Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1044 - Chương 1045: Nhất Chỉ Diệt Tiên Đế

Chương 1045: Nhất chỉ diệt Tiên Đế

Diệp Lăng chạy trốn, Tiên Đế đuổi theo sau, tốc độ phi hành của hai kẻ này gần như sắp đốt cháy không khí.

“Mẹ nó, Tiểu Tứ Hải Thành nhiều người như vậy, sao lại đuổi theo ta!”

Diệp Lăng rống lên, Tiên Đế phía sau tròng mắt đỏ lên, không đuổi theo ngươi thì đuổi theo ai, người ở đó có Yêu tộc khác giết, nhưng tên khốn đáng chết này đã giết nhiều hài nhi tộc ta như vậy.

“Nhân tộc! Không giết ngươi Bản Đế ta thề không bỏ qua, hôm nay ngươi phải chết!”

Diệp Lăng nghe giọng nói ẩn chứa sát cơ nồng đậm của gã, hắn nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải lão tử đánh không lại ngươi, thì đã xoay người cho ngươi một kiếm rồi.

Nhưng đó chỉ có thể là suy nghĩ mà thôi, nếu hắn thực sự xoay người, e rằng chết thế nào cũng không biết, chớ đừng nhắc tới chiến thắng.

Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, dù sao tốc độ của Tiên Đế rất nhanh, dù Diệp Lăng cường thịnh trở lại thì cũng có hạn độ.

Mặc dù thế của hắn là vô địch, nhưng hắn không phải vô địch, cường giả Tiên Đế nào cũng có thể làm thịt hắn dễ như trở bàn tay.

“Khốn kiếp! Bộ tộc chưa khai hóa, sau khi lão tử đột phá đến Tiên Đế sẽ đến giải quyết các ngươi!”

Diệp Lăng cắn răng, nếu hiện tại hắn cũng là nhất kiếp Tiên Đế thì đã quay đầu lại phản kích kẻ kia rồi, sao có thể để gã đuổi giết như vậy được.

“Được rồi! Ngươi đã đuổi theo lão tử hai vạn dặm, đuổi nữa ta sẽ động thủ đấy!”

Diệp Lăng cảm giác Tiên Đế kia sắp bắt kịp, hắn lập tức cắn răng điên cuồng hét lên, tuy mạnh miệng, nhưng tốc độ lại nhanh hơn.

“Động thủ ư? Cứ việc động đi!”

Tiên Đế cười dữ tợn, Diệp Lăng đột nhiên dừng lại, thân thể dừng giữa khoảng không.

Cường giả kia cũng dừng lại, lắc đầu hài hước nhìn Diệp Lăng: “Nhân tộc, sao ngươi không chạy nữa đi? Chạy đi, tiếp tục chạy đi nào!”

“Tại sao ta lại phải chạy? Đồ con lợn chưa khai hóa kia.”

Diệp Lăng lắc đầu, cười lạnh một tiếng, cường giả kia cũng lắc đầu: “Chẳng lẽ ngươi cho có người cứu được ngươi sao?”

“Có cứu hay không ta không biết, thế nhưng ngươi nên quay đầu lại thì hơn, thật đấy, ta muốn tốt cho ngươi thôi.”

Diệp Lăng nói chân thành, Tiên Đế kia bĩu môi, quay đầu nhìn, lập tức ngẩn người, bởi vì không biết từ lúc nào, phía sau gã xuất hiện một nữ nhân.

Nữ nhân này mặc đầm dài màu trắng, hai tay chắp sau lưng, khí tức huyền diệu, đôi mắt phượng hẹp dài tràn đầy sát cơ, rung động thiên địa.

Cửu Kiếp Tiên Đế!

Yêu Tộc kia run chân, làm sao có thể, hã chỉ truy sát một Tiên Tôn mà thôi, sao lại khiến Cửu Kiếp Tiên Đế xuất hiện!

Nữ nhân này chính là chủ mẫu của Cửu Kiếp Cương Vực - Tây Vương Mẫu, sau khi phân thân của Diệp Lăng cầu cứu, nàng trực tiếp xé rách hư không đi đến nơi này.

“Đuổi giết nam nhân của ta, ta nên khen ngươi lớn mật vô tri, hay nên trực tiếp mạt sát ngươi?”

Tây Vương Mẫu cười lạnh, Tiên Đế kia cắn răng, sát tính của gã rất nặng, dù sao cũng là Yêu Tộc chưa khai hóa, gã không hề sợ hãi tử vong.

“Ta không biết sau lưng hắn là Cửu Kiếp Tiên Đế, ngươi thả ta, chúng ta nước giếng không phạm nước sông.”

“Nếu không, Vương của bộ tộc chúng ta cũng là Cửu Kiếp Tiên Đế, ngươi mà giết ta, hắn sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

Yêu Tộc Tiên Đế vẫn không hy vọng mình chết không minh bạch, gã uy hiếp.

Tây Vương Mẫu lại nở nụ cười khinh miệt, lắc đầu, chậm rãi đi tới bên người Diệp Lăng.

