Cứ như vậy, một đám cường giả thực lực cường hãn đối diện chửi nhau.
Hai đại Tiên Đế vừa rồi còn ảo não vì đám thuộc hạ ngu xuẩn, lúc này cũng gia nhập chiến cuộc.
Diệp Lăng chứng kiến tất cả thì ngây người, giơ ngón tay cái thầm nói hai gia môn này thật trượng nghĩa.
“Ai! Hôm nay ta mà không đánh ngươi mặt mũi bầm dập, chắc ngươi sẽ không biết Mã vương gia có mấy mắt!”
“Mã vương gia? Ái chà chà, người ta là đại đế của Yêu Tộc chúng ta, ta biết đấy.”
“Ta chơi đến cùng, tới đây, lão tử ta chấp ngươi hai tay, xem ta có đạp chết được ngươi không.”
“Ta chấp ngươi hẳn hai tay hai chân, ta sẽ cắn chết ngươi!”
Diệp Lăng câm nín, đám người này sao chỉ động khẩu không động thủ, lên đi, tát chết hắn, như vậy mới là nam nhân chứ,
Còn chỉ mắng chửi như vậy thì khác gì nữ nhân đanh đá?
“Lão gia hỏa Tinh Không kia, ta tha cho ngươi một lần, nếu không phải vì đang ở trước thánh điện của Thánh Tổ, Bổn Tọa ta đã bóp nát trứng nhà ngươi rồi!”
Viên Tổ chửi ầm lên, Diệp Lăng ngẩn người, ồ, giỏi ăn nói đấy!
Tinh Không Tiên Đế nghiến răng nghiến lợi: “Viên Tổ, lão bất tử nhà ngươi nên đi làm trạng sư đi, làm Yêu Tộc cái khỉ gì!”
Đúng lúc này, đột nhiên bạch cốt khắp nơi lóe sáng, cửa đại điện mở ra.
Thánh Điện mở!
Tất cả mọi người ngừng khẩu chiến, tròng mắt sáng lên nhìn Thánh Điện, trong đó nhất định có thứ tốt.
“Thánh Điện là của Thánh Tổ tộc ta, hy vọng Thánh Tổ phù hộ, các con đều có thể thu được bảo bối!”
Viên Tổ vô cùng kích động, đây chính là đạo tràng tu luyện chí cao vô thượng trong tộc bọn họ, là tồn tại mà bọn họ kính ngưỡng.
“Còn chờ cái gì, vào đi!”
Tinh Không Tiên Đế nổi giận gầm lên, trong nháy mắt, lần lượt từng bóng người điên cuồng xông đi, không chờ Yêu Tộc lấy lại tinh thần, bọn họ đã cưỡng ép vọt vào.
Yêu Tộc thấy vậy thì tức giận, bọn khốn kiếp kia, thừa dịp chúng ta chưa phản ứng kịp đã xông vào! Thật hèn hạ, làm gì có phong độ với tôn nghiêm của Tiên Tôn?
Trong nháy mắt, trước đại điện đã không còn thân ảnh, toàn bộ đều chạy vào trong Thánh Điện.
Tiến vào Thánh Điện, mọi người ngẩn ngơ, Thánh Điện thật lớn, to như một tòa thành trì, tráng lệ, xa xỉ tới cực điểm.
Cột trụ cao vút chạy từ mặt đất lên đến đỉnh, phía trên lượng lờ từng luồng tử khí làm người ta khủng hoảng.
Phía xa, một kim tọa sừng sững, chắc là chỗ ngồi của Thánh Tổ năm xưa.
Trước kim tọa, một cái quan tài lớn đang nổi lơ lửng!
Quan tài bị bốn xích sắt trói chặt treo trong đại điện, tản ra khí tức huyền diệu u ám, làm mọi người rợn tóc gáy.
“Thánh Tổ!”
Đột nhiên Viên Tổ quỳ xuống, vô cùng kích động, lệ nóng doanh tròng, Thánh Tổ nhất định là nằm trong quan tài trước mắt kia.
Tất cả Yêu Tộc đều quỳ xuống lạy, cực kì thành kính, lệ nóng doanh tròng.
Đằng kia chính là lãnh tụ tinh thần trong lòng bọn họ, là nhân vật vĩ đại trong truyền thuyết, cuối cùng bọn họ cũng nhìn thấy... Quan tài.
