Nghe Hải Yêu nói vậy, thần sắc Diệp Lăng trở nên nghiêm túc, hai mắt lộ vẻ ngưng trọng, dị quang lóe ra.
Xem ra Hải Yêu muốn liều mạng, chẳng qua điều này cũng rất bình thường, nếu mình ở trong tình cảnh này thì chắc cũng sẽ như vậy.
“Hải Yêu đại ca muốn liều mạng, huynh ấy nhất định phải thành công!”
“Thực khó tin, một Tiên Đế mà lại có thể ép Hải Yêu đến mức này.”
“Ta không phải đối thủ của Hải Yêu, vậy cũng không phải là đối thủ của Tiên Đế kia.”
“Sắp đến thời khắc phân thắng bại, chắc chắn cuộc chiến đấu này sẽ là cuộc chiến đặc sắc kích liệt nhất.”
Vô số người thì thào thảo luận, tất cả cường giả đều nhìn chằm chằm vào chiến ý vô hình giữa hai người.
“Lưu quang!”
Hải Yêu thì thào, đột nhiên y ngẩng đầu, khuôn mặt vô cùng dữ tợn, biểu tình vặn vẹo.
“Trời ạ! Lưu quang, vậy mà lại là lưu quang!”
“Hải Yêu đại ca liều mạng rồi, thi triển lưu quang, Tiên Đế này sẽ xong đời.”
“Nói nhảm, không cần ngươi phải lên tiếng, ở cùng cấp bậc, đây chính là thần thông cường đại vô địch, cực kì đáng sợ!”
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, kể cả Hải Thiên Phong và An Thiên Vương, tất cả cường giả đều sửng sốt.
Hải Yêu muốn thi triển chiêu kia, y điên rồi sao?
Ầm!
Ngay sau đó, sau lưng Hải Yêu xuất hiện vô số đạo ánh sáng tử kim điên cuồng phóng lên trời!
Vô số tử kim quang ngưng tụ thành một màn sáng lớn, gào thét ngưng tụ trong không trung!
“Trời ạ! Thật đáng sợ!”
“Dù là cường giả đã mở ra chín Thần Mạch thì cũng phải cẩn thận với đạo công kích này, Tiên Đế kia xong đời rồi!”
“Quá mạnh mẽ, không hổ là Hải Yêu, thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất Hải Vu nhất tộc!”
Vô số người chấn động nhìn màn sáng đáng sợ trong không trung, kể cả Diệp Lăng cũng vậy!
Hắn biết một kích cuối cùng này của Hải Yêu đã hút khô tất cả Thần Mạch lực trong cơ thể, lực lượng như vậy ngưng tụ lại có thể nói là cực kì đáng sợ.
Nhưng hậu quả chính là dù y thắng Diệp Lăng, sau đó y cũng không thể chiến đấu tiếp.
Xem ra người này muốn liều mạng, y không quan tâm đến chức quán quân nữa, y chỉ quan tâm đến trận chiến trước mắt này!
Xèo xèo xèo xèo!
Sau lưng Hải Yêu, tử kim quang tựa như những dòng chảy đang không ngừng gào thét chấn động hư không.
Sắc mặt Hải Yêu trắng bệch như tờ giấy, trong cơ thể tất cả lực lượng hoàn toàn khô cạn, không còn chút sức nào để chiến đấu!
Sau công kích đáng sợ này, y sẽ không còn sức chiến đấu tiếp, nhưng Hải Yêu cam tâm gánh vác!
Trong hư không, vô số đạo tử kim quang không ngừng oanh kích hư không, khiến vô số người kinh hãi.
“Sau một quyền này, nếu ngươi có thể trụ được, vậy ta liền bại!”
Hải Yêu thì thào, ngay sau đó, y gầm lên, trong nháy mắt, tử kim quang đầy trời điên cuồng gầm thét lao đến nắm tay y.
Ong ong!
Vô số tử kim quang ngưng tụ thành một điểm sáng, dồn nén trong nắm đấm của y.
“Muốn chiến thì tới đi!”
Diệp Lăng nén lại kinh hãi trong lòng, hắn bước ra một bước, tất cả lực lượng hoàn toàn triển khai!
Giờ khắc này, máu tươi trong cơ thể hắn cũng đang dâng trào mãnh liệt, từng cỗ lực lượng không ngừng lan tràn khắp toàn thân.
Chiến!
Giờ khắc này, chiến ý bay tận trời xanh, không ngừng chấn động hư không.
