Chương 980: Người cản ta chết
Cát bụi dần dần tán đi, thân ảnh của Lăng Tu chậm rãi hiển hiện ra, màu tóc tím, con ngươi màu đỏ tươi yêu dị, mặt đầy ám ban như phù chú nào đó, hắn đứng ở đó, y phục trên người nát hết, đầy vết thương, nhưng chút vết thương này đang khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cuối cùng ngay cả một tia dấu vết cũng không có. Hắn không có dừng lại, tiếp tục đạp qua phế tích, tiếp tục đi lên hình đài.
Mỗi một bước đều dị thường kiên định, mỗi một bước đều lưu lại một dấu chân thật sâu ở trên mặt đất! Vào giờ khắc này, trên quảng trường Hải Vệ Quân đều có một ảo giác, cái người đang đi lên hình đài này phảng phất như là hóa than của Ác Ma, ngoài thân hắn lượn lờ đầy sát khí, mang theo khí tức tà ác tàn nhẫn, phát ra uy áp mênh mông cuồn cuộn. Ở trên quảng trường tràn ngập khí tức tử vong, ở mỗi một thốn không gian đều tràn ngập huyết vụ, đã không có người có thể phân rõ đó là thật hay giả.
"Huyết Quang đen sẫm! " sắc mặt Vũ Văn Tiêu Thiên biến thành hơi kinh ngạc, thì thào mà nói.
Ma La Mặc Vũ gật đầu: "Ngươi lại nhận được, không sai, đó là năng lực truyền thừa của ta!"
Vũ Văn Tiêu Thiên ngẩng đầu nhìn nàng một cái, sau đó lại cúi đầu, ánh mắt rơi vào trên người Lăng Tu. Bảy đại trưởng lão Thần Tộc run rẩy dữ dội... không chỉ có thể thi triển ý niệm lực, còn có thể thi triển Huyết Quang, tiểu tử này là một quái vật sao? Trong lòng bọn họ có rất nhiều cảm giác, một tên mà bọn họ vẫn coi thường, lòng đáy miệt thị, kết quả đột nhiên có một ngày cho mọi người thấy thực lực phi phàm, chứng minh hắn ưu tú, không thể nghi ngờ đây là thứ mà không người nào có thể tiếp nhận được.
Mà Andrew một Trọng tướng lĩnh của Hải Vệ Quân, lúc này tinh thần như là hỏng mất, hắn biết Huyết Hoàng có thực lực mạnh mẻ, mới có thể hạ lệnh để cho Bố Đức cùng La Wilker hợp lực đối phó Huyết Hoàng, nhưng dù là như vậy, hắn vẫn đánh giá thấp Huyết Hoàng, hai đại thống lĩnh của Hải Vệ Quân, thậm chí ngay cả hai chiêu mà cũng không thể đở nổi thì đã bị đánh thành trọng thương, quả thực có thể nói là giết trong nháy mắt, thủ đoạn bực này, đúng là kinh thế hãi tục.
Kỳ thực, hắn đã nghĩ tới Huyết Hoàng có quan hệ với Thần Tộc cùng Huyết Dạ Tộc, nhưng Thần Tộc vẫn án binh bất động như cũ, làm thống lĩnh duy nhất của Hải Vệ Quân, hắn phải cắn răng, kiên trì nhảy xuống, hóa thành một người khổng lồ nham tương cao tới ba trượng.
"Nham tương rít gào! ! !" Một tiếng gào thét phun ra, Andrew đánh ra một quyền.
"Ầm ~" một nắm tay được bao phủ bởi nham tương bốc đầy Liệt Diễm, giống như một ngọn núi di động, hung hăng trùng kích tới hướng Lăng Tu. Nơi đi qua, không gian vặn vẹo, mặt đất văng tung tóe, có mấy Hải Vệ Quân không né tránh được liền hôi phi yên diệt ở trong khoảnh khắc, nó tán thấu ra nhiệt lượng kinh khủng, khiến trong thiên địa biến thành một cái lò luyện.
Nhiệt độ đáng sợ vô cùng, mặc dù Ma La Mặc Vũ ở trên không giữa, cũng cảm nhận được sự ảnh hưởng không nhỏ!
"Người ngăn cản ~ ta ~ chết!"
Lăng Tu chợt rống to hơn, khí cơ trên người tăng vọt, hắn đồng dạng chém ra một quyền, quả đấm gào thét hoa phá hư không, tuôn ra lực lượng như đại dương mênh mông, trùng trùng điệp điệp.
Hai cổ lực lượng giống như là hai đầu nộ thú, hung hoành đập vào nhau.
"Ầm ~"
Một tiếng kinh thiên động địa, ba động năng lượng kinh khủng cuồn cuộn ở trong thiên địa mênh mông, áp lực vô hình như một cơn song lan ra khắp nơi, vô số Hải Vệ Quân bị ném trên mặt đất, thậm chí, trực tiếp bị cổ lực lượng tác dụng kéo thành phấn vụn.
