Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1907



Ở một Đại Đạo Vị Diện.

Mỗi vũ trụ hóa thành hắc ám, khắp nơi tràn ngập Hỗn Độn chi khí, vô cùng tĩnh mịch

Trong vũ trụ, lơ lửng một đại thành cao vạn trượng, như là kim loại, lóng lánh ngân quang, chính là Mệnh Thành thôn phệ toàn bộ Đại Đạo Vị Diện

Trong Mệnh Thành này, lầu các san sát, từ bên ngoài đến bên trong, kiến trúc càng ngày càng cao, chỗ trung ương lơ lửng một cung điện vĩ ngạn, cầu thang phía trước có mấy ngàn bậ, phía trên đứng rất nhiều bóng người, tất cả đều là pho tượng ngân sắc, không thể động đậy

Ở trong thành cũng có rất nhiều pho tượng, nhưng cho người cảm giác phảng phất như là bị cái gì đó định trụ.

Hưu...

Một bóng người bỗng nhiên bay tới, chính là Bạch Đế.

Bạch Đế nhìn Mệnh Thành ngân sắc, trong mắt tràn đầy vẻ nóng rực, phấn khởi không thôi, thân thể một mực run rẩy.

Như thiêu thân lao vào lửa, hắn trực tiếp bay về phía Mệnh Thành ngân sắc, tựa hồ không biết Mệnh Thành ngân sắc này khủng bố.

Rất nhanh, hắn liền bay vào Mệnh Thành ngân sắc, rơi vào trên bậc thang trước cung điện vĩ ngạn.

Lúc này, Kinh Kha, Ngọc Đế, Phục Hi, Hàn Tín xé rách không gian, đi vào trong vùng vũ trụ này.

- Là tòa thành trì kia sao?

Phục Hi hỏi, ánh mắt rơi vào trên Mệnh Thành ngân sắc, chợt phát hiện thân ảnh của Bạch Đế, hắn nhướng mày.

Thần Ma còn lại cũng phát hiện Bạch Đế, bọn hắn hai mặt nhìn nhau, đều hơi nghi hoặc một chút.

- Người kia là ai?

Hàn Tín nghi hoặc hỏi.

- Tựa như là sư phụ kiếp trước của Bệ Hạ.

Kinh Kha chần chờ nói, hắn biết quan hệ của Bạch Đế cùng Tần Quân, Bạch Đế đến nay không có gia nhập Đại Tần thiên đình, vẫn cùng Sở Điệu thánh tổ thông đồng làm bậy.

- Đầu tiên chờ chút đã!

Ngọc Đế mở miệng nói, con mắt nhìn chằm chằm Bạch Đế.

Chỉ thấy Bạch Đế dạo bước đi lên, từng sợi khí thể ngân sắc từ phía dưới tụ tập mà đến.

Bạch Đế phảng phất như không có phát giác được dị thường ở sau lưng, tiếp tục đạp đi.

- Cẩn thận!

Kinh Kha nhịn không được kinh hô nói, dù sao Bạch Đế cùng Tần Quân có quan hệ, nếu như bọn hắn thấy chết không cứu, Tần Quân sẽ nghĩ như thế nào?

Đáng tiếc, Bạch Đế mắt điếc tai ngơ, tiếp tục đi lên, thân thể rung động càng dữ dội

Mắt thấy khí thể ngân sắc sắp cuốn lấy hắn, Kinh Kha vội vàng nhìn Phục Hi nói:

- Mau ra tay!

Phục Hi tâm tư như điện, xuất thủ, pháp lực hóa vì một cái đại thủ, cấp tốc đi vào phía trên Mệnh Thành ngân sắc, muốn bắt Bạch Đế đi.

Oanh một tiếng!

Mệnh Thành ngân sắc bỗng nhiên nổi lên lồng ánh sáng, cản lại pháp lực đại thủ của Phục Hi

Phục Hi động dung, hắn là Hồng Mông Đại Tự Tại, lại bị Mệnh Thành ngăn lại công kích?

Lúc này, khí thể ngân sắc rơi vào trên người Bạch Đế, bắt đầu quấn quanh hắn, mà Bạch Đế thì phảng phất như không có cảm giác, mang theo nụ cười cuồng nhiệt, tiếp tục đi lên.

- Mọi người cùng nhau xuất thủ!

Ngọc Đế trầm giọng nói, đang khi nói chuyện, tay phải vung lên, pháp lực hóa thành vô số trường kiếm kim sắc, mang theo khí thế to lớn đánh tới, đánh cho lồng ánh sáng của Mệnh Thành ngân sắc nổi lên vô số gợn sóng, đáng tiếc chỉ như thế, không thể phá hư lồng ánh sáng

Hàn Tín đột nhiên ném ra Chiến Thần Thương, toàn lực mà làm, hắn là Chí Tôn Bá thể, còn tu luyện Bất Diệt thánh thân, thành trì phổ thông căn bản ngăn không được lực lượng của hắn

Oanh...

Chiến Thần Thương bị đẩy lùi, để Hàn Tín động dung.

Phục Hi lấy ra Phượng Hoàng Cầm, tiếng đàn vang lên, một lưỡi đao lướt đi, các Thần Ma nhao nhao thi triển toàn lực, muốn công phá lồng ánh sáng của Mệnh Thành ngân sắc

Giờ phút này, Bạch Đế đã bị khí thể ngân sắc bao phủ, chỉ có thể nhìn ra hình người đại khái, nhưng hắn không có dừng bước lại.

- Vô Thuỷ Vô Chung, Mệnh Thành ra, Hồng Mông điên, Hỗn Độn đảo!

Một âm thanh lạnh lùng vô tình bỗng nhiên vang vọng vũ trụ, trong chốc lát, hết thảy đứng im.

Động tác của bốn vị Thần Ma cũng dừng lại, chân phải của Bạch Đế lơ lửng giữa không trung, gợn sóng lồng ánh sáng của Mệnh Thành cũng dừng lại.
Bình Luận (0)
Comment