, thì nên tự vận đi!"
"Tự vận?"
Lăng Tu cười lạnh một bước ra, bạo phát ra khí cơ mạnh mẽ, không khí trở nên ngưng đọng lại, hai nam tử bên cạnh Ma La Lệ Viên hơi biến sắc.
"Ngươi năm mơ đi?" từ nhỏ hắn chính là cô nhi, dựa vào lực lượng của chính mình kiên cường mà sống, nhưng bây giờ không biết từ nơi nào lại mọc ra một người cậu rồi còn yêu cầu hắn tự sát, không khỏi quá buồn cười rồi đó.
Trương Nhất cũng bước ra: "Cậu giết cháu ngoại trai, nghe thật là uy vũ thật là khí phách a, chuyện này truyền đi, cũng không sợ mọi người cười tới rụng rang a?"
Ma La Lệ Viên điềm nhiên nói: "Hừ, thằng nhãi con như ngươi thì biết cái gì, hắn là tạp chủng, huyết mạch Huyết Dạ Tộc của chúng ta bị hắn làm bẩn, hắn căn bản không xứng sống ở trên đời này."
"Ha ha ha..."
Lăng Tu cười to, sau đó lạnh lùng nói, "Ngươi tính cái thứ gì, có tư cách gì quyết định sinh tử của ta?"
Cách gọi tạp chủng đầy vũ nhục như vậy, đã triệt để chọc giận hắn, đó là vết sẹo thâm căn cố đế trong linh hồn hắn, từ nhỏ đến lớn, cũng không ít lần bị vũ nhục. Sau khi hắn nói xong, thân thể của hắn chậm rãi bay lên không trung, ngang nhiên đứng ở trong hư không, một cổ chiến ý ngập trời tràn ra, tóc bay theo gió, kình khí dâng trào, sát ý bắt đầu khởi động, xông thẳng lên trời.
"Hắn lại có thể thuần thục nắm ý niệm lực trong tay!" tên bên phải Ma La Lệ Viên rung động.
Chính bản thân Ma La Lệ Viên cũng sửng sốt trong chốc lát, thật sự là thật không ngờ tới Lăng Tu lại có thể thuần thục nắm giữ ý niệm lực, bằng vào ý niệm lực liền có thể đứng lại trên không trung, bất quá hắn liền phục hồi lại tinh thần rất nhanh, hoạt động cái cổ một cái, cười gằn cũng bay lên trời, toàn bộ băng nguyên, đều quanh quẩn tiếng hắn nhe răng cười.
"Tiểu súc sinh thật khó lường a, cư nhiên có thể phách lối như vậy, thảo nào có thể bị Hải Vệ Quân phế vật tôn làm Huyết Hoàng, bất quá hôm nay nhất định sẽ là ngày giỗ của ngươi."
"Vậy thì thử xem một chút tới cùng thì ai giết chết ai nào!" Lăng Tu hét lớn.
Con ngươi yêu dị xuất hiện, tóc đen biến thành tóc tím, khí cơ tăng vọt đến mức tận cùng, trên không trung lưu lại từng đạo tàn ảnh, chủ động tập sát tới hướng Ma La Lệ Viên.
"Ha ha ha... Kiến càng lay cây, có ý tứ, có ý tứ!"
Ma La Lệ Viên lên tiếng cuồng tiếu, cũng triển lộ ra trạng thái chiến đấu của Huyết Dạ Tộc, đón đánh Lăng Tu.
"Rầm rầm ầm ~ "
Hai người kịch liệt đối oanh trên không trung, trên bầu trời trong nháy mắt như đang sôi trào lên vậy, hai người mỗi một lần đụng chạm tứ chi, đều bắn ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, hư không sinh ra hình ảnh vặn vẹo vỡ vụn, kình khí mênh mông, khí huyết sát dâng trào mãnh liệt, phảng phất như là hai tôn thần chi kịch đấu ở trên trời.
"Chúng ta cũng đừng nhàn rỗi a!"
Tên đứng ở bên phải Ma La Lệ Viên cũng cười hắc hắc, đôi mắt biến thành đỏ như máu, trên người kích động lên một cổ khí tức huyết sát ngập trời, ánh mắt của hắn đảo qua Trương Nhất và Khương Hạo Tuấn, "Các ngươi, ai tới?"
"Đ-t mẹ ngươi, ta đến!"
Trương Nhất thu hồi ánh mắt, nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể tăng vọt thành người khổng lồ ba bốn thước, toàn thân cao thấp đều là như được làm ra từ thép tưới, giống một đầu ma thú, lai về phía đối thủ. Lần này hắn hoàn toàn buông tay, đối phó với Huyết Dạ Tộc, không tha ra toàn bộ thực lực thì sẽ thất bại rất thảm.
"Ách a ~ "
Âm thanh bạo rống như khí thôn Sơn Hà, hữu quyền vẽ ra một đạo vòng cung hung hãn, dùng uy thế vô cùng ầm đập về hướng Ma La Húc.