Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1984

- Có Bổn Tọa ở đây! Ai dám tiếp tục thương tổn bọn hắn!

Thanh âm của Đọa Lạc vang lên, như Cửu U Hàn Phong, đánh vào trong lòng các sinh linh của Hồng Mông Ma Giáo, để bọn hắn sợ hãi, linh hồn run rẩy.

Đế Giang cười khẩy, cúi người đánh tới Chính Hoa Tà Phật.

Giờ phút này, Chính Hoa Tà Phật bị cường quang bao vây, cũng không có chú ý tới Đế Giang vọt tới.

- Ngươi dám!

Đọa Lạc giận dữ, một đạo hắc ảnh chạy nhanh đến, tốc độ còn nhanh hơn Đế Giang!

Oanh một tiếng!

Hắc ảnh cùng Đế Giang đụng vào nhau, điên cuồng xé nát công kích của Đế Giang, thế không thể đỡ!

Nhưng cái cho Đọa Lạc thời gian, Chính Hoa Tà Phật bị Đọa Lạc hấp xả đi qua.

Mắt thấy Chính Hoa Tà Phật bị Đọa Lạc cứu đi, Đế Giang diện mục dữ tợn, tức giận đến cực điểm.

Ngay một khắc này, trong Hồng Mông tinh không hết thảy đều đình trệ xuống, ngay cả Hồng Mông nguyên khí kịch liệt nhấp nhô cũng dừng lại, vô cùng quỷ dị.

Một bóng người không ngừng xê dịch mà đến, xuyên qua không gian, đi vào trước mặt Chính Hoa Tà Phật, duỗi bàn tay, hút Chính Hoa Tà Phật vào trong tay áo, đồng thời đánh xơ xác pháp lực của Đọa Lạc

Thời gian khôi phục, hết thảy như trước!

Tần Quân đứng trên chiến trường, ở các sinh linh xem ra, hắn phảng phất như trống rỗng xuất hiện, lấy đi Chính Hoa Tà Phật

- Thật nhanh, mới vừa rồi là lực lượng thời gian?

Đế Giang âm thầm kinh hãi, đối với Tần Quân càng thêm kính nể

Vô số ánh mắt đồng loạt rơi vào trên người Tần Quân, Ma Cảnh Thương kích động nói:

- Sư tôn!

- Là Bệ Hạ!

Khổng Tử cũng kinh hỉ, lúc trước Nho Giáo liền từng truyền tin cho Đại Tần thiên đình, cáo tri Đại Tần thiên đình Khổng Tử đang bế quan, cũng không hiểu biết, nếu không có đại chiến bạo phát, hắn còn phải tiếp tục bế quan.

- Hắn vẫn là tới…

Khánh Đế nhìn thân ảnh của Tần Quân, thì thào nói, song quyền nắm chắc thành quyền.

Mới đầu, hắn là lấy tư thái người bề trên thưởng thức Tần Quân, hiện nay, hắn không thể không ngưỡng vọng, loại tư vị này rất khó chịu.

- Thiên Đế! Ngươi lại muốn ngăn trở Bổn Tọa?

Đọa Lạc nhìn chằm chằm Tần Quân, trầm giọng hỏi, Lăng Đế phong đại chiến, hắn bỏ mặc Tần Quân cứu Cực Đế đi, lúc bắt Hư Không Ma, hắn cũng tận lực không có phá hư Đại Tần thiên đình, nhưng Tần Quân lần nữa trêu chọc hắn, để sự kiên nhẫn của hắn triệt để bị ma diệt.

Tần Quân vung tay áo nói:

- Không phải ngăn cản, là tính sổ sách! Hôm nay ngươi cũng đừng hòng rời đi!

Bá khí!

Cho dù là đối mặt Đọa Lạc xếp thứ chín trên Thành Thần bảng, vẫn bá đạo như cũ!

Toàn bộ chiến trường đi theo sôi trào lên.

- Thiên Đế! Hắn đúng là Thiên Đế?

- Thật uy vũ a! Truyền ngôn là thật!

- Đọa Lạc cùng Thiên Đế ai mạnh? Trên Thành Thần bảng, thứ tự của Đọa Lạc cao hơn a!

- Nam Hồng Mông có Thiên Đế, thì sợ gì Đọa Lạc, Chu Ma đại đế?

- Đọa Lạc mạnh hơn, cũng đấu không lại Thiên Đế, Đế Giang, Xa Hoàng, Trường Vô Danh liên thủ?

Các sinh linh nghị luận, nhóm Ma đồ của Chu Ma đại đế càng bị dọa đến chạy ra bốn phía, không còn dám chiến

- Thiên Đế…

Chu Ma đại đế máu me đầy mặt nghiến răng nghiến lợi, nếu không có Tần Quân cùng Đọa Lạc xuất hiện, hắn còn bị ba người Đế Giang bao vây, ngay cả cơ hội thở cũng không có.

Oanh! Oanh! Oanh.

Vô số xúc tu màu đen từ phương hướng của Đọa Lạc đánh tới, chừng hơn trăm triệu, không kiêng nể gì cả, ven đường đâm chết từng sinh linh, phảng phất như muốn cọ rửa toàn bộ Hồng Mông tinh không, cực kỳ tráng quan.

Tần Quân mặt không biểu tình, Đế Giang bỗng nhiên che ở trước người hắn, tuy Tần Quân biểu hiện thực lực rất mạnh, nhưng hắn ở chỗ này, liền không thể để Tần Quân tự mình xuất thủ!

Nhưng mà một giây sau, lại một bóng người xuất hiện, ngăn ở trước mặt Đế Giang.

Chính là Lý Họa Hồn!

Nhìn qua bóng lưng của Lý Họa Hồn, Đế Giang động dung.

Lý Họa Hồn không có nhiều lời, trực tiếp oanh ra một quyền, một cỗ uy áp khó mà hình dung tứ ngược ra, cường thế vô song, tất cả xúc tu màu đen đều bị đánh nát, hình thành một cảnh tượng tráng lệ, nổ tung nhấc lên cuồng phong tứ ngược mấy chục ngàn ức dặm, vô số sinh linh bị cuốn bay loạn.
Bình Luận (0)
Comment