Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1203 - Chương 1204: Chấn Kinh Tứ Tọa

Chương 1204: Chấn kinh tứ tọa

Phân cung Hư Hóa thành của Thái Hư Thiên Cung, trong chính điện, gần mười cường giả đang vây quanh màn sáng.

Trong màn sáng là Diệp Lăng cùng Đông Phương Sóc đứng ở hành lang khảo hạch, đây thần thông đại năng giả làm ra để quản chế.

“Cung chủ, cũng không biết tiểu tử Đông Phương này có đang đùa giỡn với chúng ta, làm sao có nhiều thiên tài như vậy?”

“Chưa chắc, ngươi chưa từng nghe nói thần thông của tiểu tử này có thể lôi kéo hơn 33 Tứ Kiếp Tiên Đế sao?”

“Này này, các ngươi ầm ĩ cái gì, thiên tài thì sao, đâu phải là chưa từng thấy.”

“Đúng vậy, dù sao Hắc Giáp Quân ta đã có rất nhiều thiên tài, không cần nữa đâu!”

“Được, lão gia hỏa, chính ngươi nói đấy, lát nữa ngươi đừng tranh!”

Đám cường giả này đều là nhân vật quan trọng trong Hư Hóa thành, thân phận địa vị đều cao, bây giờ tụ tập lại bởi vì Đông Phương Sóc truyền âm nói là đã tìm được một thiên tài.

“Được rồi, nhanh vào đi, nhớ là đừng giấu thực lực, nếu không thông qua khảo hạch thì nguy đấy.”

Đông Phương Sóc dặn dò, y sợ Diệp Lăng ẩn giấu thực lực, phải biết rằng có mấy đại nhân vật đang nhìn đây này.

Diệp Lăng gật đầu, ý bảo mình đã biết rồi, hắn sẽ không lưu thủ.

Ở loại địa phương này, đặc biệt là muốn gia nhập vào một tông môn thì tuyệt đối không thể lưu thủ, ngươi càng mạnh, bọn họ càng coi trọng, sẽ cung cấp càng nhiều tài nguyên.

Diệp Lăng biết rõ điểm này, hắn hít sâu một hơi, Cửu Đại Tiên Anh trong cơ thể điên cuồng xoay tròn, từng đạo Tiên Lực mạnh mẽ du tẩu toàn thân.

Ầm!

Dưới chân hắn, khí tức chấn động, hắn nhấc chân đi vào, nhưng hắn không khai mở Thần Mạch.

Dù sao bí mật Thần Mạch này có ít người biết là tốt nhất, nếu không có khả năng sẽ gặp phiền toái nào đó.

Diệp Lăng trực tiếp bước vào hành lang, ngay sau đó, vô số thất thải thần quang bao vây lấy hắn.

Ong ong!

Loại cảm giác này rất kỳ diệu, không có bất kỳ tính công kích nào, cũng không có tính xâm lược, nói chung là một loại cảm giác huyền diệu Diệp Lăng không nói rõ được.

Sau khi Diệp Lăng tiến vào, Đông Phương Sóc nắm chặt tay, nhìn chằm chằm vào hành lang.

“Ánh sáng đâu! Xuất hiện đi!”

Đông Phương Sóc lẩm bẩm, hành lang khảo hạch sẽ xuất hiện quang mang khi có người tiến vào.

Sau khi người bình thường tiến vào, chỉ có hai ba đạo quang mang, đây là kết quả phán đoán tiềm lực.

Khá một chút là bốn năm đạo mà thôi, tốt hơn nữa là sáu bảy đạo, cũng là thiên tài tốt nhất.

Ban đầu, Đông Phương Sóc đi vào thì có 6 đạo quang mang xuất hiện, trực tiếp khiến cung chủ phân cung kinh động.

Mà hiện nay, sau khi Diệp Lăng tiến vào, trong lúc nhất thời không xuất hiện bất kỳ quang mang nào!

“Không thể nào!”

Đông Phương Sóc đờ ra, sao có thể không có quang mang, quả thật là bất khả thi!

Dù là người thường tiến vào thì cũng sẽ xuất hiện phản ứng, chẳng lẽ cái hành lang này hỏng rồi hả?

Trong chính điện, đám cường giả quyền cao chức trọng cũng choáng váng.

“Chuyện gì xảy ra? Sao lại không có chút phản ứng nào?”

“Đúng vậy, tuyệt đối không thể nào, dù sao hắn cũng là Tam Kiếp Tiên Đế, dù xuất hiện một đạo cũng được chứ!”

“Lời giải thích duy nhất chính là người này là một tên vô dụng, không phải thiên tài.”

“Ngu xuẩn, Đông Phương Sóc ngu xuẩn, thằng nhãi con này mắt mù rồi.”

Mọi người nhao nhao thảo luận, nhưng người đàn ông trung niên ngồi ở trung ương lại uy nghiêm lắc đầu.

Ông chính là cung chủ phân cung Hàn Cầm Hổ, cảnh giới Bát Kiếp Tiên Đế, cũng là cường giả trong Thái Hư Thiên Cung.

