Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1889

Hắn rốt cục lại có mục tiêu!

Lần tiếp theo chiến đấu, hắn nhất định phải chiến thắng Tần Quân

- Chúng ta cũng không biết đến thời không nào rồi.

Tần Quân lắc đầu cười nói, luân hồi quả nhiên là thần bí khó lường, cùng thời không song song có tác dụng như nhau, tuy thời gian luân hồi chẳng qua là thời gian trước kia.

Chợt, thần thức của Tần Quân quét tới, muốn xem xét tình huống của vùng vũ trụ này.

Một giây sau, thần sắc hắn đại biến.

- Nơi này là…

Tần Quân lập tức kích động lên, trong mắt đều là sợ hãi lẫn vui mừng

- Thế nào?

Cực Đế nghi hoặc hỏi.

Trong mắt hắn, vùng vũ trụ này cơ hồ không có văn minh tu luyện, sinh linh yếu đến đáng thương, hắn không hiểu vì sao Tần Quân động dung.

- Không có gì, ngươi đi về trước đi, trẫm muốn ở đây một hồi.

Tần Quân bình phục tâm tình, mỉm cười.

Nghe vậy, Cực Đế gật đầu, thu nhập bốn phân thân vào trong cơ thể.

Ngay sau đó, hắn mở ra luân hồi, chui vào trong đó, biến mất rời đi.

Tần Quân hít sâu một hơi, thân hình thoắt một cái, biến mất tại nguyên chỗ.

Hồng Mông tinh không.

Tin tức Lăng Đế sắp xuất thế đã vây tụ mấy trăm triệu sinh linh, thậm chí không thiếu Linh chu, Pháp Bảo phi hành.

Lý Viêm Long cùng Tiêu Lang đứng sóng vai, bên người còn đi theo mười mấy tên Tạo Hóa Thái Hư Tôn, tất cả đều cuồng nhiệt nhìn đại lục phía trước

Lăng Đế sắp xuất thế!

Một cỗ khí tức như có như không từ trong đại lục tràn ra, có loại cảm giác thê lương khó tả, để các sinh linh kích động khó nhịn

Sinh linh tới nơi này cơ hồ đều sùng bái Lăng Đế, đều muốn nhìn phong thái của Lăng Đế, cũng có một bộ phận sinh linh rất lớn muốn thần phục Lăng Đế

Ầm ầm...

Đại lục bỗng nhiên lay động kịch liệt, cỗ khí tức yếu ớt kia bỗng nhiên tăng vọt.

- Đến rồi! Lăng Đế sắp xuất thế!

- Rốt cục sắp xuất thế! Hồng Mông phải đổi trời!

- Lăng Đế xuất thế, phóng tầm mắt nhìn Đông Tây Nam Bắc Hồng Mông, ai có thể địch?

- Ngay cả Khánh Đế cũng phải vì Lăng Đế tổ chức yến hội, có thể thấy được Lăng Đế mạnh bao nhiêu!

- Bất Bại Đại Đế thứ nhất của Hồng Mông, muốn trở về!

Các sinh linh cuồng nhiệt nhìn đại lục, đám người Lý Viêm Long, Tiêu Lang càng thêm kích động, thậm chí ngay cả hô hấp cũng dồn dập lên

Đúng lúc này, bầu trời sao phương xa bỗng nhiên xé mở một lỗ hổng, ngay sau đó Khánh Đế mang theo một đám bộ hạ đi ra, khí vũ hiên ngang

Giờ phút này, không có sinh linh chú ý tới Khánh Đế đến, ánh mắt đều dừng lại ở trên đại lục vô biên

- Hô...

Một thanh âm bỗng nhiên từ trong đại lục vang lên, phảng phất như có cự nhân vĩ ngạn thở dài, tiếng tim đập của hắn như Chiến Cổ vang vọng bên tai các sinh linh

Lăng Đế!

Trong lòng chúng sinh đều sinh ra dạng minh ngộ này, chỉ thấy đại lục vô biên bắt đầu vỡ ra, bụi đất tung bay, như có quái vật khổng lồ sắp xuất thế.

Oanh một tiếng!

Đại lục bỗng nhiên sụp đổ, nham thạch, cây cối đập tới mỗi cái phương hướng, các sinh linh nhao nhao thi pháp, ngăn cản hỗn loạn

Ánh mắt của Khánh Đế ngưng tụ, thì thào nói:

- Ngươi, rốt cục đi ra

Ánh mắt hắn phức tạp, rõ ràng cùng Lăng Đế có một phen sâu xa mà chúng sinh không biết.

Đám thuộc hạ ở sau lưng khẩn trương không thôi, từ khi bọn hắn xuất thế, liền nghe truyền thuyết của Lăng Đế trưởng thành, sắp tận mắt nhìn thấy Lăng Đế, bọn hắn có thể nào không khẩn trương?
Bình Luận (0)
Comment