Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1792

Tần Quân mang theo Dương Tiễn, Doanh Chính, Đông Hoàng Thái Nhất, Nữ Oa, Nhiễm Mẫn đi vào Tinh Đạo bảy màu ngoài Đại Tần Thiên Đình.

Trải qua mấy tháng thời gian, Tinh Đạo bảy màu đã dần dần thành hình, nhưng so với trước đại chiến thì ảm đạm hơn rất nhiều

Đám người chờ đợi quân địch đến, sắc mặt đều không quá đẹp mắt, bởi vì bọn hắn đã có thể cảm nhận được cảm giác áp bách.

- Nếu như trẫm lại sử dụng lực lượng siêu việt cực hạn trước mắt của hệ thống, phải chăng lại sẽ để cho ngươi rơi vào trạng thái ngủ say, lại chạy ra một vị Thần Ma?

Trong lòng Tần Quân hỏi, nếu như thật sinh tử quan đầu, hắn vẫn chọn phóng thích Thần Ma

- Đúng!

Hệ thống cấp tốc hồi đáp, khiến cho ánh mắt của Tần Quân càng băng lãnh.

Rất nhanh, cuối Tinh Đạo bảy màu bay tới mấy chục thân ảnh cường đại, dẫn đầu là năm Thái Nguyên Thủy Tổ, cho dù cách nhau xa xôi, cũng có thể làm người ta kinh ngạc run rẩy

Nhìn kỹ lại, những sinh linh này dáng dấp rất giống Hỗn Độn Thần Chủ, cũng rất giống thích khách lúc trước tập kích Tần Quân

Phảng phất các Hỗn Độn Thần Chủ đến từ cùng một chủng tộc.

Dương Tiễn nheo lại ba con mắt, tùy thời chuẩn bị tác chiến.

- Trong các ngươi, ai là Thiên Đế?

Một tên Hỗn Độn Thần Chủ cầm đầu trầm giọng hô, tiếng như Cự Lôi, vang vọng toàn bộ Cổ Thánh Đế Đạo, để mấy trăm Đại Đạo Vị Diện vỡ tổ.

Lại có cường giả khiêu khích Thiên Đế?

- Những Hỗn Độn Thần Chủ các ngươi lại tìm đến chết sao!

Đông Hoàng Thái Nhất giận dữ hét, hoàn toàn không sợ khai chiến.

Cầu xin địch nhân tha thứ, thường thường đều không có kết cục tốt, sao không chết oanh oanh liệt liệt!

- Lớn mật!

- Giết bọn hắn! Quá hung hăng ngang ngược!

- Biết chúng ta là Hỗn Độn Thần Chủ, còn dám lớn lối như vậy, không thể nhịn!

- Đúng rồi! Hôm nay tất yếu tái tạo uy danh của Hỗn Độn Thần Chủ!

Hơn mười vị Hỗn Độn Thần Chủ lập tức nổi giận, nhao nhao lên tiếng, chỉ đợi Hỗn Độn Thần Chủ dẫn đầu hạ lệnh, bọn hắn sẽ cùng nhau tiến lên.

Hỗn Độn Thần Chủ cầm đầu toàn thân hất lên Khải Giáp màu đen, cao tới trăm trượng, trên đầu mọc chín cái sừng, lóng lánh hàn mang, đôi mắt sắc bén chăm chú nhìn đám người Tần Quân, để bọn hắn cảm giác sát ý thấu xương.

- Thiên Đế, ngươi giết hai vị Hỗn Độn Thần Chủ của chúng ta, cho ngươi hai con đường, một là theo chúng ta đi, hai là chết!

U Hắc Hỗn Độn Thần Chủ nhìn chằm chằm Tần Quân nói, ngữ khí bá đạo, không dung Tần Quân phản bác.

Đi với các ngươi?

Tần Quân cười, kết quả sẽ sống không bằng chết a!

Hắn hít sâu một hơi, chuẩn bị thả Hắc Bạch Vô Thường ra.

Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên chú ý tới, thời không bích chướng dấy lên Ma khí, như bị ăn mòn, Ma khí càng ngày càng nhiều, cự kỳ khủng bố, để cho người ta tê cả da đầu.

Không chỉ Tần Quân, Thần Ma còn lại cũng chú ý tới, nhao nhao động dung.

Các Hỗn Độn Thần Chủ chú ý tới thần thái của đám người Tần Quân, vô ý thức nhìn chung quanh, bọn hắn giật mình kêu lên.

- Ma khí, loại Ma khí này là…

U Hắc Hỗn Độn Thần Chủ phảng phất như nghĩ tới nhân vật đáng sợ gì, con mắt trừng lớn, thân thể run nhè nhẹ.

- Thần Chủ Vân điện, chẳng lẽ các ngươi không biết Bổn Tọa coi trọng Cổ Thánh Đế Đạo sao?

Một âm thanh lạnh lùng mà tà ác vang lên, vang vọng bên tai mỗi một sinh linh, như ở bên cạnh bọn hắn nói chuyện, dọa đến đám Hỗn Độn Thần Chủ sợ hãi.
Bình Luận (0)
Comment