“Phu quân, có người lấy Cửu Kiếp Tiên Đế tới uy hiếp ta, nếu là ngươi trước đây thì chắc ta còn hơi sợ đấy.”

Tây Vương Mẫu hiếm thấy nói đùa một câu, Diệp Lăng lắc đầu, thở hổn hển.

“Ngươi rất tốt, gan to đấy, giữa thiên địa này, lần đầu tiên có người lấy Tiên Đế tới dọa Tây Vương Mẫu ta!”

Tây Vương Mẫu dứt lời, Yêu Tộc kia ngẩn ra, trong con ngươi hiện lên sự hoảng sợ.

Tây Vương Mẫu, cường giả đứng thứ năm trên Thiên Bảng, dù là vương giả của chủng tộc bọn chúng thì cũng không thể chiến thắng!

Mặc dù bọn chúng chưa khai hóa, nhưng bọn chúng cũng biết đại thế thiên hạ, nếu không thì sao có thể xưng là Yêu Tộc được, gọi là súc sinh thành tinh cho nhanh.

“Tây Vương Mẫu, ngươi là Tây Vương Mẫu!”

Tiên Đế kia lảo đảo, trong lòng tràn đầy hàn ý và sợ hãi, đây là lần đầu tiên gã cảm thấy sợ.

Tây Vương Mẫu gật đầu, ngón tay chỉ một cái, lập tức một luồng quang mang bạch sắc tuôn ra từ ngón tay thon dài trắng muốt, quỷ dị quấn quanh thân thể Tiên Đế kia.

Rồi quang mang đột chiên trói chặt, nhất kiếp Tiên Đế chưa kịp giãy giụa, thân thể đã hoàn toàn vỡ nát!

Một chiêu đơn giản như vậy mà thoải mái làm thịt một kẻ nhất kiếp Tiên Đế, đây chính là thực lực của Tây Vương Mẫu, đừng nói là hắn, dù là một Cửu Kiếp Tiên Đế tới đây, Tây Vương Mẫu cũng có thể miểu sát tuyệt đối.

Trong cảnh giới Tiên Đế, cường đại hay không rất rõ ràng, một tồn tại đứng đầu tuyệt đối có thể miểu sát kẻ yếu trong cảnh giới này.

“Phu quân, trở về Lôi Vực hoặc Cửu Kiếp lãnh thổ đi, ta cảm thấy nơi đây không thích hợp ở lâu!”

Sau khi giết Yêu tộc kia, Tây Vương Mẫu khuyên, Diệp Lăng lại lắc đầu.

“Không được, ta không thể đi, ta cảm giác thú triều bạo loạn lần này tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, có âm mưu ở trong đó!”

Diệp Lăng cắn răng, trước đây bọn chúng không tranh quyền thế, thỉnh thoảng mới xuất hiện công thành, tuyệt đối không điều động toàn quân như vậy.

“Thế nhưng phu quân, thực lực của ngươi vẫn quá yếu, không có năng lực tự vệ!”

Tây Vương Mẫu nghiêm túc nói, nàng không hy vọng Diệp Lăng chết ở đây, mặc dù Nhất Khí Hóa Tam Thanh nên còn có một chân thân khác, nhưng nói chính xác ra thì đó cũng không phải là bản thể của hắn.

“Yên tâm đi, ta không ngốc, nếu ta không chịu nổi thì sẽ báo cho ngươi.”

“Huống hồ ta còn có hai đại Thần khí, chỉ cần không phải Tiên Đế xuất thủ, ta tuyệt đối không gặp vấn đề gì.”

Diệp Lăng cười, Tây Vương Mẫu liếc mắt nhìn hắn.

“Cửu Kiếp lãnh thổ còn một đống vấn đề đây, ta không rảnh rỗi làm bảo mẫu cho ngươi đâu.”

Tây Vương Mẫu lắc đầu, đột nhiên, lần lượt từng bóng dáng từ nơi xa điên cuồng lao đến.

“Là một đám Tiên Đế đến từ Côn Bằng thành!”

Tây Vương Mẫu cảm ứng rồi nói, Diệp Lăng gật đầu, sau đó vỗ bả vai nàng.

“Ngươi yên tâm đi, ngươi cho ta thếm mấy đạo bùa hộ mệnh, ta có thể xử lý chuyện này.”

“Ta cảm thấy lần này là một kỳ ngộ, ta không muốn bỏ qua.”

Nghe Diệp Lăng nói vậy, Tây Vương Mẫu gật đầu, nàng biết rõ tính khí của Diệp Lăng, một khi đã quyết định thì không ai có thể khuyên can.

“Vậy được, nếu có chuyện gì xảy ra, lập tức báo ta, ta sẽ nhanh chóng chạy tới.”

“Chỉ cần không phải Thánh Nhân, trong tam giới này, không ai có thể cản ta!”

Tây Vương Mẫu gật đầu, rất tự tin.

Bình Luận (0)
Comment