Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1208 - Chương 1209: Quan Tâm

Chương 1209: Quan tâm

Từ khi Hàn Cầm Hổ nhậm chức cung chủ phân cung Hư Hóa thành đến bây giờ, chưa bao giờ y gặp tràng diện rung động như vậy.

Không!

Phải nói là từ khi Hàn Cầm Hổ đến Tiên Giới, y chưa từng thấy tồn tại đáng sợ như vậy.

Có khối người có thể vượt cấp chiến đấu, như Diệp Lăng là Tam Kiếp Tiên Đế sơ kỳ chém giết được Tam Kiếp Tiên Đế đỉnh phong.

Nhưng bọn họ phải suy tính kĩ càng, hao hết thủ đoạn, dùng hết con bài chưa lật, còn rất nguy hiểm.

Nhưng với Diệp Lăng, dù đối diện đoàn địch nhân nhiều vô biên, hắn lại chủ động xuất kích, mới nửa phút trôi qua, tên khốn kiếp này đã càn quét hơn phân nửa!

Chưa từng thấy biện pháp qua ải như vậy, chỉ có cường giả đặc biệt yêu nghiệt mới có thể như thế, nếu không đều phải ẩn núp, liều chết kiên trì.

Nhưng tên khốn kiếp kia lại đấu đá lung tung tựa như lưu manh, không có chút thiên lý nào.

“Ta khẳng định hắn có thực lực tầng ba Thông Thiên tháp, các ngươi không có ý kiến gì chứ?”

Hàn Cầm Hổ nuốt nước miếng một cái rồi nói, mấy đại bá chủ nhìn Hàn Cầm Hổ tựa như nhìn thằng ngốc.

Cần ngươi nói chắc, hắn sắp giết sạch người thủ quan tầng thứ ba rồi thấy không?

Có ai cần ngươi khẳng định không, chúng ta là người mù hay là thằng ngốc?

“Ta cảm thấy, tầng thứ 4 sơ kỳ cũng không ngăn được hắn, tối thiểu phải là trình độ tầng 4 trung kỳ.”

Hàn Cầm Hổ đắc ý vuốt vuốt râu mép.

“Nhìn xem ta cơ trí biết bao!”

Mấy đại bá chủ liếc mắt nhìn y, không thèm để ý tên gia hỏa tự kỉ này nữa.

Ngươi mù sao? Kẻ có thể quét ngang tầng thứ 3 thì sao có thể thua ở tầng 4 sơ kỳ, điều này đến kẻ ngu si còn biết.

“Hắc Vân, thương lượng được không, ngươi nhường người này cho ta, ta cho ngươi một vạn cực phẩm Tiên Thạch, thế nào?”

Khô Mộc lão nhân nhếch miệng cười, Hắc Vân Đế Quân ngẩn ra.

“Đúng đúng, ta cho ngươi ba vạn, hắc hắc, không được thì năm vạn!”

Hình Vô Vi cũng vội nói, trong tròng mắt tràn đầy giảo hoạt, kẻ kia là một hạt giống tốt.

“Các ngươi nghĩ ta ngốc à?”

Hắc Vân Đế Quân đen mặt, đám người này đang lừa kẻ ngu chắc, ba vạn năm vạn ư?

Ta cho các ngươi mười vạn, đừng vũ nhục trí thông minh của ta được không.

“Mau nhìn kìa, hắn đã vào tầng thứ 4!”

Đông Phương Sóc vội vã hô, mọi người đều quay qua nhìn chăm chú, Diệp Lăng bước chân tiến vào tầng thứ 4, không nghỉ ngơi chút nào.

Tầng thứ 4 Thông Thiên tháp vẫn là một thế giới hoang vu, Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, ánh mắt nghiêm nghị.

Tầng thứ 4 vẫn không có bất kỳ trắc trở nào với hắn.

Nếu là Tứ Kiếp Tiên Đế bình thường, có lẽ Diệp Lăng sẽ phải tốn chút thủ đoạn, nhưng đối thủ chỉ là người thủ quan trong Thông Thiên tháp, đều không có linh trí, chỉ như một đám người máy mà thôi.

Sức chiến đấu cũng bình thường, Diệp Lăng vẫn có thể dễ dàng càn quét.

Ầm!

Ngay sau đó, hơn trăm Tứ Kiếp Tiên Đế sơ kỳ chậm rãi tiến về phía Diệp Lăng, kẻ nào cũng cường tráng mạnh mẽ, tràn đầy thần quang.

“Người thủ quan tầng thứ 4 rất khó đánh bại, vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa sức phòng ngự kinh người.”

Bên ngoài, mấy bá chủ thì thào, thần sắc có chút ngưng trọng, hiển nhiên trước đây khi bọn họ vượt ải cũng chịu thua thiệt không nhỏ.

“Giết!”

Đột nhiên, hơn trăm cường giả lao đi, hung uy mênh mông cuồn cuộn, trong chớp mắt đã tới trước mặt Diệp Lăng.

Ầm!

Bọn họ vung tay ra quyền, hơn trăm nắm đấm mạnh mẽ cùng đánh toát ra lực lượng kinh thiên động địa.