“Giết!”
Hải Yêu gầm lên, y xông lên, mang theo vô số hào quang phía sau, điên cuồng lao về phía Diệp Lăng.
Một quyền đánh ra, tử kim quang chiếu rọi toàn bộ thiên địa!
Giờ khắc này, tất cả tuyển thủ đang chiến đấu đều ngừng lại, nhìn hào quang xán lạn kia!
Nhưng đây chỉ là vòng loại mà thôi, đáng lẽ cuộc chiến không thể đến cấp độ này.
Hải Yêu như ngọn lửa nóng rực mang theo khí thế điên cuồng càn quét Diệp Lăng.
Uy áp vô song, trong nháy mắt vung quyền tấn công Diệp Lăng, hư không cũng phải rung động.
Con ngươi Diệp Lăng co lại, nở nụ cười băng lãnh, nụ cười kia khiến kẻ khác phải rợn cả tóc gáy.
“Chiến!”
Khi Diệp Lăng cử động, vô số lực lượng trong cơ thể hắn cũng hóa thành vạn đạo hồng thủy, bạo phát trong nháy mắt.
Rầm rầm!
Quyền phong như sấm, giản dị không màu mè, nắm tay chỉ được bao vây bởi hào quang của lực lượng.
Rầm rầm!
Hai đại cường giả liều chết xông tới, Diệp Lăng và Hải Yêu lao vào nhau trong nháy mắt.
Nắm tay va chạm!
Ù ù!
Mọi người cảm thấy thiên địa rung động, mặt đất không ngừng run rẩy.
Ầm!
Giữa hai người, quyền phong càn quét tràn lan, khuếch tán ra bốn phía.
“Không được!”
An Thiên Vương rống to, lập tức xông lên, thân thể cường đại ngăn cản vô số uy lực đáng sợ.
Cường giả những bộ lạc khác cũng vội vã đứng dậy, ngăn cản dư ba công kích.
Các tộc nhân ở sau lưng các cường giả trợn mắt há hốc mồm, cảm giác như tim cũng muốn ngừng đập, bọn họ trừng mắt nhìn hai cường giả hung hãn trên lôi đài.
“Ai thắng ai bại?”
Đây là câu hỏi trong lòng vô số người, mọi người đều nhìn không chớp mắt, thậm chí không dám hô hấp.
Tí tách... Tí tách.
Đột nhiên, một giọt máu tươi chảy trên nắm đấm của Diệp Lăng rơi xuống mặt đất, thân thể Diệp Lăng chấn động, một ngụm máu tươi phun ra ngoài.
Thịch thịch thịch!
Hắn lùi lại, khuôn mặt hoàn toàn tái nhợt, thân thể mất thăng bằng, trực tiếp quỳ một gối xuống đất!
“Cái gì?”
Mọi người đều trừng mắt, Diệp Lăng bại rồi sao?
Nhưng ngay sau đó, Hải Yêu đối diện Diệp Lăng ngã xuống, thẳng tắp nằm xuống.
Phốc!
Máu tươi tràn ra khỏi miệng y, đôi mắt không còn thần thái.
Hải Yêu, thất bại!
Toàn trường chìm trong tĩnh lặng, không ai nói bất cứ lời nào.
Hải Yêu thi triển ra lưu quang nhưng đã thất bại, triệt để bại trận.
Tuy bại mà vinh ư?
Có lẽ, thế nhưng điều trọng yếu nhất chính là chứng minh được sự đáng sợ của Diệp Lăng.
Lúc này, trong mắt những người từng trào phúng Diệp Lăng tràn đầy vẻ sợ hãi.
Quá mạnh mẽ, mạnh đến mức khó tin!
“Hải Yêu!”
Hải Thiên Phong vọt tới, vội vã đỡ Hải Yêu.
“Tộc trưởng, ta đã cố gắng hết sức.”
Hải Yêu nỗ lực tươi cười nói, Hải Thiên Phong vội vàng gật đầu.
Tuy bọn họ thua trận chiến này, nhưng Hải Yêu cũng đã chứng minh thực lực hung hãn, dáng vẻ bệ vệ của Hải Vu nhất tộc bọn họ!
“Ngươi rất mạnh!”
Diệp Lăng đi tới bên cạnh Hải Yêu, đưa tay ra nói.
Hải Yêu hít sâu một hơi, cầm tay Diệp Lăng, mỉm cười.
“Ta bại, tâm phục khẩu phục!”