Dựa vào cái gì trong khi các ngươi nhặt bảo bối, chúng ta phải điên cuồng chém giết bán mạng, bảo hộ các ngươi?
Nào có lý ấy, đều ở cùng tình cảnh như nhau, dựa vào cái gì mà các ngươi được ưu tiên?
Trong lúc nhất thời, mọi người đều nổi giận, tròng mắt đỏ lên, hận không thể xông lên làm thịt đám gia hỏa không biết xấu hổ này.
Diệp Lăng ngẩng đầu, đột nhiên cười lạnh, Mẫu Trùng giữa không trung sắp không chống đỡ được nữa, nói cách khác Viên Tổ và Tinh Không Tiên Đế sắp thắng!
Nếu vậy hãy để đám không biết xấu hổ kia nếm thử cái gì gọi là mùi vị tử vong đi.
“Các huynh đệ, tại sao chúng ta phải liều mạng chiến đấu, bọn họ lại đi nhặt bảo bối?”
“Dựa vào cái gì?! Ta không phục, bọn họ nhặt bảo bối, nhặt Thần khí, chúng ta lại phải ra sức chiến đấu, rõ là lấy mạng chúng ta lót đường cho bọn họ!”
“Ta không phục! Đám chó chết này rõ ràng là cố ý nhằm vào chúng ta, đều là người xông qua sườn núi, vì sao lại có đãi ngộ khác biệt như vậy?”
Diệp Lăng gào to, đám cường giả đang điên cuồng chém giết đều sững sờ, đúng vậy, tại sao?!
“Rõ ràng là bọn họ cố ý để chúng ta bán mạng, để bọn họ tiện chiếm lợi hơn, đám khốn kiếp chết tiệt này quá âm hiểm.”
“Các huynh đệ, các ngươi không thấy tức giận với loại người này sao? Ta không thể dối lòng nữa, mẹ nó, lão tử không đánh nữa!”
“Chim chết vẫn hướng về bầu trời, bất tử vạn vạn năm, muốn chết thì mọi người cùng chết, ngươi còn đoạt bảo nữa à?”
Lời nói của Diệp Lăng khiến các cường giả đang ở trạng thái chiến đấu hoàn toàn dừng tay, nổi giận đùng đùng, tất cả lùi lại, trực tiếp rút lui đến con đường lên núi phía sau, đứng chung với Diệp Lăng.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ đỉnh núi, ngoại trừ Tinh Không Tiên Đế và Viên Tổ, chỉ còn lại hơn 500 Nhân tộc và Yêu Tộc.
Bọn họ lập tức ngẩn người kinh hãi, vừa mới xoay người, Thôn Tiên trùng đầy trời đã bao vây toàn bộ bọn họ.
Ong ong, sát cơ tràn ngập, Thôn Tiên trùng bao phủ, chỉ lộ ra vài tia sáng le lói.
“Con bà nó!! Cứu mạng! Chúng ta là một đoàn đội, người đâu mau cứu mạng, chúng ta không cướp, không cướp nữa!”
“Đúng đúng! Nhanh tới cứu chúng ta, chúng ta tuyệt đối sẽ không động đến bất cứ một châm một đường nào nữa, xin hãy tin tưởng chúng ta!”
Bọn người kia gào khóc kêu to, xong rồi, hoàn toàn xong rồi, giữa không trung còn lại khoảng hơn 5,000 con Thôn Tiên trùng, số lượng nhiều như vậy, một lớp cũng đủ để quét sạch bọn họ.
Tiên Đế?
Tiên Đế có tác dụng chó gì, dưới số lượng lớn như vậy, cường giả dưới Ngũ Kiếp Tiên Đế đừng mơ sống sót.
“Ta nhổ vào! Không động đến một châm một đường nào ư? Cái píp ấy, nói thì hay lắm, vậy ngoại trừ một châm một đường kia ra có phải sẽ lấy đi toàn bộ hay không!”
“Các huynh đệ, nếu ai cảm thấy bọn họ đáng tin thì lên đi, còn ta thì chịu đủ rồi!”
Diệp Lăng rống giận, hơn 500 cường giả chờ cứu viện trợn to tròng mắt.
Con bà nó! Tên khốn kiếp, ngươi thật tàn nhẫn, ngươi nói như thế, còn ai dám xuất thủ cứu chúng ta!
“Ngươi là ai?! Dám khai tên ra không?!”
“Đúng! Tiểu tử, ngươi dám khai tên, chỉ cần lão tử ta còn sống ra ngoài, ta chắc chắn sẽ không để ngươi được yên!”
“Tên sao chổi này, lúc gặp Thạch Nhân vì ngươi mà chúng ta tổn thất thảm trọng, bây giờ lại là ngươi gây chuyện!”
