Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1205 - Chương 1206: Phúc Lợi Đại Thi Đấu?

Chương 1206: Phúc lợi đại thi đấu?

Chẳng lẽ đây là tổ chức đa cấp của một đám lừa đảo ư?

Diệp Lăng bối rối, bởi dáng vẻ bọn họ quá giống, ngươi xem biểu tình kia đi, trời ạ.

Dường như Khô Mộc Đế Tôn cũng phát hiện biểu hiện của mình không thích hợp, ông ho khan một cái, sau đó khôi phục vẻ uy nghiêm.

“Chỉ một câu thôi, tới Trưởng lão đường, ngươi sẽ nắm quyền to!”

Nói xong, Vô Tâm lão nhân lại gần, mặt đầy nghiêm túc.

“Ngươi vào Hình Đường ta thì cũng có thể làm mưa làm gió.”

“Khụ khụ, không đúng, là có quyền lực lớn lao, ngươi suy nghĩ đi, thiết diện vô tư, ai có lỗi thì chịu phạt, không phải sao?”

“Đến đây đi, chỉ cần ngươi tới đây, ta cam đoan cho ngươi quyền lợi lớn lao, còn có thể chỉ điểm giúp ngươi tu luyện.”

Lại thêm một kẻ già đầu không biết xấu hổ, Diệp Lăng thầm nghĩ, có phải hắn đã biểu hiện tốt quá không?

Nhóm người này nhiệt tình như vậy, hắn không chịu nổi.

Hai đại bá chủ đã tiếp thị xong đãi ngộ bên mình, một bên, quân chủ Chấp Pháp Quân Hình Vô Vi nhún vai đi ra.

“Bọn họ đều chém gió cả thôi, tới chỗ ta đi, ta sẽ cho ngươi làm thủ lĩnh, tuy không có bất cứ đãi ngộ đặc thù nào cho ngươi, thế nhưng ta sẽ cho ngươi hoàn cảnh tu luyện tốt nhất!”

“Còn nữa, một người nhất định phải phấn đấu từ thấp nhất, bước từng bước đến đỉnh vinh quang thì mới là viên ngọc sáng nhất!”

Mọi người đều sững sờ, logic ngược à?

Bọn họ đều cho đãi ngộ tốt đến không thể tốt hơn, đến lượt ngươi thì trực tiếp bắt hắn tự cày, không có đãi ngộ đặc biệt ư?

Không thể nào, nếu như vậy mà có thể thành công thì hành động của bọn họ là dư thừa ư?

“Không có bất kỳ đãi ngộ đặc biệt nào ư? Không đi.”

Diệp Lăng sững sờ, lập tức lắc đầu, không có đãi ngộ đặc biệt thì đến làm gì, còn không bằng hai chỗ chào mời trước.

Hắn không muốn làm ngọc thô chưa mài dũa, hắn có thực lực này, thu được một vài đãi ngộ đặc biệt cũng là bình thường.

“Ơ đừng mà, ta đùa thôi, ta tưởng ngươi không thích dễ dàng mà thích thử thách!”

Hình Vô Vi lập tức ngẩn người, má nó, cự tuyệt nhanh thế.

Nghe vậy, mấy bá chủ đều nhịn xuống vẻ châm biếm, nực cười chưa, cái này gọi là bê đá đập chân mình này.

“Ha ha! Ái chà chà, buồn cười chết ta rồi.”

“Tới đây, Diệp Lăng, ngươi chỉ cần vào Hắc Giáp Quân, ta cam đoan ngươi trực tiếp trở thành Phó Đô Thống!”

“Ha ha! Phó Đô Thống đấy, nhưng ngươi vẫn là nội môn, điểm này thì ta không đổi được.”

“Ta cho ngươi hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, cho ngươi đi giết địch, cho ngươi chức vị cao, ngươi không cự tuyệt được đúng không, ha ha!”

Hắc Vân Đế Quân là người cuối cùng ra trận, nhưng hắn ta lại đưa ra những điều kiện hợp ý Diệp Lăng nhất.

Phó Đô Thống!

Nghe rất ngầu đúng không, nhưng Hắc Giáp Quân này làm gì?

“Con bà nó!! Lão Hắc ngươi điên rồi, Phó Đô Thống ư? Nhưng theo quy củ, đó là chức vị trưởng lão mới có thể đảm nhiệm.”

“Đúng vậy, ngươi vi phạm quy củ rồi, không thể được.”

“Cung chủ, ngươi phê bình hắn đi, sao có thể như vậy được.”

Rất rõ ràng, điều kiện Hắc Vân Đế Quân đưa ra rất tốt, khiến mấy cường giả ở đây chịu không nổi.

Diệp Lăng trơ mắt nhìn Hắc Vân Đế Quân, sau đó xấu hổ cười.

“Đế Quân, có thể cho ta biết Hắc Giáp Quân là làm gì hay không?”

Diệp Lăng mở miệng hỏi, Hắc Vân Đế Quân cười lạnh, thần sắc cao ngạo.

“Bọn họ đối nội, chúng ta đối ngoại!”

“Tất cả địch nhân của Thái Hư Thiên Cung đều là đối thủ của chúng ta.”

“Có thể chúng ta không có quyền lợi lớn, thế nhưng chúng ta là thanh kiếm sắc bén nhất của Thái Hư Thiên Cung, dùng để chém hết địch thủ!”

