Một vạn cực phẩm Tiên Thạch!
Đây là một khoản tiền không nhỏ, dù là một Nhị kiếp Tiên Đế vừa mới đột phá thì chắc cũng chỉ có chừng ấy gia sản.
Nhưng tên này lại dám giở công phu sư tử ngoạm, Diệp Lăng lập tức máu nóng xông lên đầu.
“Không biết ai đã quy định nhiều Tiên Thạch như vậy?”
Diệp Lăng lãnh đạm hỏi, nhưng càng bình tĩnh thì lại càng chứng minh Diệp Lăng đang nổi giận.
Thủ thành là một gã Tam Kiếp Tiên Đế hậu kỳ, thực lực không tầm thường, nghe thế lập tức đứng lên.
“Chà chà, thế nào? Định giải quyết người ta hả?”
“Ta cho ngươi biết, đây là quyết định thống nhất của bốn đại thế lực, nếu ngươi phản kháng, vậy nhất định phải chết!”
“Thực lực Tam Kiếp sơ kỳ chỉ là pháo hôi ở Đế Vực, thu một vạn cực phẩm Tiên Thạch của ngươi thì làm sao!”
“Lão tử khó chịu, giờ tăng lên hai vạn Tiên Thạch, hoặc là giao ra, hoặc là cút về cho lão tử, không cho phép vào thành!”
Người thủ thành cười khiêu khích, trong thành, một vài Tiên Đế thấy vậy thì đều nhìn lại, kẻ nào cũng lộ vẻ hả hê.
“Chà chà, kẻ này lại bẫy người nữa à, trước đây lão tử là Tam Kiếp hậu kỳ vào thành, hắn chỉ thu 1000 cực phẩm Tiên Thạch.”
“Tăng nhanh quá, may mà ta giao sớm, nếu không không biết sẽ nhiều hơn bao nhiêu đây.”
“Ngươi biết cái gì? Khi các ngươi nộp phí, kẻ này cũng chỉ là người mới, lá gan còn chưa lớn lắm.”
“Chà chà, ta thấy tên người mới kia sắp không nhịn nổi nữa rồi, nếu đánh nhau chắc sẽ rất náo nhiệt.”
“Đánh? Thành trì này được Thái Hư Thiên Cung bảo hộ, dù lá gan hắn lớn thế nào thì cũng không thể gây sự ở đây.”
Mọi người bàn tán, lúc này Diệp Lăng mới biết tên khốn kiếp này cố ý bẫy chính mình.
“Nhanh lên, đừng gây chuyện, không thì lão tử sẽ làm thịt ngươi!”
Người thủ thành tức giận quát, Diệp Lăng liếc mắt nhìn gã, lắc đầu.
“Ta không có hai vạn Tiên Thạch, nhưng có 1000 Tiên Thạch.”
Diệp Lăng lấy ra 1000 Tiên Thạch ném lên bàn, sau đó liếc gã.
“Ta khuyên ngươi nên biết đủ thì hơn, 1000 Tiên Thạch này đã đủ cho ngươi được lời rất nhiều, không thể kiếm căng túi tiền trong 1 lần, nếu không, dễ gặp chuyện không may.”
Nói xong, Diệp Lăng phi thẳng vào trong thành, người thủ thành lập tức sửng sốt.
“Mẹ nó, không phải chứ, có vậy mà đã bị hù dọa rồi hả?”
“Đúng vậy, sao có thể như thế? Đùa thôi đúng không? Sao có thể bị dọa sợ đơn giản như vậy? Đánh đi!”
“Mẹ kiếp, đây là ngoại môn của Thái Hư Thiên Cung ư? Khôi hài thật!”
Trong nháy mắt, vô số người trong thành đều hả hê, chỉ sợ không xảy ra chuyện.
“Khốn kiếp, ngươi chán sống rồi!”
Người thủ thành lập tức nổi giận gầm to, mặt đỏ lên, gã lao đi, Tiên Lực bạo phát.
Ầm!
Tiên Khí trong hư không cuồn cuộn lao đến, một khu vực bị rút rỗng, chúng ngưng tụ trên tay người thủ thành.
Ong ong!
Lực lượng đáng sợ tràn ngập trong tay gã, ngay sau đó, bàn tay hung hăng đánh thẳng về phía lưng Diệp Lăng.
“Ha ha! Sắp có trò vui để xem rồi!”
“Chà chà, các ngươi đoán xem vị tân nhân này có chết không?”
“Rất có thể, một kẻ Tam Kiếp sơ kỳ, một kẻ Tam Kiếp hậu kỳ, lại còn là đánh lén, chà chà, không có cơ hội nào đâu!”
Mọi người đều vui vẻ đứng xem, nhưng Diệp Lăng vẫn tiến về phía trước, thần sắc người lạ chớ gần.
“Tiểu tử, ngươi chết đi!”