“Lực lượng phối hợp?”

Diệp Lăng cười lạnh, hắn tiến lên, Diệt Cực Kim Thân bát trọng bạo phát, Long Phượng bảo thể cũng xuất hiện.

“Cút hết cho ta!”

Diệp Lăng nổi giận gầm lên, hắn tiến lên hung hăng đấm ra một quyền, thiên địa biến sắc.

Đùng!

Quyền phong gào thét chạm vào nhau, thân thể Diệp Lăng như núi cao sừng sững, không thể lay động nửa phần.

Đối diện, hơn trăm cường giả Tứ Kiếp sơ kỳ ngã bay như diều đứt dây.

“Đệt!”

Bên ngoài, Hắc Vân Đế Quân không nhịn được chửi ầm lên, chuyện này thật quỷ dị.

Một tên Tam Kiếp Tiên Đế sơ kỳ lại một quyền đánh bay hơn trăm Tứ Kiếp Tiên Đế sơ kỳ ư?

Huống hồ đây còn là tầng thứ 4 nổi danh lực phòng ngự và khí lực mạnh mẽ, có phải chuyện này hơi quá hoang đường hay không?

“Nhanh! Nhanh liên hệ tông môn, ta cảm thấy kì tích sắp xảy ra rồi!”

Hàn Cầm Hổ vội hô, Khô Mộc lão nhân liên tục gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hỉ.

Tam Kiếp Tiên Đế sơ kỳ vậy mà xông qua cửa thứ tư, còn mạnh mẽ không ai bì nổi như vậy được ư?

Đây không phải là người mới, mà là yêu nghiệt thiên tài!

Trong Thông Thiên tháp, bàn tay Diệp Lăng khẽ nắm lại, cười lạnh một tiếng, con ngươi rực sáng như lửa.

“Chà chà, không tệ, lực lượng ba Thần Mạch hoặc Diệt Cực Kim Thân lục trọng.”

“Đáng tiếc, cái gọi là mạnh mẽ trong mắt người khác lại chỉ là đồ bỏ đi trong mắt ta!”

Diệp Lăng lắc đầu, thân thể hắn có sáu Thần Mạch và Diệt Cực Kim Thân bát trọng, hai lực lượng mạnh mẽ liên hợp, đám máy móc này tuyệt đối không thể ngăn cản.

Rầm rầm!

Hơn trăm cường giả bị Diệp Lăng đánh bay đều tức giận lao đến.

Ầm!

Quyền đánh nát trời!

Hơn trăm quyền ảnh bao phủ Diệp Lăng, vây kín lấy hắn.

“Không được!”

Bên ngoài Thông Thiên tháp, Đông Phương Sóc cả kinh, hắn bị bao vây rồi, tình cảnh rất nguy hiểm.

Lúc này, ở một nơi nào đó trong Đế Vực, trong đại điện, một màn hình chậm rãi xuất hiện, chiếu ra thân thể cao ngất của Diệp Lăng.

“Đây là yêu nghiệt được Cầm Hổ Hàn Hư Hóa thành thông báo phải đặc biệt chú ý, tất cả mọi người xem một chút đi.”

Một người đàn ông trung niên mặc áo dài trắng bình thản nói, bên cạnh, mười mấy nam nữ đều toát ra khí tức kinh người.

“Yêu nghiệt ư?”

“Ha hả, quá khinh suất, Hàn Cầm Hổ ra ngoài lịch lãm sao lại khiến tầm mắt thấp đi thế này.”

“Tam Kiếp Tiên Đế sơ kỳ xông đến cửa thứ tư quả thật không tệ, nhưng không thể xưng là yêu nghiệt.”

“Hãy chờ xem, trong thế vây công này, hắn tuyệt đối sẽ bại trận, có lẽ hắn có thực lực Tứ Kiếp sơ kỳ.”

“Ừm, có thể trọng điểm bồi dưỡng.”

Mọi người đều là đại nhân vật giậm chân một cái có thể khiến Đế Vực run rẩy, đương nhiên đều là hạng người cao ngạo.

Nhưng ngay sau đó, giữa trăm đạo công kích cuồng oanh loạn tạc, Diệp Lăng đột nhiên biến mất.

Ông!

Bỗng nhiên, trong khoảng không, một bàn tay khổng lồ lớn đến vạn trượng xuất hiện!

Chưởng Ấn mang theo khí tức tang thương cổ xưa, trong lòng bàn tay nhanh chóng ngưng tụ ra một thế giới to lớn!

Rầm rầm!

Vô số đạo công kích đánh trúng thân thể Diệp Lăng nhưng chỉ có thể khiến hắn rung động đôi chút, không lay động nửa bước.

“Chưởng Trung Tiên Quốc, mẫn diệt!”

Ánh mắt Diệp Lăng tràn đầy sát khí, bàn tay đè xuống.

Ầm!

Trong nháy mắt, toàn bộ thế giới tầng thứ 4 hoàn toàn nứt toác!

Bình Luận (0)
Comment