Hắc Vân Đế Quân ngạo khí nói, Diệp Lăng lập tức sáng mắt, cái này quá thích hợp luôn.

Lịch lãm trong sinh tử mới là trọng yếu nhất!

“Còn nữa, ta cho hắn chức Phó Đô Thống thì làm sao? Đó là chuyện của lão tử!”

“Mẹ kiếp, mấy người các ngươi quản cái gì? Hắn chính là Phó Đô Thống, lão tử quyết định rồi!”

“Phó Đô Thống không có thực quyền thì không phải Phó Đô Thống!”

Hắc Vân Đế Quân khinh thường nói, mấy bá chủ khác đều cắn răng, phẫn hận nhìn Hắc Vân Đế Quân.

Ngươi xem đi, xem tên khốn kiếp này đi, nhìn biểu tình kia đi, khiến người ta phải nghiến răng nghiến lợi.

Tên khốn kiếp thiếu đánh!

“Được rồi được rồi, Diệp Lăng, ngươi chọn đi!”

“Nhưng ngươi phải nhớ rằng, tuy đường khẩu khác nhau, nhưng chúng ta đều là người Thái Hư Thiên Cung, không thể có tư tâm!”

Hàn Cầm Hổ lạnh lùng nói, Diệp Lăng gật đầu, đây là đương nhiên.

“Ta đương nhiên chọn nơi cho ta đãi ngộ tốt nhất.”

Diệp Lăng mỉm cười, cái này thì còn cần lựa chọn nữa ư? Hắc Giáp Quân thích hợp với hắn nhất.

Nếu để Diệp Lăng trốn trong thành trì làm Trưởng lão đường, Hình Đường gì đó, chắc hắn sẽ nghẹn chết mất!

“Ha ha! Ta biết ngay mà, tiểu tử ngươi tinh mắt đấy!”

“Yên tâm đi, lão tử tuyệt đối sẽ biến ngươi thành chiến thần, khiến bọn họ đều nhìn ngươi với cặp mắt khác xưa!”

Hắc Giáp Đế Quân cười lớn, vuốt bả vai Diệp Lăng, thích ghê gớm.

Diệp Lăng gật đầu: “Sau này xin Đế Quân chiếu cố nhiều hơn.”

“Yên tâm đi, kẻ nào dám gây sự với ngươi, lão tử lật tung hang ổ của hắn!”

Hắc Giáp Đế Quân vỗ ngực hét to, cực kì khí phách.

“Chúc mừng, trong nháy mắt địa vị đã vượt qua ta, ha ha!”

Đông Phương Sóc cười nói với Diệp Lăng, y phát hiện một thiên tài cũng là lập công lớn.

“Khách khí cái gì, ta còn phải cám ơn ngươi đây.”

Diệp Lăng vội vã chắp tay, hoàn cảnh Thái Hư Thiên Cung không sai, tối thiểu là không cứng ngắc nghiêm nghị như ai nợ bọn hắn mười triệu như những tổ chức khác.

“Được rồi, Diệp Lăng, chúng ta cần phải hiểu rõ lực chiến đấu của ngươi, ngươi phải xông Thông Thiên tháp một lần!”

Hàn Cầm Hổ cười nói, mấy bá chủ khác tròng mắt tỏa sáng.

Đúng vậy, thiên phú cực cao, sức chiến đấu thì thế nào đây!

Có vài kẻ thiên phú cực cao, nhưng sức chiến đấu lại thấp, như vậy có thể bồi dưỡng.

Nhưng nếu gặp phải người thiên phú cao, sức chiến đấu cũng đáng sợ thì mới là chuyện vui vẻ nhất.

“Đương nhiên.”

Diệp Lăng gật đầu, ta tuyệt đối sẽ cho các ngươi một kinh hỉ.

“Đi thôi, đến Thông Thiên tháp!”

Hàn Cầm Hổ hào sảng nói, trực tiếp mang Diệp Lăng đi.

Mọi người theo sát, mới vừa ra khỏi đại điện, Diệp Lăng đã nhìn thấy cái gọi là Thông Thiên tháp!

“Thông Thiên tháp là tiêu chuẩn phân chia thực lực trong Đế Vực, ngươi phải biểu hiện thật tốt.”

“Biểu hiện tốt, tông môn nhất định sẽ tưởng thưởng!”

Hắc Vân Đế Quân đi bên cạnh Diệp Lăng, dặn dò, ánh mắt Diệp Lăng sáng lên.

Nếu vậy thì mình nên chiến thật tốt, dù sao cũng được khen thưởng mà!

“Được rồi, đến rồi.”

Hàn Cầm Hổ cười nói, Diệp Lăng ngẩng đầu, nhìn Thông Thiên tháp rộng lớn mênh mông.

Toàn thân Thông Thiên tháp thấm đượm khí tức tang thương, trên đó điêu khắc vô số kí tự thần bí huyền diệu, rất khó phân rõ.

“Vào đi thôi.”

Hàn Cầm Hổ điểm chỉ một, cửa Thông Thiên tháp mở ra, Diệp Lăng chậm rãi đi vào.

“Hy vọng hắn có thể cho chúng ta kinh hỉ thêm một lần!”

Hàn Cầm Hổ tràn đầy kỳ vọng nói.

Bình Luận (0)
Comment