Người thủ thành giận quá hóa cười, động tác càng thêm cuồng mãnh, bàn tay đánh mạnh lên lưng Diệp Lăng.
Đùng!
Ngay sau đó, âm thanh va chạm trầm muộn vang lên, đám người hả hê xem diễn đều choáng váng.
Ngay cả người thủ thành cũng choáng váng, giương mắt nhìn bàn tay mình như vừa đánh trúng một ngọn núi không thể rung chuyển, không có chút tác dụng gì.
“Cái gì?! Không thể nào!”
Người thủ thành kinh hô, sao có thể như vậy? Dù mạnh thế nào đi nữa thì cũng không thể vô hiệu công kích của gã.
Nhưng gã không biết rằng, hiện nay thân thể Diệp Lăng đã mạnh mẽ đến mức công kích của gã chỉ như cù lét.
Sáu Thần Mạch, Diệt Cực Kim Thân bát trọng, còn đã khôi phục Tiên Lực, có năm đạo Long Phượng bảo thể.
Hiện giờ Diệp Lăng cực kì cường hãn, mà thực lực người thủ thành quá yếu.
“Muốn chết ư?!”
Diệp Lăng bỗng xoay người, ánh mắt tràn đầy giận dữ, tay nhanh như thiểm điện trực tiếp cầm lấy cổ tay người thủ thành.
Diệp Lăng dùng sức bẻ một cái, cự lực không ai bằng nháy mắt bao phủ cổ tay người thủ thành, cánh tay kia vang lên âm thanh nứt gãy.
Răng rắc, người thủ thành hét thảm, khuôn mặt trắng bệch, trán đổ mồ hôi hột.
“Đau! Đau! Nhanh buông tay, nếu không lão tử sẽ giết chết ngươi!”
“Nhanh buông tay cho ta, nhanh lên!”
Người thủ thành đau muốn chết, Diệp Lăng cười lạnh, nhấc chân đạp mạnh.
Đùng!
Một cước đá trúng bụng người thủ thành, gã lập tức cong người, kêu gào thống khổ.
“Tên yêu nghiệt từ đâu ra vậy, đáng sợ thật!”
“Đúng vậy, nhưng hắn xong đời rồi, đây là địa bàn của Thái Hư Thiên Cung, dù hắn có là Thất Kiếp hay Bát Kiếp Tiên Đế thì cũng phải chết.”
“Nói vớ vẩn, nếu hắn mà là Thất Kiếp Bát Kiếp Tiên Đế thì tên thủ thành này còn dám đòi nhiều như vậy sao?”
Mọi người đều kinh hãi, mà Diệp Lăng thì vẫn đang nắm chặt cánh tay đã gãy của người thủ thành kia.
Răng rắc răng rắc, cảm giác đau đớn kịch liệt tràn ngập toàn thân người thủ thành, khiến gã cực kì thống khổ.
“Tên chó săn cáo mượn oai hùm mà thôi, ta ghét nhất loại người như ngươi.”
Diệp Lăng cười lạnh, tay nâng lên, chân đạp về phía mặt gã.
Ba!
Thanh âm thanh thúy, người thủ thành lăn trên mặt đất mấy vòng, đầu đụng trúng tường thành.
Cộp cộp, từng chiếc răng trắng toát rớt xuống đất, miệng gã tràn đầy máu tươi, đầu cũng vỡ.
“Ô ô! Ngươi xong đời rồi, ta mà không giết được ngươi, ta cùng họ với ngươi!”
Dứt lời, người thủ thành giùng giằng đứng dậy, móc ra một cái kèn từ trong ngực, lập tức thổi lên.
Ô ô!
Thanh âm trầm thấp trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ thành trì, sau khi tiếng còi vang lên, khuôn mặt các Tiên Đế vây xem đều thay đổi.
“Không ổn! Chấp Pháp Quân sắp tới!”
“Không xem náo nhiệt được nữa rồi, mau tránh đi!”
“Người này xong rồi, Chấp Pháp Quân Thái Hư Thiên Cung cực kỳ cường hãn đấy.”
Tất cả Tiên Đế đều lùi lại, ngay sau đó, từng thân ảnh mạnh mẽ xông đến đây.
Người mặc kim giáp, tay cầm trường thương, thần sắc uy nghiêm.
Trên kim giáp in hai chữ, Thái Hư!
Đây là Chấp Pháp Quân Thái Hư Thiên Cung, rất cường đại, không biết đã chấn nhiếp bao nhiêu ngưu quỷ xà thần.
“Chính là hắn, không giao tiền vào thành, còn đánh ta, còn nói xấu Thái Hư Thiên Cung chúng ta!”
“Nhanh! Mau giết hắn!”
Ngay sau tiếng hô của người thủ thành, Chấp Pháp Quân bao vây Diệp Lăng, sát cơ dạt dào!