Nhưng sắc mặt Diệp Lăng có chút khó coi, tại sao hắn lại cảm thấy sự nguy hiểm phát ra từ cái quan tài kia?
“Các con, mở quan tài Thánh Tổ, xem có Thánh Vật trong đó không!”
Viên Tổ vung tay, Yêu Tộc quỳ dưới đất đứng dậy, lòng đầy hy vọng tiến về phía trước.
Tinh Không Tiên Đế thấy vậy, thân ảnh lóe lên vọt tới, những cường giả khác cũng xông lên.
Không ai muốn bỏ qua cơ hội này, Thánh Vật, ngay cả Viên Tổ cũng lộ vẻ kích động chờ mong.
Cướp lấy!
Kẻ nào không tranh đoạt, kẻ đó sẽ hối hận.
Trong lúc nhất thời, vô số bóng người cùng xông lên, Viên Tổ thấy vậy thì giận dữ.
“Khốn kiếp! Dám kinh động anh linh Thánh Tổ, ta làm thịt đám khốn kiếp các ngươi!”
Viên Tổ xông tới, đúng lúc này, những người đang lao tới đều bị đánh bật lại.
Cái gì?!
Tất cả đều ngây người, kể cả Viên Tổ và Tinh Không Tiên Đế, bọn họ cũng bị đập bay, không có năng lực phản kháng.
Phốc!
Mọi người hộc máu, sắc mặt khó coi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, sao lại có lực lượng đáng sợ như thế.
Trong lúc mọi người còn đang ngơ ngác, trước mặt bọn họ, một đạo hồng quang như ánh nắng chiều chậm rãi tràn ngập.
Chính hồng quang kia đã chặn đường, đánh bật bọn họ!
Hồng quang này rốt cuộc là cái gì mà lại đáng sợ như vậy, không thể nào.
Ngay sau đó, trong đại điện, các cây cột đột nhiên chuyển động trong ánh nhìn khiếp sợ của mọi người, hợp thành một hình dạng kỳ lạ, dồn toàn bộ bọn họ đến cửa đại điện.
“Xông qua Thất Quang Trận, sẽ thấy diện mạo Bản Thánh!”
Một thanh âm tang thương vang vọng trong trời đất, mọi người giật mình, Bản Thánh, không phải là Thánh Tổ sao!
Thất Quang Trận, đó là cái quỷ gì, có dễ vượt qua không?
Mọi người không chắc chắn, Diệp Lăng bĩu môi, dễ cái píp, đây là trận pháp do Thánh Nhân bày ra, chỉ sợ dù là Cửu Kiếp Tiên Đế thì cũng phải nuốt hận.
Nên làm cái gì bây giờ, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều do dự.
“Ngươi! Đi thử đi!”
Đột nhiên, Viên Tổ chỉ vào một cường giả Tiên Tôn hậu kỳ đứng sau lưng Tinh Không Tiên Đế.
Cường giả kia sững sờ, kinh ngạc, mẹ kiếp, gã muốn mình đi chịu chết hả!
“Không thể! Thực lực của ta gần như là kém nhất, tại sao ta lại phải đi!”
Cường giả kia vội vàng lắc đầu, y tuyệt đối không làm chim đầu đàn, ai biết ở đây có cơ quan gì không, nếu chết ở đây, vậy thì quá thiệt.
“Nếu ngươi không đi thì sẽ phải chết!”
Viên Tổ cười dữ tợn, nụ lười lạnh lùng, sát cơ băng lãnh.
Cường giả Tiên Tôn hậu kỳ nghiến răng nghiến lợi, kiểu gì cũng chết, vậy phải làm sao.
“Tinh Không Tiên Đế! Tiên Đế cứu mạng!”
Đột nhiên, y ôm quyền cầu cứu Tinh Không Tiên Đế, chỉ có người này mới có thể cứu được y.
Nhưng Tinh Không Tiên Đế lại lắc đầu: “Quả thực phải có người xông qua trận pháp này.”
Dứt lời, Tinh Không Tiên Đế cũng chỉ một cường giả Nhất Kiếp Tiên Đế sau lưng Viên Tổ: “Ngươi cũng đi đi, nếu không thì phải chết!”
Hai đại cường giả lại có cùng một loại tâm tư, mọi người đều thầm nghĩ, xong đời rồi!