Từng vết nứt hai thước xuất hiện, Trương Nhất, Khương Hạo Tuấn, Phong lão đầu phải tránh né làn sóng năng lượng này; Hải Vệ Quân may mắn còn tồn tại cũng phải lui lại, đứng ở xa xa nhìn tới, trong lòng mỗi người đều tràn đầy lay động. Đợi cho tất cả hồi phục lại bình thường, bên trong quảng trường là một mảnh yên lặng. Lăng Tu và Andrew giằng co cách xa nhau hai ba mươi thước, mặt đất trước mặt hai người bọn họ, đã sụp xuống thành một cái hố to, quảng trường bị bọn hắn phá huỷ như gần hết, vết nứt trải rộng.
Sau một khắc, một màn để cho đám Hải Vệ Quân sợ hãi xuất hiện. Andrew hóa thành người khổng lồ ba trượng như bị đả kích trí mạng vậy, một vết nứt bắt đầu từ da đầu, lan ra toàn thân, hắn đột nhiên ngửa đầu phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, toàn bộ thân thể văng tung tóe thành vô số mảnh nhỏ tán lạc đầy đất trong nháy mắt.
Giết trong nháy mắt! đám Hải Vệ Quân hoảng sợ nhìn nhau, Lăng Tu cường hãn như vậy, để cho bọn họ không còn dũng khí chiến đấu, bọn họ chỉ ngơ ngác đứng ở tại chỗ, toàn bộ thân thể đều không nhịn được mà run rẩy.
"Lão Thất, nhìn những người ngươi nuôi này, đều là phế vật!" Nhị trưởng lão tức khí vô cùng, hướng thất trường lão oán trách một tiếng, sau đó quát với hơn mười cái Chiến Đấu Cơ Giáp, "Vũ Văn Trác, ngươi đi giết cái thằng nhãi con kia!" ánh mắt một Chiến Đấu Cơ Giáp bắn ra hai đạo hồng quang, đứng ra tự trong đội ngũ, bước tới hướng Lăng Tu, thân thể cao mười thước phát sinh ra từng đợt thanh âm, trọng lượng khiến cho đại địa rung động.
"DCMN Kim Cương biến hình a!"
Trương Nhất cảm giác trong miệng đang bốc hỏa, lúc này hắn mới phát giác được sự tồn tại của Chiến Đấu Cơ Giáp.
"Đồ chơi gì vậy?" Phong lão đầu nghiêng đầu lại, không hiểu dò hỏi.
Trương Nhất chất phác nhìn về phía trước, trả lời: "Kim Cương biến hình!" bởi vì quá mức khiếp sợ, hắn nói không được rõ ràng, Phong lão đầu vẫn không có nghe rõ, lại hỏi: "Gì... vừa?"
Trương Nhất phát hỏa, mắng: "DCM, có nghe rõ không! ! !"
"Đệt con mẹ nó, sao ngươi mắng ta!"
"Ta mắng ngươi sao? Ta khen ngươi đó!"
"Ngươi khen ta sao?"
"Đương nhiên là ta khen ngươi."
Khi hai người đấu võ mồm thì, Khương Hạo Tuấn cấp tốc chạy như điên, sau đó nhảy lên thật cao, hai tay cầm đao, quát một tiếng, chém xuống một đao hướng Chiến Đấu Cơ Giáp.
Rống ~ nương theo một tiếng Long ngâm, một đạo đao khí vài chục trượng xẹt qua hư không, kim quang chói mắt không gì sánh được, đao khí rừng rực toát ra nghìn vạn tia sáng, càn quét về phía Chiến Đấu Cơ Giáp. Chiến Đấu Cơ Giáp này không né tránh, tùy ý để đao khí chém tới, đao khí vừa mới tiếp xúc tới thân mình của nó, liền lập tức bắn ngược trở lại. Tốc độ không giảm, uy lực không giảm, hư không cũng bị chém ra một vết nứt! việc này ngoài dự liệu của Khương Hạo Tuấn, mắt thấy đao khí của mình bắn ngược về, chém về hướng chính bản thân, hắn lập đưa hai tay để Long Đao gắng gượng đón đỡ.
Chỉ là một đao vừa rồi đã dùng hết toàn lực, lực lượng quả nhiên là vô cùng mạnh mẽ, tuy rằng hắn cũng đánh tan, nhưng hắn cũng bị nội thương không nhỏ, rơi xuống mặt đất tự không trung, há mồm liền phun ra một ngụm máu tươi.
"Đâu má, trâu bò như vậy sao?" Trương Nhất không tin tà, khom lưng lấy một tảng đá lớn từ dưới đất, chạy như điên hơn mười thước, sau đó hung hăng ném mạnh về hướng Chiến Đấu Cơ Giáp.
"Vù vù ~" Cự thạch nặng đến mấy tấn xoay tròn bay ra, giống một khối thiên thạch, mang theo uy thế kinh khủng, kình phong gào thét, sợ là một tòa nhà cao tầng cũng bị nó đập vào một cái thì cũng phải đổ nát trong nháy mắt.