Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1041 - Chương 1042: Trốn!

Chương 1042: Trốn!

Ngày thiên hạ đại loạn đã gần tới, Diệp Lăng cảm thấy áp lực khó thở nổi, hắn càng lúc càng cấp bách đề thăng thực lực của mình.

Diệp Lăng hạ lệnh, phong bế toàn bộ Cửu Kiếp lãnh thổ, tất cả thế lực thuộc về Cửu Kiếp Cương Vực phong bế cửa cung, không được gây chuyện trong thời kỳ đầu loạn thế, nếu không sẽ gặp chuyện không may, Cửu Kiếp Phủ không rảnh quan tâm.

Bế quan toả cảng, Diệp Lăng biết điều này là cần thiết.

Hơn nữa Diệp Lăng triệu hồi Thiên Đan lão tổ và những cường giả quan hệ tâm đầu ý hợp với hắn phải lập tức trở về Cửu Kiếp lãnh thổ, tránh để xảy ra bất kỳ vấn đề gì.

Diệp Lăng tuyệt đối không cho phép có vấn đề xảy ra ở thời khắc mấu chốt này, nếu không, rất có thể sẽ thành đại họa.

Chúng cường giả Cửu Kiếp Cương Vực cũng biết độ nghiêm trọng của thời khắc hiện tại, bọn họ cũng không có gan làm trái lệnh của Diệp Lăng.

Ở Côn Bằng lãnh thổ, ngày thứ hai Diệp Lăng đã chạy tới nơi, cũng đến Tiểu Tứ Hải Thành, bây giờ thành trì này đang đóng chặt cổng, phòng thủ sâm nghiêm.

Diệp Lăng đến nới, hắn lấy ra Tứ Thánh lệnh, liền trực tiếp được đưa vào trong thành, một cường giả Tiên Tôn hậu kỳ tự mình tiếp đãi hắn.

Cường giả này mang theo Diệp Lăng đi tới một căn phòng tinh xảo, khách khí mời Diệp Lăng ngồi xuống.

“Đa tạ vị bằng hữu này, thêm một phần lực lượng là hơn một phần hy vọng, sau khi thú triều kết thúc, Tiểu Tứ Hải Thành sẽ thưởng cho mọi người.”

Cường giả kia khẽ mỉm cười, Diệp Lăng gật đầu, rồi gã rời khỏi, nhưng sau khi ra cửa, gã lại bĩu môi.

Một Tiên Tôn trung kỳ mà thôi, dù tới đây thì cũng chỉ là pháo hôi, phải biết rằng thú triều không phải một trận chiến đơn thuần, nó là địa ngục tử vong phải giãy dụa giành giật mạng sống.

Đến lúc này, trong đầu Diệp Lăng vẫn đang nghĩ đến tin tức chấn động mà Tây Vương Mẫu nói cho hắn, rằng Tứ Thánh tháp kia là ngụy tạo!

“Không biết kẻ nào có lá gan lớn như vậy, rốt cuộc kẻ đó có ý đồ gì?”

Diệp Lăng không phỏng đoán ra được, nhưng hắn quyết định, khi làm xong nhiệm vụ trở về, hắn sẽ lập tức đổi lấy bảo bối rồi rời khỏi Tứ Thánh tháp, không đợi thêm giây phút nào nữa, nếu không rất có thể sẽ gặp chuyện không may.

Nghĩ vậy, Diệp Lăng truyền âm cho Hoàng Phủ Triều Ca, nói rằng nếu y tin tưởng hắn thì hãy lập tức rời khỏi Tứ Thánh tháp.

Dù là đi Lôi Vực hay đến nơi khác thì cũng phải lập tức rời đi.

Trải qua trận chiến kia, Diệp Lăng cảm thấy Hoàng Phủ Triều Ca rất đáng để thưởng thức.

Diệp Lăng truyền âm làm cho Hoàng Phủ Triều Ca mê man và khiếp sợ, y cảm thấy Diệp Lăng không phải hạng người giả dối, cho nên y lập tức làm ra quyết định.

Quyết định này của y sẽ khiến Diệp Lăng khiếp sợ vạn phần, nhưng hiện nay Diệp Lăng còn không biết điều đó.

Ngày thứ ba, dựa theo mệnh lệnh của thành chủ Tiểu Tứ Hải Thành, tất cả cường giả trong thành và viện quân đều ra ngoài thành, mọi người đều giương cung bạt kiếm, cẩn thận đề phòng.

“Chư vị, thú triều lần này còn kinh khủng hơn trước đó, dù thế nào, Tiểu Tứ Hải Thành ta cũng sẽ không bạc đãi mọi người!”

“Nếu thành công vượt qua thú triều lần này, ta sẽ cố gắng thỏa mãn yêu cầu của tất cả mọi người, ta xin nói lời cảm tạ với mọi người trước.”