“Ngươi chính là sao chổi, lão tử sẽ không để yên cho ngươi, ngươi cứ chờ đấy!”
Đám người kia chửi ầm lên, Diệp Lăng chỉ cười nhạt, không để yên cho ta ư?
“Được, vậy các ngươi phải nhớ kỹ cho ta, lão tử đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta tên là Diệp... Má!”
Diệp Lăng kinh hãi hét lên, bọn người kia ngẩn ra.
Cái gì, tên hắn là Diệp Má?
Cái tên này rất thú vị, ơ mà không thích hợp, vì sao trong mắt những người kia tràn đầy hoảng sợ?
“Mẹ nó, không ổn!”
Đột nhiên bọn họ nghĩ tới một vấn đề, hình như xung quanh bọn họ còn hơn 5000 con Thôn Thiên trùng.
Ầm!
Từng nhóm Thôn Thiên trùng hóa thành mũi tên ngưng tụ giữa khoảng không, sau đó phóng ra!
Rầm rầm, âm thanh phá không vang lên, hơn 500 cường giả bị dìm ngập trong biển Thôn Tiên trùng, hoàn toàn không còn thanh âm.
Thỉnh thoảng lại có một đạo kiếm quang hoặc thần thông bay ra, rồi lại bị che mất.
Ùng ùng, răng rắc, đùng đùng!
Các loại âm thanh không ngừng vang lên, Diệp Lăng bĩu môi, bả vai đụng cường giả đang ngây người bên cạnh.
“Này huynh đệ, ngươi xem, bọn họ rất mạnh mà, đối mặt nhiều Thôn Thiên trùng như vậy mà vẫn kiên trì được đến bây giờ, có phải là không dễ dàng chút nào hay không?”
“Đúng, nhưng chúng ta thực sự không cứu bọn họ sao?”
Cường giả ngơ ngác hỏi, làm như vậy không phải là quá tàn nhẫn sao?
Nhưng Diệp Lăng lại bĩu môi cười nhạt, nhìn tất cả cường giả xung quanh, bất kể là Nhân tộc hay Yêu Tộc.
“Bọn họ chết cũng không có gì đáng tiếc, biết tại sao không? Bọn họ là hung thủ phá hỏng gia đình các ngươi!”
Diệp Lăng nói vậy khiến mọi người đều sững sờ, là sao, sao lại liên lụy đến gia đình?
“Các ngươi nghĩ xem, bọn họ tranh đoạt bảo bối, chúng ta chiến đấu, có phải là rất nguy hiểm hay không?”
“Có phải sẽ gặp nguy hiểm tánh mạng hay không?”
“Các ngươi có từng nghĩ nếu mình chết đi thì gia đình của các ngươi nên làm cái gì bây giờ?”
“Không có hài tử còn tốt, có con thì thảm lắm.”
“Các ngươi chết rồi, lão bà của các ngươi nhất định sẽ có gia đình mới, không lạ đâu, nữ nhân không đáng tin chút nào!”
“Đến lúc đó sẽ có một người đàn ông ngủ lão bà ngươi, đánh hài tử của ngươi, dùng tiền của ngươi!”
“Nghĩ đi, kết cục bi thương như vậy là do đám khốn kiếp kia gây ra đấy!”
“Hãy nghĩ đến hài tử của các ngươi! Lão bà của các ngươi, còn có cơ nghiệp các ngươi dùng cả đời xây dựng! Đó chính là tâm huyết của các ngươi!”
“Nhưng tất cả sẽ mất đi chỉ vì đám khốn kiếp này, nếu không phải vì bọn họ, chúng ta sẽ có kết cực như vậy ư?!”
Diệp Lăng vẽ ra viễn cảnh thê thảm, các cường giả đứng bên cạnh hắn đều đỏ mắt, cả người run run.
“Mẹ nó! Đám khốn kiếp kia đi chết đi, khốn kiếp!”
“Các huynh đệ, cầm vũ khí lên, làm thịt đám khốn kiếp cướp đoạt lão bà nhi tử của chúng ta!”
“Không giết ngươi, lão tử ta sẽ không gọi là Vương Đại Chùy, khốn kiếp!”
Cường giả sau lưng Diệp Lăng bị lời nói thuyết phục, trực tiếp xông tới, tấn công đám cường giả bị Thôn Thiên trùng vây quanh.
Phốc!
Đám cường giả bị Thôn Thiên trùng vây kín tấn công tức hộc máu.
Con mẹ nhà ngươi!
Lão tử chỉ lấy mấy món đồ thôi, có nghiêm trọng như ngươi nói vậy không?
“Các huynh đệ, tiến lên đánh chết đám khốn kiếp cướp tài sản kia đi...!!”
Diệp Lăng vung tay, cực kỳ giống giảng viên tâm lý hô hào tinh thần đồng chí.