Trong Tinh Quang Tháp, Niếp Thánh Tiên Đế ăn rất nhiều đau khổ, thân thể bị công kích tổn thương nặng nề.
Hận ý nồng nặc tràn đầy đầu óc Niếp Thánh Tiên Đế, gã không thể chịu đựng được nhục nhã như vậy.
Nhưng khi gã vừa dứt lời, đột nhiên phát hiện khuôn mặt tất cả mọi người xung quanh có gì đó không đúng lắm, thậm chí có chút thương hại.
Bổn Tọa là ai mà dám thương cảm ta, mọi người ở đây nếu đấu 1 đối 1 thì ai là đối thủ của gã?
Nhưng gã đột nhiên cảm thấy một lực lượng hung hãn vô biên đang ở trên đỉnh đầu mình, khi gã ngẩng đầu nhìn, gã hoàn toàn choáng váng.
Trong hư không, chưởng ấn khổng lồ trực chờ giáng xuống, trong lòng bàn tay, thần quang tỏa ra như muốn bao lấy cả thiên địa.
Xung quanh chưởng ấn còn xuất hiện một vòng hư không sụp đổ, chưởng ấn này chỉ đứng yên, vậy mà lại khiến hư không chấn động sụp đổ.
“Niếp Thánh, nếm thử Chưởng Trung Tiên Quốc của Bổn Tọa đi.”
Diệp Lăng mỉm cười, bàn tay đè xuống, Chưởng Trung Tiên Quốc xuất động, trước đây địch nhân thường bị hút vào trong chưởng ấn để oanh sát.
Nhưng nếu Niếp Thánh Tiên Đế bị hút vào, vậy đồng nghĩa với việc gã thoát khỏi sự vây khốn của Bát Cực Khốn Thần Châu, thế thì được không bù nổi mất.
Cho nên, Chưởng Trung Tiên Quốc giáng xuống, toàn bộ Tiên Khí trong hư không hoàn toàn sôi trào.
“Không!”
Niếp Thánh Tiên Đế trừng mắt, gã có thể cảm nhận được sự đáng sợ của chưởng ấn kia, gã không ngừng tấn công Bát Cực Khốn Thần Châu vây khốn gã đồng thời luyện hóa Tiên Lực của gã.
Nhưng Bát Cực Khốn Thần Châu là Thần khí, gã giãy dụa thế nào cũng vô dụng, không cách nào có thể phá vỡ ràng buộc.
Cho nên, gã chỉ có thể đỡ lấy công kích khủng bố đang mãnh liệt lao tới kia.
Ào ào ào, chưởng ấn chưa tới, chưởng phong đã tới trước, góc áo Niếp Thánh Tiên Đế lay động, lặng yên đứt rời.
Chưởng phong sắc bén như đao, Niếp Thánh Tiên Đế hét lên một tiếng, thân thể chấn động, gã giơ tay lên.
“Nhất thương diệt thương khung, càn khôn nhất thương!”
Trong thời điểm nguy cơ, Niếp Thánh Tiên Đế rống giận đâm ra một thương, trong nháy mắt, Bát Cực Khốn Thần Châu vây quanh Niếp Thánh Tiên Đế đột nhiên xuất hiện một khe nứt!
Từ đó có thể thấy một thương này có uy lực cường hãn đến mức nào, chỉ là một thương mà có thể khiến Bát Cực Khốn Thần Châu nứt ra.
Răng rắc, trường thương như sấm sét đánh tới chưởng ấn đang lao xuống.
Trường thương phóng ra hàn quang rực rỡ, hung hăng đâm vào trong chưởng ấn, lập tức, tiên quốc trong lòng bàn tay ầm ầm bạo phát.
Từng đạo công kích đáng sợ, từng đạo thần uy hùng hậu hoàn toàn bạo phát.
Ầm ầm!
Thương quang sáng chói dễ dàng bị diệt trong một chưởng này!
“Thật mạnh! Cung Chủ quá mạnh, ta cảm thấy Tam Kiếp Tiên Đế bình thường, căn bản không phải là đối thủ của hắn.”
“Đúng vậy, huống hồ tu vi của cung chủ chỉ là Nhị Kiếp sơ kỳ, hắn quá mạnh mẽ!”
Từng thanh âm kinh ngạc vang lên, tất cả mọi người đều cảm thấy khiếp sợ vì thực lực cường hãn của Diệp Lăng.
“Xem ra sự lựa chọn của ta là đúng, đi theo Diệp Lăng, tương lai chắc chắn không lo.”