“Chờ xem, tuyệt đối sẽ có!”

Hàn Cầm Hổ lẩm bẩm, loại tình huống này, hoặc là phế vật, hoặc chính là thiên tài nghìn năm khó gặp!

Rốt cuộc sẽ là loại nào, Hàn Cầm Hổ cũng có chút chờ mong!

Diệp Lăng chậm rãi đi trong hành lang khảo hạch, hắn cười nhạt, rõ ràng cảm giác được có người đang kiểm tra hắn.

Các ngươi muốn xem ư? Vậy nhìn cho kĩ đây!

Ầm!

Trong cơ thể, Cửu Đại Tiên Anh như xoay nhanh như vũ bão.

Ùng ùng!

Từng cỗ lực lượng đáng sợ tràn ngập thân thể, Diệt Cực Kim Thân hoàn toàn khai mở!

Bá bá bá!

Ngay sau đó, vạn đạo thất thải thần hà bao trùm Diệp Lăng, bao phủ toàn bộ hành lang khảo hạch.

“Trời ạ! Con bà nó!!”

Đông Phương Sóc lập tức kinh hô, trừng lớn con mắt, thốt lời thô tục, ánh mắt vô cùng rung động.

“Con bà nó!! Điều này sao có thể, điều này sao có thể!”

Đông Phương Sóc cảm thấy tim mình đang đập quá nhanh, y có cảm giác khí huyết như nghẽn lại.

Kích thích, quá kích thích!

Vậy mà tiềm lực thiên phú lại đáng sợ như vậy, chuyện này tuyệt đối sẽ khiến Thái Hư Thiên Cung khiếp sợ!

Trong chính điện, đám cường giả vốn đang giễu cợt toàn bộ choáng váng, trừng mắt nhìn thần quang xán lạn xuất hiện trong màn sáng.

“Má! Yêu nghiệt từ đâu tới đây?”

“Thu hắn! Nhanh thu hắn, lão tử không nhịn được!”

“Vừa rồi ai nói hắn là phế vật, ngươi đứng ra đây, lão tử cam đoan không đánh chết ngươi, thật đấy!”

“Đúng, đánh chết tên mắt mù nhà hắn đi, đây đâu phải phế vật, rõ ràng là một tuyệt thế yêu nghiệt!”

“Cút đi, vừa rồi chính ngươi nói đó là phế vật, vừa ăn cướp vừa la làng!”

Mấy người này không trấn định nổi, kể cả Hàn Cầm Hổ cũng trừng mắt, vô cùng kích động.

Kỳ thực chuyện này rất bình thường, riêng tiềm lực Cửu Đại Tiên Anh của Diệp Lăng đã là có một không hai cổ kim, trong tam giới này, ai là đối thủ của hắn?

“Nhanh! Nhanh bảo Đông Phương Sóc mang tên kia về!”

“Đúng vậy, mau dẫn về, Hắc Giáp Quân ta muốn người này, ha ha!”

“Cút, không phải ngươi nói Hắc Giáp Quân ngươi không thiếu thiên tài sao? Hiện tại xen vào làm gì.”

“Đúng vậy, Hình Đường cần thanh niên này.”

“Ah, không thể như vậy, nếu không hắn sẽ rất kiêu ngạo, chúng ta phải lạnh nhạt với hắn, không quan tâm đến hắn.”

“Thanh niên không thể quá kiêu ngạo, nếu không sẽ xảy ra chuyện.”

“Lão gia hỏa xéo ngay cho ta, lão tử muốn sủng đấy, ngươi quản được chắc!”

Mọi người tranh nhau túi bụi, tròng mắt đỏ lên, một bên, Hàn Cầm Hổ cũng sáng mắt.

Lúc này, trong hành lang khảo hạch, Đông Phương Sóc kích động không rõ nguyên do.

Diệp Lăng chậm rãi bước ra khỏi hành lang, khuôn mặt đạm nhiên.

“Đông Phương huynh, không biết đã đủ hay chưa?”

“Nếu không đủ, vậy ta không làm phiền ngươi nữa, ta tài nghệ không bằng người, Thái Hư Thiên Cung không xem trọng là rất bình thường.”

“Ta còn phải tiếp tục cố gắng, không thể để người khác khinh thường!”

“Đợi sau này ta đạt tới tiêu chuẩn, nhất định sẽ tới khảo hạch lần nữa!”

Diệp Lăng chậm rãi nói, đối diện, Đông Phương Sóc sững sờ, lập tức ha hả một cái.

Ha hả, ngươi đừng trang bức, sẽ chết đấy!

Nếu như ngươi mà còn không đạt tiêu chuẩn, vậy thì ai có thể đạt tiêu chuẩn?

Y thì sao, là phế vật à?

“Nhanh đi theo ta, nhanh lên! Đám người cung chủ sắp đánh nhau rồi.”

Đông Phương Sóc đột nhiên sững sờ, lôi kéo Diệp Lăng chạy như điên!

Bình Luận (0)
Comment