Thành Chủ chậm rãi nói, thanh âm vang vọng, tu vi của thành chủ không tệ, thực lực Ngũ Kiếp Tiên Đế, có thể tính là cường giả tại cương vực thượng đẳng.

Mọi người đều cao giọng khách khí đáp lời, Diệp Lăng nhíu mày, thú triều này không bình thường.

Có người nói một vài thành trì tiếp giáp lãnh thổ nguyên thủy của Yêu Giới, trong những lãnh thổ này tràn đầy Yêu Tộc còn chưa khai hóa.

Sẽ có lúc những Yêu Tộc đó đi tranh đoạt cướp đoạt, tạo thành thương vong không thể đoán trước.

Mỗi lần thú triều đều gây ra tổn thất to lớn với các thành trì nó đi qua, thậm chí có không ít thành diệt người vong.

Đột nhiên, trên không, bầu trời vốn quang đãng lại trở nên âm trầm, mây đen cuồn cuộn tràn ngập toàn bộ Tiểu Tứ Hải Thành.

Tất cả cường giả lộ vẻ ngưng trọng, từng luồng Yêu Khí kinh thiên không ngừng lan tràn về phía Tiểu Tứ Hải Thành, làm người ta kinh ngạc run sợ.

“Đến rồi!”

Diệp Lăng thì thào, tay nắm chặt Diệt Tiên Kiếm, trong con ngươi hiện lên một luồng hàn quang.

Bên cạnh Diệp Lăng, hàng nghìn cường giả toát ra khí tức kinh khủng, giờ khắc này, Tứ Hải Thành như biến thành một lô cốt bền chắc khó phá.

Sát cơ tung hoành, chiến ý tràn ngập, tất cả cường giả đều chuẩn bị sẵn sàng chờ đợi thú triều tiến đến.

Nửa phút sau, những thân thể cường tráng giẫm đạp đại địa cuồn cuộn lao tới, Yêu Khí tung hoành!

“Cái gì?!!”

Thành chủ Tiểu Tứ Hải Thành lập tức kinh hô, sắc mặt trắng bệch, cả Diệp Lăng và các cường giả khác cũng hoảng hốt!

Kẻ dẫn đầu thú triều là một Viên Hầu to lớn, Viên Hầu cầm thiết côn, trông giống như Tề Thiên Đại Thánh, nhưng Diệp Lăng biết chắc chắn là không phải, chỉ là hơi giống mà thôi.

Mà tu vi của con vượn kia lại là Thất Kiếp Tiên Đế, hơn nữa, trong thú triều có rất nhiều Tiên Đế, chừng trên dưới một trăm đạo khí tức.

Hơn nữa thú triều này lan tràn vô bờ, tuyệt đối không giới hạn trong số lượng 100.000, tất cả đều mang khí tức khủng bố.

“Xong rồi! Nhanh cầu cứu chủ thành! Nhanh lên!”

Thành Chủ kinh hô, đại quân vốn vững chắc như sắt thép đã hoàn toàn rối loạn, các cường giả không còn can đảm đứng lại giết địch, tất cả đều xoay người bỏ chạy.

Diệp Lăng cũng không chần chờ, Tiên Lực cuồn cuộn lưu chuyển, hắn xoay người, hóa thành một đạo lưu quang chạy trốn.

Chiến trận này, dù là Hỏa Gia Tam Ma thì cũng phải chết ở đây chớ đừng nhắc tới hắn.

“Không thể nào! Thú triều là cuộc tập kích của chủng tộc chưa khai hóa mới đúng chứ!”

Thành Chủ điên cuồng hét lên, thương tiếc cho cơ nghiệp của y, nhưng bây giờ sinh mệnh mới là thứ trọng yếu nhất, nếu chết, vậy chẳng còn cái gì.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, vô số cường giả phóng lên cao chạy trốn khỏi chiến trường.

Nhưng tốc độ thú triều quá nhanh, trong nháy mắt đã phủ đến đại quân.

Xoạt!

Từng luồng máu tươi phun ra, đám yêu thú thấy máu thì càng thêm tàn nhẫn.

Đại Viên Hầu cầm đầu hung hăng tấn công, một gậy quét sạch một mảnh.

Không ai có thể ngăn cản kẻ địch tu vi Thất Kiếp Tiên Đế, hôm nay, Tứ Hải Thành chắc chắn sẽ diệt vong!

Diệp Lăng đang điên cuồng chạy trốn, sau lưng hắn là hơn trăm yêu thú Tiên Tôn trung kỳ hậu kỳ đuổi không bỏ, hơn nữa tốc độ cực nhanh.

“Khốn kiếp! Tại sao lại nhanh như vậy!”

Diệp Lăng cảm giác yêu thú sau lưng sắp đuổi kịp hắn, hắn vô cùng phẫn nộ, hít sâu một hơi, Diệt Tiên Kiếm lóe lên sát cơ sâm nhiên.

Bình Luận (0)
Comment