Hoa Vũ di chuyển trong hư không, cảm thán, lúc trước nàng còn cho là tu vi như nàng mà gia nhập Lôi Vực thì chính là khuất tài.
Mặc dù sau khi được Diệp Lăng chỉ điểm, suy nghĩ của nàng có chút chuyển biến, nhưng tâm lý tâm cao khí ngạo vẫn không thay đổi.
Bây giờ, cảnh tượng rung động trước mắt khiến nàng hoàn toàn thay đổi cách nghĩ.
Không chỉ mình nàng, các cường giả Tề Lâm sơn cũng kinh ngạc.
Khai chiến toàn diện với Lôi Vực là lựa chọn sáng suốt ư? Vì sao bây giờ bọn họ lại cảm thấy không khả thi chút nào.
Những người này rung động, còn Niếp Thánh Tiên Đế thì kinh hãi.
Bởi vì Chưởng Trung Tiên Quốc đã áp sát, sau khi đạo lực lượng đầu tiên xuất hiện, gã mở to mắt nhìn, khiếp sợ chứng kiến những chuyện xảy ra tiếp đó.
Phốc!
Gã không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nện mạnh xuống mặt đất, tiếng xương nứt răng rắc văng lên.
Một chưởng này khiến gã đánh mất sức chiến đấu, nó quá mạnh mẽ, không cho gã bất kỳ cơ hội hoàn thủ nào.
“Không! Ta không phục!”
Niếp Thánh Tiên Đế rống giận, gã cố gắng bò dậy, cả người máu me đầm đìa, khuôn mặt trắng bệch.
Trong cơ thể gã, Tiên Lực bất ổn, thậm chí có chút bạo loạn, hầu như đã đến cực hạn, khó mà tiếp tục chiến đấu.
Có vẻ như kết cục đã định, Niếp Thánh Tiên Đế còn có thể chiến tiếp sao?
Ngay sau đó, Niếp Thánh Tiên Đế điên cuồng rống giận, hai tay nắm chặt, không ngừng tấn công Bát Cực Khốn Thần Châu như không muốn sống.
Gã đang vét cạn lực lượng trong cơ thể, cũng là muốn chứng minh, Niếp Thánh Tiên Đế gã chưa thua, gã vẫn còn lực lượng đánh tiếp!
“Đế Quân!”
Thanh Thủy Tiên Đế trừng mắt, con ngươi đỏ bừng, trong lòng ê ẩm.
Đây là Niếp Thánh Tiên Đế cao ngạo không ai bì nổi đấy ư, vì thắng, gã dùng hết lực lượng cuối cùng giống như phát điên.
“Tinh thần đáng nể phục, nhưng là đối thủ, ta sẽ không cho ngươi bất kỳ cơ hội nào.”
Thanh âm Diệp Lăng vô tình vang lên, Bát Cực Khốn Thần Châu ầm ầm vỡ tan, hạt châu bay thẳng về trong cơ thể Diệp Lăng.
Lúc này, hắn đã bay lên trời, cánh tay kéo khom, năm ngón nắm chặt, huyết cung xuất hiện trong tay hắn.
Ông!
Một mũi tên xuất hiện trên dây cung, tản ra từng sợi huyết quang hồng sắc, lượn lờ quanh mũi tên.
“Huyết tiễn định giang sơn!”
Hắn buông tay, huyết tiễn xoay tròn phóng ra.
“Phong Ma quyền, một quyền nhập ma, Tiên Phật diệt hết!”
Niếp Thánh Tiên Đế nổi giận gầm lên, quanh thân lượn lờ sương đen vô biên.
Sương đen nhanh chóng ngưng tụ trên nắm tay gã, mang khí tức hủy diệt làm người ta tâm thần bất an.
“Giết!”
Ầm!
Niếp Thánh Tiên Đế đột nhiên ra quyền, phát ra thanh âm như sóng thét hổ gầm, vang vọng thiên địa.
Khi quyền đánh ra, hư không trước mặt Niếp Thánh Tiên Đế hoàn toàn tan vỡ.
Lúc này, huyết tiễn đỏ tươi cũng đã tới sát trước mặt Niếp Thánh Tiên Đế.
Xuy Xuy Xuy.
Huyết tiễn xoáy tít lao đi khiến cho hư không sụp đổ tan tành, toát ra huyết quang vạn trượng, hung mãnh oanh kích!
Mọi người trừng mắt nhìn cảnh tượng chấn động này.